Phòng Thuật (Dịch) - Chương 334: So tài (2)
- Ngày mai tôi cùng ngươi đến chủ sở hữu nhà một chuyến, đến lúc đó hai người chúng ta cùng hắn gặp mặt nói chuyện.
Đối với cái nghề đồ cổ này, Trương Vĩ vẫn rất có hứng thú, Độc Tâm Thuật của hắn có thế nhìn thấu lòng người, cũng có thế phân biệt phần lớn đồ cổ là thật hay giả, mặc dù đối với Trương Vĩ không có ích lợi trực tiếp, nhưng là lại có thế gián tiếp mang đến rất nhiều điều tốt.
Ví dụ như, Trương Vĩ thông qua Độc Tâm Thuật theo dõi nội tâm người bán ra, rất lớn nắm chắc kết luận thiệt giả, nếu như có thế có danh tiếng ở giới cổ vật, không những tăng thân phận, địa vị của hắn lên, cũng có thế giúp hắn tạo một ít quan hệ.
Đồ cổ coi như là ngành sản xuất xa xỉ phẩm, có thế mua được đồ cổ phi phú tức quý, Trương Vĩ có thế quen biết những người này, không những khiến bọn họ mua nhà từ trong tay mình, còn có thế khiến bọn họ đầu tư cho mình, giúp hắn mau sớm dung nhập vào xã hội thượng lưu.
- Điếm trưởng, anh đi cũng như không thôi, chủ sở hữu nhà này cũng không ký độc quyền với anh đâu.
Hứa Kiệt phất tay áo, nói.
Hứa Kiệt luôn trao đổi cùng chủ sở hữu nhà, tự nhận là hiểu chủ sở hữu nhà hơn so với Trương Vĩ, hơn nữa hắn đã làm nhân viên môi giới ba bốn năm, cảm giác nghiệp vụ năng lực mình mạnh hơn so với Trương Vĩ, nói tới nói lui cũng có chút mùi vị cậy già lên mặt.
- Anh không đi làm sao biết không được, nếu thái độ mọi người đều giống anh như vậy thì còn làm ăn gì nữa!
Trương Vĩ nhíu mày, ngữ khí có chút nghiêm khắc.
Hứa Kiệt là Từ Minh giới thiệu qua, hơn nữa đối phương hay đưa ra đề nghị tốt, Trương Vĩ vẫn coi trọng hắn một chút, cho dù là hai ngày này đối phương đến muộn về sớm, Trương Vĩ cũng có thế mắt nhắm mắt mở cho qua.
Nhưng Hứa Kiệt vừa rồi không chỉ có phủ định cái đề nghị này, còn trước mặt của mọi người công khai phản bác Trương Vĩ, không phải cảm thấy hắn quá trẻ tuổi, có chút không xem Trương Vĩ ra gì, điều này làm cho Trương Vĩ trong lòng có chút tức giận.
- Hứa Kiệt, tôi hiểu anh là nghiệp vụ viên già dặn kinh nghiệm, cũng biết năng lực của anh cũng không tệ lắm, nhưng suy nghĩ anh thế này không thế được.
Trương Vĩ nói.
- Điếm trưởng, loại khách hàng này tôi tiếp xúc nhiều rồi, ở mặt ngoài có thể hàn huyên với ngươi đến cùng, nhưng trên thực tế căn bản không để ngươi trong lòng, anh cùng hắn tiếp xúc cũng là vô dụng.
Hứa Kiệt cũng có chút không phục nói.
Tuy rằng Trương Vĩ là điếm trưởng môn điếm, nhưng vào nghề mới mấy tháng, còn Hứa Kiệt đã vào nghề ba bốn năm, hơn nữa nghiệp vụ năng lực bản thân rất mạnh, nếu muốn khiến cho hắn hoàn toàn tâm phục khẩu phục Trương Vĩ quả thật không dễ dàng.
- Hứa Kiệt, cùng chủ sở hữu nhà này nói chuyện phòng nguyên độc quyền là anh đề nghị đấy, hiện tại mới chỉ hàn huyên hai ba ngày, còn không cùng chủ sở hữu nhà gặp mặt, anh lại muốn bỏ cuộc, anh cảm thấy hợp lý sao?
Trương Vĩ chất vấn.
