Phòng Thuật (Dịch) - Chương 259: Tới tận cửa gây sự (2)
- Không sao, lúc tôi còn trẻ cũng giống các ngươi vậy, chẳng qua bây giờ ngẫm lại việc đó cũng không cần thiết, mọi người đều là đến kiếm tiền, cũng không phải đến để tức giận, không đáng!
Triệu Vũ điều giải nói.
- Được, nể mặt Triệu quản lý, lần này tôi không so đo với ngươi, nhưng mà sau này anh tốt nhất cẩn thận một chút!
Vương Chấn đi tới trước mặt Trương Vĩ, dùng ngón tay điểm ngực Trương Vĩ, uy hiếp nói:
- Còn dám tranh giành khách hàng của tôi, tôi giết chết anh!
Đối với Triệu Vũ này Vương Chấn thật là có mấy phần kiêng nể, trước kia Công ty Thiên Thiên cùng công ty Liên Gia tranh giành khách hàng, hắn còn dẫn theo một đám nhân viên cửa hàng đến công ty Liên Gia gây sự, kết quả song phương lúc đó đã phát sinh đánh nhau, hắn lợi dụng quan hệ cậu đem nhân viên tiến vào công ty Liên Gia.
Không nghĩ tới Triệu Vũ ra mặt hoà giải một phen, buổi chiều cùng ngày liền thả nhân viên của Liên Gia ra, còn khiến người lãnh đạo kia chức vị còn cao hơn so với cậu hắn. Bản thân Triệu Vũ còn bị cậu hắn khiển trách cho một trận. Từ đó về sau Triệu Vũ cùng nhân viên công ty Liên Gia rất ít xảy ra xung đột.
- Mọi người cũng vậy. Anh cũng cẩn thận một chút.
Trương Vĩ vung tay phải lên, đẩy tay Vương Chấn ra, phản bác.
- Thôi đi pa ơi…, mày là cái thá gì chứ. Cho mày thêm một lá gan cũng không dám làm gì Vương Chấn tao đâu!
Vương Chấn gương mặt khinh thường nói.
- Triệu quản lý, tiệm chúng ta còn có việc đi trước, sau này có thời gian mọi người gặp lại.
Vương Chấn đối với Triệu Vũ gật đầu tỏ ý, lập tức dẫn thủ hạ của mình đi ra Trung Thông môn điếm.
- Triệu quản lý. Đa tạ ngài hỗ trợ giải vây rồi.
Trương Vĩ nói.
- Không cần khách khí, ta và Từ điếm trưởng các ngươi là chỗ uen biết cũ rồi, nói lời hỗ trợ cũng là nên đấy, hơn nữa tôi cũng nhìn không thuận mắt cái vẻ huyên hoang của tiểu tử đó.
Triệu Vũ cười nói.
- Vậy hôm nào tôi mời ngài uống rượu, đến lúc đó cũng cùng ngài thỉnh giáo kinh nghiệm quản lý một chút.
Trương Vĩ khách khí nói.
- Uống rượu không thành vấn đề, tôi cũng khoái món đó, đến lúc đó gọi lão Từ lên, chúng ta ngồi chung hảo hảo tâm sự.
Triệu Vũ vừa nghe đến uống rượu lập tức hứng thú, cười nói.
- Được, đến lúc đó nhất định đảm bảo đầy rượu ngon.
Trương Vĩ nói.
- Cửa hàng các người mới xảy ra chuyện. Còn chưa kịp ổn định đó mà? Tôi cũng không ở đây trì hoãn thời gian của anh, sau này có thời gian hàn huyên nữa.
Triệu Vũ nhìn thoáng qua tỉnh trạng thế thảm của Trung Thông môn điếm. Lên tiếng cáo từ cùng Trương Vĩ, nói.
- Tốt, vậy ngài đi thong thả.
Trương Vĩ cười nói, hắn ngược lại là muốn mời người ta vào ngồi, mấu chốt là trong phòng hỗn loạn, thật đúng là không có cách nào tiếp đãi khách.
Trương Vĩ sau khi đưa Triệu Vũ, sắc mặt lập tức âm trầm xuống, Trương Vĩ không lập tức nổi giận, cũng không có nghĩa hắn có thế nhịn trước khẩu khí này, mà hắn cần phải hảo hảo tính kế một phen, để dạy dỗ cho Vương Chấn cả đời khắc ghi.
