Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 345: Tụ hội (1)

Buổi tối sau khi tan việc, Trương Vĩ cùng Lý Mộng Phi chuẩn bị tham gia tụ hội. Đầu tiên hai người là chạy tới cửa Tĩnh Huyên Trai, xe đua Porsche đỏ của Lý Mộng Phi đã đậu ở đây, mà gây chú ý hơn chính là một chiếc Ferrari màu trắng.

- Chúng tôi ở bên ngoài đợi lát nữa đi, tôi đã gọi điện thoại cho tỷ tỷ, bọn họ sẽ nhanh ra thôi.

Lý Mộng Phi đến gần xe thế thao màu đỏ của mình, nhún vai bả vai nói.

- Mở xe ra, tôi vào trước ngồi đợi.

Trương Vĩ cũng không muốn chạm mặt cùng Mộ Dung Huyên, sở dĩ đã nghĩ vào xe ngồi trước tránh đối phương.

- A, anh muốn ngồi xe của tôi à?

Lý Mộng Phi hỏi.

- Không phải chứ? Cậu muốn tôi chạy bộ đi hả!

Trương Vĩ nhíu mày, hỏi ngược lại.

- Làm sao biết chứ? Tôi là muốn cho anh đi Ferrari của tỷ tỷ của tôi, cái xe kia so với xe của tôi thoải mái hơn.

Lý Mộng Phi cười nói.

- Thật à?

Trương Vĩ cười hắc hắc, trên mặt lộ ra một chút nghi ngờ.

- Dĩ nhiên là thật rồi.

Lý Mộng Phi vỗ ngực nói, nhưng trong mắt ánh mắt lại có chút tránh né.

Ngay vào lúc hai người trò chuyện, Lý Mông Dao từ trong Tĩnh Huyên Trai đi ra, tuyệt sắc dung nhan, thân thế uyển chuyển mềm mại, ưu nhã khí chất, toàn thân mặc váy ngắn liên y màu vỏ quýt, lập tức hấp dẫn rất chú ý của nhiều người.

- Tỷ, sao chỉ có một người ra, Huyên Huyên tỷ tỷ không ra sao?

Lý Mộng Phi nhìn phía sau lưng Lý Mông Dao một chút, có chút nghi ngờ hỏi.

- Huyên Huyên tỷ còn một số việc cần phải phân phó, sẽ nhanh ra thôi.

Lý Mông Dao sau khi trả lời đệ đệ, đối với Trương Vĩ gật đầu tỏ ý.

- Chúng tôi lên xe trước chứ hả! Hiện tại là thời gian ăn cơm, nhiều người chú ý quá.

Thấy được rất nhiều người đều nhìn mình chằm chằm. Lý Mông Dao cau chân mày lại, nói.

Lý Mông Dao sau khi nói xong. Liền trực tiếp đi lên Ferrari màu trắng, còn những người kia nhìn chằm chằm vào Lý Mông Dao, thấy cô ta ngồi vào buồng lái Ferrari, có ít người mở to khóe miệng kinh ngạc, có ít người lại tỏ ra bộ dạng bình thường.

Mỹ nữ xe xịn cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi, rất nhiều người đều tò mò thân phận của Lý Mông Dao, càng tò mò hơn người nam nhân nào có thế xứng đôi với cô ta, vào lúc mà mọi người còn ở đây ngầm tự suy đoán. Một nam tử mở ra cửa xe bên phải Ferrari, ngồi ở chỗ kế bên tài xế Ferrari.

- Ừ, sao anh ngồi trong xe tôi?

Lý Mông Dao một đôi mắt tú khí xinh đẹp, nhìn Trương Vĩ bên cạnh một cái, hỏi.

- Đây là chủ ý của đệ đệ của cô, tôi chẳng qua là làm theo chỉ thị của hắn mà thôi.

Trương Vĩ giang tay ra, nói.

- Hừ. tôi thấy hắn là muốn cùng Huyên Huyên tỷ ngồi một xe. Tên tiểu tử này tính xấu vẫn không đổi.

Lý Mông Dao chép miệng, trên mặt lộ ra một chút bất mãn, lập tức chuyển mắt đẹp hỏi.

- Đúng rồi, tôi nghe nói anh cùng Huyên Huyên tỷ tỷ cũng thân thiết, hai người các ngươi rốt cuộc là quan hệ gì nha?

