Phòng Thuật (Dịch) - Chương 257: Môn điếm bị đập (2)
Thang máy sau khi đi xuống, Trương Vĩ đã gỡ bỏ suy nghĩ rõ ràng của mình, mới vừa đi hai bước liền thấy đoàn người Hướng Tiểu Manh đứng ở bên cạnh, Trương Vĩ chần chờ một chút, vẫn đi tới, cười một cái nói:
- Hướng tổng, người khỏe chứ.
- Xin chào, Trương tiên sinh.
Hướng Tiểu Manh nhìn và đánh giá Trương Vĩ một cái, mỉm cười, nói.
- Hướng tiểu thư, đây là danh thiếp của ta, rất vui có thể làm quen ngài.
Trương Vĩ lấy ra một tấm danh thiếp màu trắng thuần khiết, đưa cho Hướng Tiểu Manh nói.
Hướng Tiểu Manh mấp máy môi đỏ mọng, chân mày cau lại, nhưng vẫn đưa tay trắng nõn nhỏ bé nhận lấy danh thiếp, nói:
-cảm ơn nhiều.
- Không quấy rầy ngài.
Trương Vĩ đối với Hướng Tiểu Manh cùng ba người bên cạnh nàng gật đầu tỏ ý, rồi sau đó đi ra ngoài sảnh của Cao ốc.
- Hướng tổng, cái tên Trương Vĩ này không phải thủ hạ của Chu Bàn Tử kia sao? Tại sao lại đưa danh thiếp cho ngài?
Nữ trợ lý bên cạnh Hướng Tiểu Manh, tò mò hỏi.
- Nhìn biểu hiện của hắn trong phòng hội nghị, đoán chừng muốn tôi gọi điện thoại cho hắn, sau đó mượn cơ hội tốt khuyên ta bỏ ý định mua đất.
Hướng Tiểu Manh trầm tư một lát, nói.
- Tại sao vậy! Chúng ta với hắn không hề quen biết.
Nữ trợ lý hỏi.
- Hoặc là bởi vì muốn kết thiện duyên, sau này mọi người có thế có cơ hội hợp tác, hoặc là chính là cùng Chu tổng thông đồng một mạch, trước đó ở phòng họp diễn một tuồng kịch, vì chính là dùng cơ hội này thuyết phục tôi từ bỏ mua đất, đến lúc đó không ai cạnh tranh cùng Chu tổng, có thế nhân cơ hội giảm thấp giá mua đất xuống rồi.
- Hướng tổng, vậy ngài nhận danh thiếp của hắn, có gọi điện thoại cho hắn hay không nha!
- Danh thiếp trước nhận, gọi điện thì miễn đi.
Hướng Tiểu Manh lắc đầu nói, so với nghe theo khuyên bảo của một người xa lạ, cô ta tin tưởng trực giác của mình hơn.
Trương Vĩ sau khi đã đi ra cao ốc, lái xe của mình về Nhã Uyển môn điếm, hắn sở dĩ đưa danh thiếp cho Hướng Tiểu Manh đúng là muốn làm cho đối phương gọi điện cho mình, đến lúc đó nhân cơ hội khuyên nhủ đối phương không nên mua đất, như vậy cũng có thế kết liễu thiện duyên cùng Hướng Tiểu Manh.
Dù sao, Trương Vĩ tuy rằng cùng Chu Bàn Tử quan hệ rất tốt, nhưng không có khả năng đem mình hết thảy mọi người mạch, đều thành lập Chu Bàn Tử trứ trên một đường thẳng, mà còn là muốn đi nhận thức nhiều hơn mạnh có lực đồng minh, như vậy sự nghiệp của mình mới có thế càng chạy càng rộng.
Dĩ nhiên nếu đối phương không gọi điện cho mình, vậy chứng minh đối phương không muốn nghe đề nghị của mình, vậy nên Trương Vĩ cũng không trực tiếp khuyên nhũ đối phương, mà là đưa một tấm danh thiếp của mình, để lại lựa chọn cho đối phương, một nguyên nhân khác cũng là trong bộ cao ốc Trường Phong, không thế nói những lời bất lợi với công ty Thiên Thành.