“Vương Chấn, cái thằng con rùa đen chết bầm này, lần trước mày đánh ông ngất xỉu, lần này lão tử mới vừa làm điếm trưởng, mày tới đập phá môn điếm của lão tử. Thù này Trương Vĩ ta nếu không báo, lão tử sẽ theo họ ngươi!”
Trương Vĩ nói thầm.
Người vây trước Trung Thông môn điếm thấy không còn náo nhiệt có thế xem nữa, cũng đều lập tức giải tán rời khỏi, nhưng lời bàn tán về liên quan đến chuyện này cũng không hề cứ vật mà im đi, nhất là những công ty môi giới khác, đều là ôm lòng xem náo nhiệt chú ý sự việc phát triển.
Còn có vài người âm thầm trách mắng Triệu Vũ xen vào việc của người khác, nếu không nói không chừng lúc đó hai phe mọi người đã đánh nhau, hai vị điếm trưởng dẫn đầu đánh nhau rất đáng xem đấy, thậm chí có người còn ước gì sự tình có thế náo loạn lớn một chút.
Sau khi về tới trong điếm, Trương Vĩ lần nữa trấn an nhân viên cửa hàng một chút, đồng thời theo mọi người cùng nhau chỉnh lý môn điếm, cho đến sáu giờ chiều công việc bân rộn thu dọn cửa chính của cửa hàng mới hoàn toàn xong, cửa kiếng cũng đổi lại cái mới, từ bên ngoài cơ bản không nhìn ra dấu vết bị đập.
Từ Minh tại Cục Công an sau khi chép xong lời khai, lại đi chi nhánh công ty kinh thành báo cáo việc này, bởi vì Cục Công an tạm thời cũng không có đầu mối, sở dĩ chỉ có thế là trở thành vụ án bạo lực bình thường, chi nhánh công ty kinh thành cũng cũng phê chuẩn khoản tiền tu sửa đối với môn điếm.
Hơn bảy giờ tối Từ Minh mới trở lại trong điếm, tự nhiên bị rất nhiều nhân viên cửa hàng xúm lại, hỏi thăm về tình hình xử lý môn điếm bị đập, tuy rằng trong điếm rất nhiều người đều biết Trương Vĩ cùng Vương Chấn mâu thuẫn, nhưng nghi ngờ Vương Chấn mặc dù lớn hơn nữa, nếu như không có Cục Công an điều tra chứng minh, vậy cũng chỉ là suy đoán của bọn họ mà thôi, căn bản cũng không cần gánh chịu bất cứ trách nhiệm cùng chế tài nào.
- Từ ca, việc môn điếm bị đập, đầu mối điều tra sao rồi?
Trương Vĩ ân cần hỏi han, nếu như Cục Công an có thế tra ra là Vương Chấn làm, vậy dĩ nhiên không còn gì tốt hơn rồi.
- Không có, đám đánh phá cửa hàng mọi người đội nón, máy thu hình của tiểu khu căn bản là không thấy rõ.
Từ Minh lắc đầu, thở dài.
Sau khi nghe được lời nói của Từ Minh, Trương Vĩ hơi có chút thất vọng, nhưng mà ngẫm lại cũng hợp lý, nếu đối phương lựa chọn buổi tối động thủ, lại có chuẩn bị, tự nhiên sẽ không dễ dàng bại lộ thân phận.
- Từ ca, vậy tối nay bọn họ có thế trở lại đập môn điếm chúng ta hay không nha!
Tô Ngưng Tụ chau mày, trên mặt lộ ra một tia lo lắng, còn câu nói này cũng chính là các thành viên khác muốn hỏi.
- Mọi người không cần lo lắng, làm việc cho tốt là được rồi, chuyện khác ta sẽ xử lý.
Từ Minh đè ép hai tay, ổn định tâm tình của mọi người một chút, sau đó bắt đầu thao thao bất tuyệt làm công tác tư tưởng cho mọi người, đồng thời giảng thuật phương pháp áp dụng đi Cục Công an một tí, như vậy mới dần dần ổn định tâm tình của mọi người.