- Hai chúng tôi không có bất kỳ quan hệ nào.

Chẳng qua chỉ là hiểu lầm!

Trương Vĩ sắc mặt trầm xuống, nói.

- Tôi nghe tiểu Phi nói, Huyên Huyên tỷ yêu thầm anh là thật sao?

Lý Mông Dao trong mắt lóe lên một chút vẻ giảo hoạt, hỏi tới.

Nghe được cái vấn đề của Lý Mông Dao, Trương Vĩ cũng không trả lời ngay cô ta. Mà là quan sát đánh giá nàng từ trên xuống dưới, trong mắt cũng lộ ra mấy phần hiếu kỳ. Ánh mắt hai người vẫn trong lúc lơ đãng nhìn nhau một lát.

- Trên người tôi có đồ vật gì sao? Sao anh nhìn tôi chằm chằm vậy?

Lý Mông Dao uốn éo thân thế mềm mại một cái, có chút mất tự nhiên nói.

- Tôi chỉ là không nghĩ tới một thục nữ như cô, cũng sẽ có ý nghĩ bà tám tinh quái như vậy.

Trương Vĩ cười nói.

- Thục nữ cũng là nữ nhân nha! Tôi quan tâm đời sống tình cảm của biểu tỷ, cũng là rất bình thường thôi! Lý Mông Dao thầm nói.

Vào lúc hai người Trương Vĩ đang ở nơi này nói chuyện, Mộ Dung Huyên cũng từ nhà hàng đi ra, mới vừa đi tới nấc thang cuối cùng, Lý Mộng Phi cũng nhanh bước lên đón, hỏi:

- Huyên Huyên tỷ, chuyện của tiệm cơm tỷ đều xử lý tốt?

- Đúng nha, cả ngày trong tiệm cơm chăm chăm vào, làm tôi mệt chết đi được.

Mộ Dung Huyên duỗi người, quét mắt nhìn chung quanh một cái, hỏi:

- Chị ngươi đâu rồi?

- Tỷ của tôi ngại nhiều người, lên xe trước rồi.

Lý Mộng Phi nói.

- Tỷ tỷ ngươi cái gì cũng tốt, chỉ là rất yếu ớt rồi, đúng là một tiểu công chúa tự đắc.

Mộ Dung Huyên hừ một tiếng, nói.

- Đúng nha, trong nhà người khác đều trọng nam khinh nữ, trong nhà của chúng tôi là trọng nữ khinh nam, người làm đệ đệ như tôi mới đáng thương mà.

Lý Mộng Phi lộ ra một bộ dáng tội nghiệp, nói.

- Đừng nghe nói anh mập, anh liền thở hổn hển! Tôi cũng không thấy anh bị ủy khuất gì.

Mộ Dung Huyên trợn nhìn Lý Mộng Phi một cái, phản bác.

- Được rồi, chúng tôi lên xe lên đường đi, tôi cũng nên hảo hảo buông lỏng một chút rồi vậy.

Mộ Dung Huyên phất tay áo, đi hướng Ferrari màu trắng, nhưng còn chưa đi cho đến gần, lập tức ngây ngẩn cả người.

- Ừ, cái tên kia tại sao ở trong này, còn ngồi trong xe Ferrari.

Mộ Dung Huyên chỉ vào Trương Vĩ ngồi kế bên tay lái, gương mặt kinh ngạc hỏi.

- À, Vĩ ca, cũng đi tụ hội cùng chúng ta.

Lý Mộng Phi gật gật đầu, nói.

- Hắn đi làm cái gì! Cậu mời hắn đi.

Mộ Dung Huyên sắc mặt không thân thiện trừng mắt liếc Lý Mộng Phi một cái, nói.

Lần trước nàng và Trương Vĩ gặp mặt ở Tĩnh Huyên Trai, hai người đụng vào nhau, ngực của nàng còn bị Trương Vĩ đè qua, dù Trương Vĩ có cố ý hay không, cũng làm cho Mộ Dung Huyên thấy xấu hổ dị thường.

- Làm sao biết chứ?

Lý Mộng Phi lay động hai tay một chút, phủ nhận nói:

- Là hắn muốn đi cùng chúng tôi đấy, tôi cũng không có cách nào nha, dù sao giờ mọi người cũng là đồng nghiệp, tôi cũng không thế cự tuyệt hắn.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free