Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 300: Diêu đại sư (2)

Sau khi Trương Vĩ vào trong điếm, đoán chừng cũng rỗi rãnh không có chuyện làm, cảm giác mình làm điếm trưởng trong tiệm này cũng phải có trách nhiệm một chút, không thế chỉ nhìn chằm chằm đơn đặt hàng lớn, liền hỏi:

- Mọi người hôm nay có ai dẫn khách ký hợp đồng không? Tôi sẽ đi cùng để giúp mọi người.

- Tôi không có, còn Vương Kiến Phát và Quách Bân thì dẫn khách đi rồi, là ông chủ công ty truyền thông lúc trước.

Lý Lâm nói.

- Không phải hôm qua đã dẫn khách đi rồi sao? Vì sao hôm nay lại xem nữa!

Trương Vĩ nói.

- Nghe nói khách hàng kia rất mê tín, chuyên tìm một sư phụ phong thủy để xem, lần này có khi cũng là vì phong thủy.

- Thầy phong thủy!

Trương Vĩ lắc lắc đầu, cười nói:

- Năm nay nhiều người mê tín thật.

- Ừ…

Trương Vĩ đang suy nghĩ đến thầy phong thủy, ánh mắt khẽ động, trong đầu xuất hiện nhiều ý nghĩ, hỏi:

- Vương Kiến Phát bọn họ dẫn khách hàng đi xem phòng ở đâu?

- Tòa cao ốc 4 phòng 1007a.

Lý Lâm mở máy tính xách tay, nhìn thoáng qua, nói.

- Tôi biết rồi, tôi cũng đi xem một chút.

Sau khi nói xong, Trương Vĩ đứng dậy đi ra ngoài, Nhã Uyển môn điếm nằm ngay dưới tòa cao ốc số 4, Trương Vĩ chỉ cần đi thang máy lên là đến.

Đối với nghề phong thủy này Trương Vĩ rất có hứng thú, nghề này với bất động sản có quan hệ vô cùng chặt chẽ, theo phương diện nào đó cũng có thế nói là hỗ trợ lẫn nhau, nên Trương VĨ mới muốn tìm hiểu thêm về cái nghề này.

Tòa cao ốc số 4 phòng 1007a nằm ở hướng nam được xây dựng thành các văn phòng cao ốc, diện tích khoảng 135 mét vuông, khoảng cách giữa các thang máy cũng không xa, hai cửa bằng thủy tinh mở rộng, Trương Vĩ nhìn vào có thế thấy được người bên trong.

Trong phòng ngoại trừ Vương Kiến Phát, Quách Bân cùng khách hàng Chu tiên sinh ra, còn có hai người một nam một nữ, người nam mặc trường bào, trên đầu tóc được chải ngược ra sau, thân hình tròn vo, mặt mập béo phì, còn có một chòm râu dê, xem bộ dạng cũng khoảng chừng 40 tuổi.

Người nữ mặc một bộ sườn xám màu hồng, phía trên thêu hoa sen, để lộ ra cặp đùi trắng nõn xinh đẹp, hai bên tà áo xẻ gần đến hông, tóc dài cuốn lại, dung mạo kiều diễm, bộ dạng mười phần giống mỹ nhân.

- Diêu đại sư!

Trương Vĩ sau khi thấy hai người kia, trong đầu đột nhiên nghĩ đến một cái tên, khuôn mặt không khỏi lộ ra một nụ cười cổ quái, thầy phong thủy này chính là người hắn quen.

- Diêu đại sư, anh cảm thấy căn phòng này phong thủy như thế nào? Ở chỗ này mở một công ty có thích hợp không?

Chu tiên sinh hỏi.

- Nhà này quá mức hẹp lại còn dài, bất lợi trong việc tụ tài, khoảng cách đến thang máy lại quá gần, cũng không dễ dàng gì mà làm lớn được, nhưng mà văn phòng cao ốc này phương vị ngược lại cũng không tệ, so với mấy phòng trước thì ở đây tốt hơn.

Diêu đại sư tay trái cầm la bàn, tay phải bấm ngón tay, nhíu mắt lại, nói.

- Diêu đại sư, vậy ngài xem phong thủy ở cái văn phòng này có thế cải thiện không? Ảnh hưởng lớn hay không lớn?

Chu tiên sinh có chút lo lắng nói.

- Nếu như trực tiếp dọn vào khẳng định sẽ có ảnh hưởng đấy, nhưng mà bên trong căn phòng này nên trang trí nhiều thêm một chút, dán mấy tấm bùa tôi viết lên, có thế phá được bố cục của phong thủy, hơn nữa còn trở nên Vượng Tài, tránh được đại hung của phong thủy.

Diêu đại sư sờ chòm râu dê một cái, nói.

- Diêu đại sư, nghe ngài nói như vậy tôi cũng an tâm.

Chu tiên sinh thở phào nhẹ nhõm, nói.

- Chu tiên sinh không cần khách khí, đây là việc Diêu mỗ phải làm.

Diêu đại sư khiêm tốn nói:

- Nhưng mà bố cục phong thủy ở căn phòng này tôi cũng phải nghiên cứu thêm, cụ thế cần thay đổi như thế nào, ngày mai mới có thế nói cho ngài biết.

- Vậy làm phiền đại sư rồi.

Chu tiên sinh vừa nói, vừa rút một phong bì màu đỏ trong túi ra, nói:

- Diêu đại sư, đây là chút tâm ý của tôi, xin ngài nhận cho.

- Tôi chính là người trong huyền môn, lẽ ra không nên nhận thế này, nhưng giờ đang ở chốn hồng trần, cũng có thế hoàn toàn ngoại lệ!

Diêu đại sư giả vờ giả vịt một lát, cũng không có ý từ chối, thu hồi hồng bao nói:

- Chu tiên sinh, không quấy rầy ngài nữa, ngày mai chúng ta gặp lại.

- Diêu đại sư, vậy tôi tiễn ngài ra ngoài.

Chu tiên sinh nói.

- Sao nghe lại quen tai thế nhỉ! Kịch bản của Diêu đại sư lần trước với này giống nhau y đúc sao?

Trương Vĩ nghe lời nói của Diêu đại sư, trong lòng cười thầm nói.

Thấy đoàn người đi ra, Trương Vĩ cũng không cùng bọn họ chạm mặt, mà xoay người đi đến bên cạnh thang máy, đồng thời nhấn nút đi xuống, một lát sau quả nhiên Diêu đại sư cùng cô gái mặc sườn xám cũng đến, đứng chờ bên cạnh thang máy cùng Trương Vĩ.

- Đích linh…

Cửa thang máy mở ra, ba người Trương Vĩ bước vào trong, lúc cửa thang máy đã khép kín, Trương Vĩ xoay người lại, nhìn hai người cười cười, nói:

- Diêu đại sư, đã lâu không gặp.

- Ừ, cậu là.

- Cậu chính là tên sắc lang.

Diêu đại sư và cô gái sau khi thấy Trương Vĩ, hai người không hẹn mà cùng nói ra, hiển nhiên bọn họ đối với Trương Vĩ cũng nhớ rất rõ.

- Không nghĩ hai vị còn có thế nhớ tôi, không biết tôi có vinh hạnh, mời mọi người cùng ăn cơm không?

Trương Vĩ cười nói.

- Ăn cơm?

Sau khi nghe được lời nói của Trương Vĩ, Diêu đại sư và cô gái nhìn nhau, có chút đề phòng hỏi:

- Chúng tôi với cậu, dường như không hề thân thiết lắm!

- Tôi là muốn mang tiền đến cho hai vị, tôi nghĩ hai vị đại sư sẽ không cự tuyệt chứ!

Trương Vĩ trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, thâm ý nói một tiếng.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free