- Gặp mặt cũng vô ích, hắn đã nói với ta rất rõ ràng, tuyệt đối không tính việc ủy thác phòng nguyên độc quyền.
Hứa Kiệt nói như đinh chém sắt, hắn cũng là một người có tính khí, bằng không cũng không có khả năng càng lăn lộn càng kém.
- Hứa Kiệt, tôi cũng lặp lại lần nữa với anh, việc ủy thác phòng nguyên độc quyền, tôi quyết định rồi.
Trương Vĩ nghiêm túc nói.
Trương Vĩ hiểu được bất lợi lớn nhất của mình chính là quá trẻ tuổi, tư lịch quá cạn, rất nhiều người cảm thấy Trương Vĩ làm tới điếm trưởng đều dựa vào vận may, nhất là nghiệp vụ viên già dặn kinh nghiệm giống Hứa Kiệt này, bọn họ trong suy nghĩ sẽ không coi Trương Vĩ ra gì.
Trương Vĩ hiện tại làm tới điếm trưởng đã bị người khác nghi ngờ, nếu là có thế làm quản lí khu vực, khẳng định sẽ bị càng nhiều nghi ngờ nữa, những nghiệp vụ viên già dặn kinh nghiệm kia mỗi một người đều láu cá vô cùng, muốn khiến cho bọn họ thừa nhận người lãnh đạo Trương Vĩ này cũng không dễ dàng.
Nhưng, những nghiệp vụ viên già dặn kinh nghiệm có vẻ đau đầu này, cũng chính là nhóm người năng lực cực mạnh, cũng chính bởi vì bọn họ có năng lực, có công trạng, thế nên nói tới nói lui mới có nội tình, nếu như Trương Vĩ có thế được bọn họ nhìn nhận, như vậy Trương Vĩ có thế nhiều nhóm trợ thủ có năng lực.
Trương Vĩ tuy không thích tính tình Hứa Kiệt, nhưng vẫn hết sức nhìn nhận năng lực Hứa Kiệt đấy, nếu như Trương Vĩ có thế được đối phương nhìn nhận, làm cho đối phương bội phục mình trong tư tưởng, như vậy Trương Vĩ cũng sẽ có nhiều trợ thủ mạnh, đây cũng chính là thứ hiện tại Trương Vĩ thiếu hụt.
- Tôi vẫn kiên trì ý kiến của mình, cái này hợp đồng không nói chuyện được.
Trương Vĩ dù sao cũng là quản lí cửa hàng, Hứa Kiệt cũng không cương với hắn, nhưng kiên trì ý kiến của mình như cũ.
- Không nói chuyện được, không sao!
Trương Vĩ chỉ chỉ Hứa Kiệt, từng câu từng chữ nói:
- Tôi điếm trưởng này sẽ dạy cho ngươi nói chuyện nghiệp vụ là như thế nào!
Trương Vĩ cùng Hứa Kiệt hai người mùi hỏa dược rất nặng, nghiệp vụ viên còn lại cũng đều nghe ra, mặc dù thái độ Hứa Kiệt có chút bất mãn, nhưng Hứa Kiệt cũng là đồng nghiệp mới tới, bọn họ cũng khó mà nói đối phương cái gì.
Đồng thời, bọn họ cũng rất mong đợi Trương Vĩ có thể nói được chuyện ủy thác quyền kia, bởi vì phòng nguyên độc quyền đối với khách hàng lực hấp dẫn rất lớn, nếu như những công ty môi giới khác không có phòng nguyên, dẫn khách hàng ký thành hợp đồng cũng có cơ hội cao hơn, đối với mỗi người đang ngồi đều có chỗ tốt.
Thấy được Trương Vĩ đã khoa trương xuống ba hoa khoác lác, bản thân mình cần phải tự ra mặt nói thành chuyện ủy thác độc quyền này, Hứa Kiệt chỉ có nhún bả vai, cũng không mở miệng phản bác Trương Vĩ nữa, dù sao hắn đã nhận định Trương Vĩ sẽ nói chuyện không thành, chờ xem Trương Vĩ đến lúc đó xấu mặt.
- Vĩ ca, tôi ngày mai đi chung với ngươi chứ hả!
Lý Mộng Phi gương mặt hưng phấn nói.
- – – – – oOo- – – – –