Phòng Thuật (Dịch) - Chương 255: Ngăn trở (2)
Mảnh đất trống này bọn họ đã hiệp đàm rất lâu rồi, cũng đã thông nhất giá tiền, không nghĩ Trương Vĩ lại nói bọn họ tuyệt đối không thế ký hợp đồng, huống chi Trương Vĩ cũng không trực tiếp có căn cứ chính xác gì, chỉ dùng cái gọi là phân tích biểu tình để cho ra kết luận, đổi lại trong lòng người nào cũng khó khăn có chút do dự.
Sau một lát, Chu Bàn Tử ngẩng đầu lên, hiển nhiên đã có quyết định cuối cùng, nói:
- Đổng Tổng, nếu ngài bởi vì tiền bạc thiếu mới bán mảnh đất trống này, với số tiền thành giao 100 triệu NDT, chỉ sợ có chút không được rồi! Ta xem giá mảnh đất trống này chúng ta cần phải thương nghị một chút.
Chu Bàn Tử lời nói này tuy rằng uyển chuyển, nhưng ở đây đều là buôn bán tinh anh, một người nghe không hiểu hắn có ý chậm trễ ký hợp đồng, ngoại trừ Trương Vĩ cùng Ngô Thiến trong lòng đều có chút hồ nghi, không biết Trương Vĩ rốt cuộc vừa rồi nói gì với hắn, khiến cho Chu Bàn Tử bỏ qua mảnh đất trống này.
- Chu tổng, muốn mua mảnh đất trống này của tôi cũng không chỉ một mình ngài, ngài bây giờ nếu không chuẩn bị ký hợp đồng, nói không chừng ta phải bán cho người khác rồi.
Đổng Bưu ý nhìn thoáng qua Hướng Tiểu Manh, nói.
Đổng Bưu đang nghe được lời nói Chu Bàn Tử, nhưng trong lòng lại trầm mạnh xuống, nhưng tận lực không cho mặt trái của tâm tình biểu hiện trên mặt, ngược lại cố giả bộ trấn định uy hiếp Chu Bàn Tử một câu.
- Đổng tổng, nếu Chu tổng hiện tại không muốn ký hợp đồng, không bằng trước hết ăn cơm trưa đi, tôi làm nhân chứng cho các người cũng đói bụng rồi.
Hướng Tiểu Manh cười duyên nói.
Hướng Tiểu Manh đối với mảnh đất trống này cảm thấy hứng thú, tuy không biết Chu Bàn Tử tại sao chậm trễ ký hợp đồng, nhưng đối với nàng mà nói lại là một chuyện tốt, ít nhất cho cô ta một cơ hội lựa chọn.
- Ha ha, nếu Hướng tổng cũng đã nói như vậy rồi, vậy ăn cơm trưa trước, xế chiều tiếp tục nói chuyện ký hợp đồng.
Đổng Bưu miễn cưỡng cười vui nói:
- Tôi hiện tại cho người đi chuẩn bị phòng VIP riêng, mấy vị chờ một lát.
Sau khi nói xong, Đổng Bưu đứng dậy đi ra phòng họp, còn nhóm bốn người Hướng Tiểu Manh sau khi lên tiếng chào, cũng đứng dậy đi ra ngoài, toàn bộ trong phòng hội nghị chỉ còn lại một nhóm người Chu Bàn Tử.
- Tỷ phu, không phải mọi chuyện đều đã nói xong, tại sao trong lúc bất chợt lại muốn bỏ ký hợp đồng rồi, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy!
Thấy hai phe khác mọi người đều đi ra ngoài, Ngô Nguyệt không thế chờ đợi cất tiếng hỏi.
Vợ chồng Chu Bàn Tử sở dĩ cần phải liên tục chiến đấu ở các chiến trường ngành bất động sản, một phần rất lớn là do Ngô Nguyệt cùng Trương Minh Nghĩa giựt dây, bởi vì chồng của Ngô Nguyệt làm kế hoạch, định vị, marketing bất động sản, chỉ cần Chu Bàn Tử đi vào nghề bất động sản, chồng của cô nhất định sẽ được Chu Bàn Tử trọng dụng.
Ví dụ như lấy việc đàm phán đất lần này mà nói, nếu như Chu Bàn Tử thành công ký hợp đồng mảnh đất trống này, Trương Minh Nghĩa có thế lập tức có được một thu nhập lớn, vậy nên Ngô Nguyệt cùng Trương Minh Nghĩa thấy không ký hợp đồng, trong lòng so với vợ chồng Chu Bàn Tử còn sốt ruột hơn.
- Trương Vĩ nói mảnh đất trống này có thế có vấn đề, thế nên ta với tỷ tỷ ngươi quyết định suy tính một chút.
Chu Bàn Tử nói.
- Đây là đất trống chứ không phải ô tô, ngã không xấu, giẫm không nát, có thể có vấn đề gì chứ!
Ngô Nguyệt có chút không phục nói:
- Hơn nữa, hắn dựa vào cái gì mà nói đất có vấn đề, tôi đoán chừng hắn ngay cả vị trí cụ thế đất ở đâu cũng không biết.
- Tỷ phu, tôi là một người marketing địa sản chuyên nghiệp, tôi làm tất cả đều là dựa theo quy trình chính quy, hơn nữa mảnh đất trống này tất cả thủ tục liên quan đều đầy đủ hết, không thế có bất kỳ vấn đề gì.
Trương Minh Nghĩa tay phải đưa lên, đẩy mắt kiếng, có chút tự tin nói.
- Trương Vĩ, Ngô Nguyệt cùng Minh Nghĩa nói cũng đúng, cậu rốt cuộc là làm sao nhìn ra được mảnh đất trống này có vấn đề vậy, chẳng lẽ chỉ dựa vào câu nói vừa rồi?
Ngô Thiến nghe được lời nói của muội muội cùng muội phu, trong lòng cũng có chút hoài nghi, nói.
- Vừa rồi Đổng Bưu nói là bởi vì tiền bạc thiếu mới bán đất. Nhưng tôi rõ ràng nhìn ra hắn đang nói dối, thế nên tôi hoài nghi hắn sở dĩ bán mảnh đất trống này là có nguyên nhân khác, hay nói cách khác chính là bản thân mảnh đất có vấn đề.
Trương Vĩ nói.
Dị năng Độc Tâm Thuật là bí mật lớn nhất của Trương Vĩ, chuyện này hắn sẽ không nói cho bất kỳ kẻ nào, cho dù là người thân cận nhất đều không được, thế nên hắn chỉ có thế dùng pháp phân tích biểu tình để đưa ra kết luận.
- Trương Vĩ, tôi không phủ nhận ngành biểu tình học này tồn tại, nhưng học thuật lên thứ gì đó không có khả năng không sai lệch, tôi cảm thấy cậu có hơi quá võ đoán rồi.
Ngô Nguyệt nghi ngờ nói.
- Tôi tin tưởng phán đoán của mình, mảnh đất trống này tuyệt đối không thế mua.
Trương Vĩ không muốn tiếp tục giải thích vô, thành thật nói.
Trương Vĩ cùng Ngô Nguyệt hai người mới gặp nhau, ai cũng không thế thuyết phục được ai, còn vợ chồng Chu Bàn Tử cũng do dự bất định, trong lúc nhất thời toàn bộ không khí trong phòng họp bị đè nén.
- Đích đích đích…
Một tiếng chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên, tiếng vang chính là từ Trương Vĩ truyền ra, Trương Vĩ lấy điện thoại di động ra vừa thấy, hiện trên màn ảnh chính là điện thoại của Từ Minh.
- Tôi đi nghe điện thoại.
Trương Vĩ lên tiếng xin phép mọi người, đi tới một bên phòng họp, nhấn nút trả lời nói:
- Xin chào, Từ ca.
- Trương Vĩ, Nhã Uyển môn điếm bị người khác đập rồi, cậu nhanh chóng trở về một chuyến đi!