Trương Vĩ sau khi lái xe tới Nhã Uyển môn điếm, chung quanh Nhã Uyển môn điếm tụ tập rất nhiều người xem náo nhiệt, xe Trương Vĩ căn bản không thế nào trực tiếp chạy đến trước môn điếm, chỉ có thế là ngừng xe trước chỗ đậu xe cách đó không xa, rồi sau đó sãi bước hướng về Trung Thông môn điếm.
Sau khi Trương Vĩ vòng qua đám người, đi tới cửa chính Trung Thông môn điếm, hai cửa kính lớn ở đại môn đã bị đập phá thành mảnh nhỏ, bên trong cũng là một khu lộn xộn, tuy nhân viên cửa hàng đều ở bên trong chỉnh đốn, nhưng là muốn hợp quy tắc như lúc ban đầu cũng không phải dễ dàng như vậy.
- Vĩ ca, anh về rồi!
Trương Vĩ mới vừa đi tới chỗ cửa tiệm, trong điếm Quách Bân đang thu thập bàn ghế chạy ra, chào hỏi cùng Trương Vĩ.
- Trong điếm tổn thất nghiêm trọng không?
Trương Vĩ nhìn Quách Bân một cái, cất bước đi vào trong tiệm, hỏi.
- Máy vi tính bị đập hư 2 chiếc, máy uống nước cũng không thế dùng, cửa kiếng cửa sổ trên cơ bản đều nát, két an toàn thì không có dấu vết bị nạy ra.
Quách Bân chỉ vào từng vị trí trong điếm, lần lượt miêu tả nói.
- Cái đám khốn kiếp rùa đen chết bầm này, để cho tôi biết là người nào làm, xem ta xử bọn họ thế nào.
Trương Vĩ thấy được một đống hỗn độn trong phòng, thẹn quá thành giận nói.
Chuyện cửa hàng môi giới bất động sản bị đập phá cũng không phải ít, hơn nữa phần lớn đều là người cạnh tranh trong nghề gây nên, loại thừa dịp buổi tối phá tiệm còn không tính là nghiêm trọng, có khi là ban ngày ngay cả người trong cửa hàng cũng bị đập, vậy không chỉ có riêng vấn đề tổn thất tài vụ, còn có thế thương vong về con người.
Trương Vĩ sau khi đi tới trong điếm, bản thân mình lại cùng tổ viên Lý Lâm, Vương Kiến Phát, Lưu Thành lên tiếng chào hỏi, đồng thời lần lượt trấn an một phen, sau đó lại cùng Tô Ngưng hàn huyên đôi câu, cũng bắt đầu động thủ cùng mọi người dọn dẹp.
- Ôi!!! Đây không phải là Trương Vĩ sao? Vận khí của anh thật đúng là không tệ nha, mới vừa lên chức điếm trưởng đây đúng là khởi đầu tốt đẹp, tôi cũng nhân cơ hội tới chia vui với anh.
Ngay lúc Trương Vĩ đang quét dọn vật phẩm trong điếm, chợt nghe một cái thanh âm âm dương quái khí bên ngoài tiệm vang lên.
Trương Vĩ sau khi nghe được cái thanh âm này, không khỏi nhíu mày một cái, thả việc trong tay ra, xoay người đi ra Trung Thông môn điếm, quả nhiên thấy được một bóng người quen thuộc đứng ở ngoài cửa, chính là quản lí Công ty Thiên Thiên Vương Chấn.
Vương Chấn cũng không một mình đến, bên cạnh ngoại trừ bạn gái của hắn Vương Oánh, còn có bảy tám cái nghiệp vụ viên Công ty Thiên Thiên, xem ra không giống là đi tới chúc mừng, ngược lại như là đến xem náo nhiệt, cười nói ồn ào bậy ba cho vui vậy.