Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 239: Thông báo tuyển dụng (2)

Trương Vĩ nghe điện thoại di động, mở lời cất tiếng hỏi.

- Không phải rảnh, là phiền lòng.

Giọng của Dương Quang có chút lạ.

- Thì sao, có phải là tỏ tình nữ nhân bị cự tuyệt rồi hay không?

Trương Vĩ trêu đùa.

- Cậu nghĩ tôi là ai chứ? Cậu gặp mặt còn lỡ hẹn, nhưng tôi có thế nói là ngọc thụ Lâm Phong, phong lưu phóng khoáng, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, xe thấy bể bánh xe…

Dương Quang dường như bị chọt trúng tử huyệt tự nhiên “Bùm bùm” như một súng máy tự đắc nói một tràng.

- Được rồi, anh có chuyện gì nói thẳng đi, đừng nói những thứ vô dụng kia nữa.

Trương Vĩ đã cắt đứt lời của hắn, lỗ tai muốn mài ra ít vết chai.

- Chuyện là… Tôi từ chức rồi.

Dương Quang chần chờ một lát, ấp a ấp úng nói:

- Cậu có thế giúp tôi tìm việc ở Bắc Kinh không?

- Từ chức? Tại sao vậy? Ngô Dũng cùng Trương Kỳ làm khó anh, hay là bọn họ trực tiếp xa thải anh rồi.

Trương Vĩ nhíu mày, hỏi.

Trương Vĩ từ cửa hàng ô tô của Ngô Dũng rút được một chiếc xe BMW, khiến cho cửa hàng Ngô Dũng tổn thất trên trăm vạn, mà Dương Quang lại là bạn tốt của Trương Vĩ, nên Trương Vĩ đột nhiên nghe Dương Quang nói từ chức, liền nghĩ tới có phải là dính líu đến mình hay không.

- Cũng không đến mức đó, là bởi khác từ chức một chút, cậu cũng đừng hỏi nhiều như vậy.

Dương Quang phảng phất có chút ít khó nói, vừa nhắc tới chuyện này liền tỏ ra không kiên nhẫn được nữa.

- Anh nên nghĩ cho kỹ thật sự muốn rời Bảo Định, đến Bắc Kinh đánh liều sao?

Trương Vĩ nghe giọng của Dương Quang có chút tiêu trầm, cũng không muốn tiếp tục kích thích hắn, hỏi.

- Đúng nha, cậu đến cùng có thế giúp tôi tìm công việc hay không?

Dương Quang hỏi.

- Vậy anh muốn làm gì?

Trương Vĩ hỏi ngược lại.

- Tôi cũng không biết muốn làm gì, nếu không được thì theo cậu bán nhà cửa.

Dương Quang trầm tư một lát, nói.

- Bán nhà cửa cũng không đơn giản như anh bán ô tô, hơn nữa áp lực công việc so với tiêu thụ ô tô lớn hơn, anh nếu không ký được hợp đồng sẽ kiếm không được tiền.

Trương Vĩ giải thích.

Trương Vĩ đang gấp rút tìm người, vừa nghe nói Dương Quang muốn tới Bắc Kinh công tác, trong lòng thật ra cảm thấy thực sự thích hợp, nhưng Dương Quang dù sao cũng là bạn tốt của hắn, nghề bất động sản vẫn là nên giải thích với hắn một chút, Trương Vĩ có thế đi lừa gạt người không quen biết, nhưng sẽ không đi lừa gạt bằng hữu của mình.

- Không sao, cậu có thế kiếm tiền, tôi làm sao lại không được, tôi so với cậu cũng không kém.

Dương Quang tràn đầy tự tin nói.

- Được nha, nếu anh có tự tin như vậy thì đến đi, đến lúc đó tôi trạm xe khách đón anh.

Trương Vĩ nói.

- Cậu chớ nói trước, lỡ như điếm trưởng không đồng ý thì làm sao! Tôi trước kia cũng không có kinh nghiệm bán nhà cửa, lỡ như hắn không thu người mới thì sao?

