Phòng Thuật (Dịch) - Chương 344: Mua nhà (2)
Sở dĩ vấn đề chính của Trương Vĩ hiện tại chủ yếu nhất là kiếm tiền!
Sau bốn ngày, Trương Vĩ tới Nhã Uyển môn điếm đi làm. Buổi sáng kiểm tra công việc hai ngày trước một chút, xế chiều Trương Vĩ kêu Hứa Kiệt lên phòng làm việc, bảo hắn ngồi trên ghế đối diện.
- Hai ngày này tôi không có trong điếm, anh công tác vẫn thuận lợi chứ? Lên net không ít chứ?
Trương Vĩ hỏi.
- Cũng không tệ lắm.
Hứa Kiệt trên mặt cố ra vẻ tươi cười, đáp.
- Tôi muốn để anh cùng Lý Mộng Phi phụ trách chung nhóm phòng nguyên độc quyền kia, chờ đến sau khi phòng nguyên cho mướn xong, công trạng cũng là hai người các anh chia đều, như thế nào?
Trương Vĩ nói ngay vào điểm chính.
- Trương điếm trưởng, như vậy có chút không được tốt rồi, dù sao cái hợp đồng ấy không phải là do tôi ký.
Hứa Kiệt trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, từ chối nói.
- Không có gì không được hết, Lý Mộng Phi mặc dù là người mới có chút bốc vác, nhưng mà kinh nghiệm rốt cuộc vẫn còn không đủ. Còn cần nghiệp vụ viên già dặn kinh nghiệm như anh chỉ điểm. Hai người các anh cùng thực hiện cái hợp đồng này là thích hợp nhất rồi.
Trương Vĩ nói.
- Nhưng. Lý Mộng Phi hắn có thế hiểu lầm hay không nha?
Hứa Kiệt hỏi.
- Anh chỉ để ý làm tốt công việc của anh là được rồi, chỗ Lý Mộng Phi để tôi nói. Chỉ cần anh thế hiện giá trị của mình, vậy Lý Mộng Phi cũng sẽ không có ý kiến gì.
Trương Vĩ giải thích.
- Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ cố gắng.
Hứa Kiệt cũng là một nghiệp vụ viên già dặn kinh nghiệm. Trương Vĩ nói hắn tự nhiên có thế hiểu rõ, hơn nữa công trạng phòng nguyên độc quyền thường gấp đôi phòng nguyên thường, hơn nữa số lượng phòng cho thuê rất nhiều. Đây cũng là một khoản thu nhập khả quan, Hứa Kiệt cũng không muốn hoàn toàn bỏ qua cái hợp đồng này.
- Được, vậy anh ra ngoài trước đi, thuận tiện kêu Lý Mộng Phi vào cho tôi.
Trương Vĩ gật đầu phân phó nói.
- Được, điếm trưởng.
Hứa Kiệt lên tiếng, lập tức rời khỏi phòng làm việc.
Thật ra, sau khi phát sinh chuyện ngày đó, Hứa Kiệt cũng nghĩ tới việc rời khỏi Nhã Uyển môn điếm, nhưng hắn cũng không cam tâm chịu rời đi theo kiểu ủ rủ âu sầu như vậy, hơn nữa sau khi Trương Vĩ bàn thảo ký kết thành công hợp đồng ủy thác độc quyền này, Hứa Kiệt quả thật rất bội phục năng lực của hắn.
Trương Vĩ để cho hắn và Lý Mộng Phi cùng phụ trách hợp đồng ủy thác độc quyền này, coi như là cho Hứa Kiệt một con đường để đi. Hắn cũng tạm thời bỏ ý nghĩ rời khỏi Nhã Uyển môn điếm, hơn nữa hắn cũng rất muốn nhìn một chút xem rốt cuộc bản lãnh của Trương Vĩ bao lớn!
Một lát sau, Lý Mộng Phi cười tươi rói đi vào, tủm tỉm nói:
- Vĩ ca, anh kêu tôi vào đây có chuyện gì không?
- Ngồi đi.
Trương Vĩ chỉ chỉ cái ghế đối diện, nói:
- Tôi muốn cho Hứa Kiệt cùng cậu phụ trách chung hợp đồng ủy thác độc quyền, đến lúc đó công trạng hai người các cậu chia đều nhau, thấy thế nào?
- Tại sao vậy? Là hắn yêu cầu với anh hay sao?
Lý Mộng Phi nhíu mày, có chút bất mãn nói.
- Sao hả? Xem bộ dáng này của cậu, còn có chút không tình nguyện đây.
Trương Vĩ cười nói.
- Đó là dĩ nhiên rồi, tôi cũng không phải kẻ ngốc, tất nhiên không muốn đem công trạng chia cho người khác.
Lý Mộng Phi hừ một tiếng, nói.
- Vậy cậu muốn làm gì? Cậu nói cho tôi nghe một chút coi?
- Làm cái gì là làm cái gì chứ? Ở trên mạng đăng quảng cáo, đi treo panel và băng rôn ở trong khu, chiêu mộ khách hàng cho mướn nhà chứ sao.
Lý Mộng Phi gương mặt tự tin nói.
- Suy nghĩ của cậu cũng không tệ, nhưng cậu có phải là quên một điểm, căn nhà hai tầng đó đều là phòng trống, cậu trước khi cho thuê nhất định phải bố trí lắp điện gia dụng, điểm này cậu có thế làm được không?
- A… Cái này tôi thật đúng là không nghĩ tới.
Lý Mộng Phi trên mặt lộ ra một nụ cười gượng gạo, gãi gãi đầu nói:
- Vĩ ca, nếu mắc điện gia dụng cũng tốn không ít tiền a. Một căn nhà nếu như mắc phải tốn mấy chục ngàn NDT đó, vậy hơn 30 căn chẳng phải là trên trăm vạn sao?
- Trên trăm vạn!
Trương Vĩ cười một cái nói: