Phòng Thuật (Dịch) - Chương 304: Nghi thức khởi công (2)
- Bàn ca, anh gần đây thân thế không thoải mái sao? Sao lại gầy đi như vậy.
Thấy Chu Bàn Tử ngồi ở ghế cạnh tài xế, Trương Vĩ trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, hỏi.
- Gầy cũng tốt, khỏi phải giảm cân.
Chu Bàn Tử có chút thất lạc nói:
- Đi thôi, huynh đệ.
- Vâng.
Trương Vĩ lên tiếng, đưa tay, nhấn cần ga một cái, ô tô bay vù vù.
- Bàn ca, có phải là có tâm sự gì hay không? Có phải cùng tẩu tẩu cãi nhau.
Trương Vĩ nói.
- Ai… Đúng là vì chuyện trong nhà mà phiền lòng.
Chu Bàn Tử vừa nói, vừa thở dài một cái.
Nghe hắn quả thật cùng Ngô Thiến có vấn đề, Trương Vĩ cũng không tiếp tục hỏi nữa, vấn đề vợ chồng nhà người ta tốt nhất hắn không nên nhúng tay vào, huống chi Chu Bàn Tử cũng là người lịch duyệt, có một số việc hắn cũng hiểu rõ, ngược lại nếu hỏi nhiều chỉ khiến Chu Bàn Tử phiền lòng.
Ở trên đường Trương Vĩ hỏi thăm một chút về chuyện của công ty Duyệt Đạt, theo Chu Bàn Tử miêu tả công ty Duyệt Đạt là một tập đoàn lớn. Tập đoàn này do tổng bộ ở Hồng Kông thiết lập.
Mà công ty Duyệt Đạt mua một mảnh đất trống vùng ngoại thành, Trương Vĩ đây cũng là lần đầu tiên đến xem mảnh đất này, Chu Bàn Tử cũng đã đến đó vài lần, theo sự hướng dẫn của Chu Bàn Tử, Trương Vĩ chạy hơn một giờ mới đến nơi.
- Bàn ca, nghi thức đặt móng hình như khởi hành hơi trễ thì phải, không phải bình thường đều 9h bắt đầu sao?
Trương Vĩ cười nói.
- Đây đâu phải là công ty nhà nước, cũng không có nhiều quy định như vậy, mảnh đất trống này lại xa thành phố, không mấy người 9h chạy đến đây đâu.
Chu Bàn Tử lắc lắc đầu. Nói.
- Vậy cũng đúng.
Trương Vĩ gật gật đầu, theo sự chỉ dẫn của Chu Bàn Tử, đỗ ô tô vào một nhà hàng cách đó không xa, đây cũng là nhà hàng chuyên tiếp đãi khách địa phương.
Sau khi bước xuống ô tô, phía đông nhà hàng có một khu đất trống, trên đất trống không có kiến trúc hay thảm thực vật gì, chỉ có mấy chiếc xe đang thi công, loáng thoáng còn có thế nghe được tiếng xe gầm rú.
- Huynh đệ, chúng ta đi qua đó một chút chứ. Tôi cũng đã lâu không đến rồi.
Chu Bàn Tử nhìn khu đất trống, có chút xuất thần nói.
Chu Bàn Tử vốn định đổi sang nghề bất động sản. Mà khu đất trống này lúc đầu là hắn nhìn trúng, không nghĩ Trương Vĩ lại can thiệp nên việc thu mua không thành công, bây giờ thấy mảnh đất trống này bị Hướng Tiểu Manh thu mua, trong lòng hắn ít nhiều cũng có chút hối hận.
- Được.
Trương Vĩ trả lời một câu, nói.
Nghi thức đặt móng 12h trưa chính thức bắt đầu, mà bây giờ đã hơn mười một giờ rồi, phần lớn khách mời cũng đã đến, có vài người đi vào phòng VIP trong nhà hàng để nghỉ ngơi, cũng có người đi dạo quanh khu đất trống giống Chu Bàn Tử.
- Đi. Chúng ta qua bên kia xem một chút.
Chu Bàn Tử chỉ vào chỗ đang đào đất nói:
Trương Vĩ gật đầu lên tiếng, chỉ thấy cách đó không xa có một máy đào móc, công nhân ở đó đang khai quật bùn đất, Trương Vĩ nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi có cảm giác quen thuộc, bởi vì ba hắn cũng làm việc ở công trường, nên hắn từ nhỏ đã không ít lần đến những chỗ như thế này.
Hai người Trương Vĩ đi đến bên cạnh máy đào móc, Chu Bàn Tử thân hình mập mạp ngồi xổm xuống. Cầm lên một đống bùn đất vừa đào, dùng ngón tay nhỏ chà xát một chút, sau đó đưa lên mũi ngửi một cái, thoạt nhìn rất giống tư thế của những học giả chuyên nghiệp.
Nghề chính của Chu Bàn Tử là đào mỏ than đá. Không thế thiếu cùng bùn đất, cát sỏi tiếp xúc qua, lúc vừa mới gây dựng sự nghiệp hắn còn đích thân đi kiểm tra hố đào, tránh để những thợ đào mỏ không cẩn thận đào xuống lớp nước, nếu không rất có thế sẽ khiến toàn bộ bị nhấn chìm, đến lúc đó ngay cả người cũng không thế chạy kịp.
- Không đúng, cấu tạo và tính chất của loại đất này sao lại mềm nhũn như vậy?
Chu Bàn Tử cầm một nắm bùn đất, có chút nghi ngờ nói.
Sau khi nghe lời nói của Chu Bàn Tử, Trương Vĩ cũng lấy một nắm bùn đất, khoảng một dúm, nói:
- Vâng, bùn đất này độ ẩm hình như quá lớn.
Trương Vĩ trước kia cũng theo cha ra công trình xây dựng, chuyện xây móng cũng thấy không ít, đối với việc thi công hay thổ nhưỡng, cũng có chút hiểu biết.
- Có thế do đào quá nông, đoán chừng đào xuống vài mét nữa là được.
Chu Bàn Tử vỗ tay một cái, suy đoán nói.
Trương Vĩ cũng không trả lời Chu Bàn Tử, chân mày cau lại, nhớ lại hắn lúc trước có theo dõi tâm tư của Đổng Bưu thì biết ‘Địa chất có vấn đề, không có cách nào kiến tạo nhà cao tầng’ tuy không nói rõ là vấn đề gì, nhưng rất có thế vấn đề nằm ở trong lòng đất.
Ngay lúc Trương Vĩ đang nghiên cứu bùn đất, gần khu xây dựng có một chiếc limousine đang chạy đến, có hai nữ một nam bước xuống xe, người nam kia khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi, tướng mạo tuấn mỹ, vóc người cao ngất, chính là nhân viên của Trương Vĩ Lý Mộng Phi.
Còn hai người nữ kia tướng mạo có chút giống nhau, một người phụ nữ khoảng 40 tuổi, dáng điệu thướt tha, vóc người dồi dào, mặc trên người một bộ đồ công sở màu đen, chính là tổng giám đốc của công ty Trung Thông Hướng Tú Lan
Còn nữ tử trẻ tuổi đó khoảng chừng 20 tuổi, dung mạo kiều mỵ, cao quý ưu nhã, vóc người thướt tha, da trắng như tuyết, mặc dù trên người mặc một chiếc đầm xanh biếc, nhưng lại càng khiến cho làn da trở nên trắng nõn, mê người.