Dương Quang nói.

- Hai ngày trước tôi còn thật không dám bảo đảm, bất quá hôm nay tôi chính thức tiếp nhận chức vị điếm trưởng rồi, tôi nếu nói thu anh, khẳng định không thành vấn đề.

- Cái gì! Cậu làm tới điếm trưởng rồi, còn đúng là ngày hôm nay.

Dương Quang kinh ngạc nói.

- Đúng nha, nên anh an tâm đến đây đi.

Trương Vĩ an ủi.

- Tiểu tử ngươi đùa tôi à, nào có chuyện trùng hợp như vậy nha? Tôi hôm nay vừa lúc từ chức gọi điện thoại cho cậu, cậu lại làm lên điếm trưởng môn điếm rồi sao?

Dương Quang nghi ngờ nói.

- Hơn nữa, cậu mới làm mấy tháng, đã lên chức điếm trưởng môn điếm rồi sao? Tôi thật không tin đó?

- Anh anh minh thần võ rồi, tôi bị anh phát hiện, được chưa!

Dương Quang nếu không tin mình làm tới điếm trưởng, Trương Vĩ cũng không thế buộc hắn tin tưởng, bất đắc dĩ nói:

- Dù sao tiệm chúng tôi đang nhận người, anh đã đến rồi nhất định có thế vào làm.

- Tôi đây thật ra thì tin tưởng, hiện tại làm nhân viên tiêu thụ lưu động cũng lớn nhỉ? Người nào trong điếm mà không mời chào cậu.

- Được rồi, không lãng phí tiền điện thoại với anh, lúc anh tới nói với tôi một tiếng là được, tôi lái xe đi đón.

- Vậy xong rồi, tôi cũng buồn ngủ rồi.

Dương Quang sau khi nói xong lập tức cúp điện thoại.

- Cũng không tệ, còn có người tự động đến trước cửa đấy, đoán chừng không mấy ngày là có thế chiêu đầy.

Bên trong Môn điếm thêm một nghiệp vụ viên, Trương Vĩ trong lòng cũng dễ chịu hơn nhiều, hắn thầm nói.

Thật ra, đối với làm chức vụ điếm trưởng nhã uyển này, Trương Vĩ tuy rằng ở mặt ngoài rất có tự tin, nhưng trong lòng ít nhiều cũng có chút lo lắng, dù sao hắn cũng là cô nương lên kiệu lần đầu, Độc Tâm Thuật cũng không có nghĩa là vạn năng .

Nhất là trong tình huống thiếu nhân viên cực độ, trong tay hắn ngay cả đủ binh cũng không có, thì làm sao ra chiến trường đánh giặc, còn nữa mặc dù đưa tới nhân viên mới, rất nhiều người mới đều là không có kinh nghiệm, Trương Vĩ còn phải tiến hành bồi dưỡng.

Có thế nói điếm trưởng Trương Vĩ cũng không phải thuận buồm xui gió, nhưng mà điều này cũng có một chỗ tốt, chính là tự tay tìm ra nghiệp vụ viên, tuy so với nghiệp vụ viên già dặn kinh nghiệm mới chỉ được nửa đường.

Nếu như Trương Vĩ ngày nào đó muốn đổi nghề khác hoặc là đơn độc mở công ty, bọn họ đều là người có lực nhất ủng hộ Trương Vĩ, cũng coi như là Trương Vĩ tổ chức được nhóm thành viên đầu tiên rồi, cho nên Trương Vĩ đối với bồi dưỡng người mới vẫn là hết sức coi trọng.

Cúp điện thoại, Trương Vĩ cũng về tới nhà của mình, sau khi tắm nước ấm, nằm ở trên giường nhưng lại không có cách nào đi vào giấc ngủ, ngày hôm nay đối với hắn mà nói có vẻ là ngày đặc biệt, coi như là hắn vượt qua bước thứ nhất của sự nghiệp!

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free