Phòng Thuật (Dịch) - Chương 268: Hiểu lầm (1)
Phòng họp Nhã Uyển môn điếm được ngăn cách bằng kính mờ, tuy cách thủy tinh chỉ có thế nhìn được bóng người, còn mặt mũi của đối phương thấy không rõ lắm, nhưng lại có thế rõ ràng nghe tiếng nói chuyện bên ngoài, mà Lý Mộng Phi dù sao cũng có cảm giác giọng nam xưng là “Vĩ ca” có chút quen thuộc.
Mặc dù không có ai nói cho Lý Mộng Phi thân phận của Vĩ ca, nhưng căn cứ cuộc nói chuyện giữa hắn và mọi người, Lý Mộng Phi cũng có thế đoán ra Vĩ ca này rất có thế là một điếm trưởng khác của môn điếm, thì ra hắn tương lai là người lãnh đạo trực tiếp.
- Thanh âm “Vĩ ca” này nghe quen thật nha? Dù thế nào cũng có cảm giác là người ta quen biết, nhưng lại không nghĩ ra đó là ai?
Lý Mộng Phi dựng thẳng lỗ tai, một bên nghe thanh âm bên ngoài, một bên thầm nói.
- Vĩ ca, Trương Vĩ?
Ở trong lòng mặc niệm hai danh tự này, Lý Mộng Phi trong lúc bất chợt nhanh trí, trong đầu xuất hiện hình ảnh một người của, kinh ngạc nói:
- Không phải là Trương Vĩ mà mình biết chứ hả, vậy tôi chẳng phải trở thành thủ hạ của tình địch của mình!
Ngay lúc Lý Mộng Phi suy nghĩ lung tung, Trương Vĩ cũng đi vào cửa phòng họp, nghiêng đầu nhìn thoáng qua ghế Lý Mộng Phi, gương mặt kinh ngạc nói:
- Lý Mộng Phi, ngươi ở đây làm cái gì? Ngươi chính là người mới nộp đơn.
Trong phòng hội nghị Trương Vĩ cùng Lý Mộng Phi hai người bốn mắt nhìn nhau, đều lộ ra một tia thần sắc khó xử, Trương Vĩ từ kinh ngạc tỉnh hồn lại, kéo cái ghế ngồi xuống, hỏi:
- Lý Mộng Phi, cậu công tử này là nhàn rỗi không chuyện gì làm, chạy tới tiệm chúng tôi dạo chơi nhân gian, thế nghiệm sinh sống?
- Trương điếm trưởng, anh đây là thái độ gì, ta là nhân viên môi giới bất động sản tới nộp đơn đấy, anh không thế bởi vì ta là tình địch của anh, cứ lấy việc công làm việc tư như vậy nha!
Lý Mộng Phi không yếu thế chút nào nói.
- Thứ nhất cậu không phải tình địch của ta, thứ hai tôi không có lấy việc công làm việc tư.
Trương Vĩ trịnh trọng nói.
- Anh nếu không phải là tình địch của tôi, vậy tại sao ở vũ hội anh cùng Huyên Huyên tỷ khiêu vũ, tại sao thường xuyên ở cùng Huyên Huyên tỷ tỷ.
Lý Mộng Phi hỏi.
- Ngươi nói đến điểm mấu chốt rồi, không phải đang đeo đuổi Mộ Dung Huyên, là Mộ Dung Huyên luôn làm phiền tôi, cậu hiểu chưa?
Trương Vĩ cười nói.
- Tôi không tin, Huyên Huyên tỷ tỷ Mellie như vậy, cô gái thiện lương, ưu tú theo đuổi anh?
Lý Mộng Phi cười lạnh nói.
- Reng reng reng…
Đúng lúc này, điện thoại di động Trương Vĩ đột nhiên vang lên, Trương Vĩ cầm điện thoại di động lên vừa thấy, hiện trên màn ảnh lại là điện thoại của Mộ Dung Huyên, Trương Vĩ khóe miệng khơi gợi một chút nụ cười mịt mờ.
- Không tin cậu tự xem, có phải là … cô ta chủ động gọi điện thoại cho ta hay không, hôm nay này đã là cú điện thoại thứ ba rồi, thật là phiền chết đi được!
Trương Vĩ lộ ra bộ dạng gương mặt không nhịn được, đem màn hình di động của mình đặt trước mặt Lý Mộng Phi, nói.
Trương Vĩ mặc dù tuy không biết Mộ Dung Huyên vì sao gọi điện thoại cho mình, nhưng cái này cũng không gây trở ngại hắn dùng hù Lý Mộng Phi, hơn nữa cú điện thoại này của Mộ Dung Huyên có thế nói vừa đúng lúc, dễ dàng chứng minh lời vừa mới nói của Trương Vĩ.
- Này… Đúng thật là điện thoại của Huyên Huyên tỷ, cô ta sao lại gọi điện thoại cho ngươi như thế? Chẳng lẽ Huyên Huyên tỷ thật sự thích…
Lý Mộng Phi xem màn hình di động Trương Vĩ, số điện thoại quen thuộc phía trên hắn có thế đọc làu làu, đích thật là Mộ Dung Huyên không thế nghi ngờ.
- Không thế, Huyên Huyên tỷ sao lại thích ngươi chứ? Này căn bản cũng không thế.
Lý Mộng Phi trên mặt lộ ra vẻ không cam lòng, hai tay loạng choạng nói.
- Cậu không tin coi như xong, dù sao sự việc cậu đều thấy hết rồi, điện thoại nàng gọi cho tôi hiện tại cũng lười nhận.
Nói xong Trương Vĩ trên mặt lộ ra một chút vẻ không kiên nhẫn, trực tiếp ngắt máy điện thoại của Mộ Dung Huyên.
- Anh lại cúp ngang điện thoại của Huyên Huyên tỷ…
Thấy được Trương Vĩ căn bản là lười nghe điện thoại, trực tiếp ngắt điện, Lý Mộng Phi có chút ngạc nhiên nói.
Trong phòng làm việc Tĩnh Huyên Trai Mộ Dung Huyên…
- Khốn kiếp, Trương Vĩ lại dám cúp điện thoại của ta, tên này sẽ không thật sự nhận Lý Mộng Phi, vậy chẳng phải là muốn tôi mỗi ngày đều bị tên tiểu tử Lý Mộng Phi kia làm phiền chết rồi.
Mộ Dung Huyên thấy bị cúp điện thoại, có chút thẹn quá thành giận nói.
Chuyện Lý Mộng Phi muốn làm việc ở Nhã Uyển môn điếm, Mộ Dung Huyên thông qua chỗ Lý Mông Dao biết được, đối với chuyện này nàng 100 năm không muốn, cô ta cũng không muốn bị một cậu bé nhỏ hơn mình năm, sáu tuổi theo đuổi.
Nhưng, mẹ Lý Mộng Phi Hướng Tú Lan đều đồng ý chuyện này, Mộ Dung Huyên nơi đó lại không có tư cách phản đối, cuối cùng nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có cùng Trương Vĩ câu thông một chút, khiến cho Trương Vĩ điếm trưởng cửa hàng này không thu nhận Lý Mộng Phi.
Vậy nên Mộ Dung Huyên mới đột nhiên gọi điện cho Trương Vĩ, nhưng không nghĩ tới Trương Vĩ căn bản không nghe điện thoại của nàng, mà trực tiếp ngắt điện, điều này làm cho nàng chọc tức giận đã nhiều lại càng thêm nóng nảy.