Phòng Thuật (Dịch) - Chương 348: Gài bẫy (2)
- Huyên Huyên tỷ, tỷ lại nói bậy nữa rồi.
Lý Mông Dao bấm véo cánh tay Mộ Dung Huyên, có chút bất mãn lầm bầm nói.
- Trương tiên sinh người khỏe.
Nam nhân áo trắng chủ động đi lên mà bắt chuyện, chủ động làm tư thế bắt tay, nói:
- Tôi tên là Diệp Tử Hoa, hoan nghênh ngài tới tham gia party của tôi.
- Ngài khỏe chứ, rất vui có thế gặp ngài.
Trương Vĩ bắt tay cùng đối phương, cười nói.
- Tôi tên là Triệu Văn Long, là bạn tốt của Mộng Dao, hi vọng công việc sau này anh có thể chiếu cố cô ta nhiều hơn.
Nam nhân mặc quần short 9cm, giày da rám nắng, cũng không cam chịu ở phía sau nói.
Hai gã đeo đuổi Lý Mông Dao, chủ động chào hỏi cùng Trương Vĩ, Trương Vĩ cũng nhận ra đối phương không phải tốt như thế, mà giống như là hướng về hắn thị uy, nhưng mà sống ở đâu thì theo phong tục ở đấy, nếu đã đến đây thì ắt mọi sự sẽ tự an bày, Tái ông mất ngựa chưa chắc đã là họa!
Song phương sau khi lại hàn huyên một phen, Diệp Tử Hoa dưới sự hướng dẫn tiến vào hội sở, trong hội sở trang trí vô cùng sang trọng, so với khách sạn năm sao còn không bằng, trong đại sảnh đã tập trung không ít người, còn hai bên đại sảnh để thức ăn tinh mỹ.
Đám người Lý Mông Dao, Mộ Dung Huyên, Diệp Tử hoa, Trương Văn Long, vừa tiến vào trong đại sảnh, lập tức trở thành tiêu điểm của mọi người, cũng không thiếu người bắt chuyện cùng Lý Mộng Phi, nhưng Lý Mộng Phi chỉ là lừa gạt đôi câu, cũng không cùng mỗi một khách khứa hàn huyên.
Xã hội thượng lưu cũng rất coi trọng kết giao quan hệ, cũng thường tổ chức tụ hội, chỉ có điều Lý Mộng Phi chính là ham chơi , mặc kệ tính tuổi tác, đối với những chuyện này cũng không thế nào để ý, dứt khoát lôi kéo Trương Vĩ đi bên cạnh ăn cái gì.
Ghế sa *** góc trên hội sở, Triệu Văn Long cùng Mộ Dung Huyên nhìn nhau ngồi, Mộ Dung Huyên nhấp một miếng rượu đỏ, nói:
- Nói đi, gấp như vậy bảo ta đến đây có chuyện gì?
- Huyên Huyên tiểu thư, thật ra không có việc gì gấp, chỉ là muốn nghe cô nói một số việc.
Trương Văn Long khách khí nói.
- Anh là muốn hỏi chuyện của Dao Dao?
Mộ Dung Huyên cười nói.
- Đúng vậy, tôi muốn hỏi một chút, tên Trương Vĩ kia cùng Mộng Dao tiểu thư, rốt cuộc là quan hệ gì?
Trương Văn Long tay phải siết chén rượu, gương mặt ân cần hỏi han.
- À, không phải vừa mới nói rồi sao? Hai người chính là quan hệ đồng nghiệp cấp trên cấp dưới.
Mộ Dung Huyên sắc mặt bình thản, nhưng trong lòng đương nhiên cười lạnh.
Mộ Dung Huyên vừa rồi giới thiệu Trương Vĩ như vậy, là muốn cho người đeo đuổi Lý Mông Dao ghen tị, đến lúc đó nhất định sẽ có người coi Trương Vĩ như kẻ thù, còn Triệu Văn Long hiện tại ngoan ngoãn đưa tới cửa, có thế nói là hợp với tâm ý của nàng.
- Nếu như chỉ có quan hệ cấp trên cấp dưới bình thường, Mộng Dao tiểu thư sao lại dẫn hắn tham gia tụ hội như vậy, còn mời hắn ngồi chung xe?
Triệu Văn Long nhíu mày, nghi ngờ nói.
- Cái tên kia cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, cả ngày quấn quít lấy Mộng Dao muội muội, hai người lại là đồng nghiệp chung cửa hàng, Mộng Dao muội muội cũng không có cách nào bỏ hắn.
Mộ Dung Huyên thêm dầu thêm mở nói.
- Huyên Huyên tiểu thư, ý của ngươi là nói Mộng Dao tiểu thư không thích hắn, nhưng tên Trương Vĩ kia một mực đeo dính đuổi không đi, phải không?
Triệu Văn Long sắc mặt trầm xuống, hỏi tới.
- Đúng nha, giống như ngươi vậy.
Mộ Dung Huyên trêu đùa.
- Làm sao có thể giống tôi? Tôi là thật tâm thích Mộng Dao tiểu thư, hơn nữa tôi cũng không có đeo dính đuổi không đi!
Triệu Văn Long trên mặt lộ ra một tia xấu hổ, giải thích.
- Đúng rồi, cái tên Trương Vĩ kia là lai lịch gì, tôi trước kia tại sao không thấy qua hắn nha! Cũng là trong giới chúng ta hay sao?
- Hắn là điếm trưởng một công ty môi giới nhỏ, không quyền không thế, hám lợi, vong ân phụ nghĩa, tóm lại không có thứ tốt gì.
Mộ Dung Huyên bỏ đá xuống giếng nói.
- Nếu như không phải Mộng Dao thực tập ở đó, hắn căn bản cũng không có cơ hội gặp mặt Mộng Dao, tôi đoán chừng tâm tư hắn theo đuổi Mộng Dao, cũng không phải là đơn thuần như vậy.
- Móa nó, cái loại như vậy mà cũng dám theo đuổi Mộng Dao tiểu thư, đây quả thực là không tự lượng sức, si tâm vọng tưởng, để xem ta xử lí tên tiểu tử này thế nào.
Triệu Văn Long dằn chén rượu trên bàn, tức giận nói.
- Hắc, vậy anh chuẩn bị làm gì đối phương, tìm mấy người đánh hắn một trận, hay là phái người uy hiếp hắn.
Mộ Dung Huyên trên mặt lộ ra một chút thần sắc hả hê, hỏi.
Mộ Dung Huyên đối với Trương Vĩ hận thấu xương, nhất là mấy lần bị Trương Vĩ chặn họng, càng làm cho cô ta cảm thấy rất giận, nhưng lại không có cách nào đối phó Trương Vĩ, hiện tại có người nguyện ý thay cô ta xuất thủ, cô ta tự nhiên rất vui lòng.
- Tôi sẽ không làm những chuyện như vậy, muốn thu phục hắn cũng là quang minh chánh đại, trước mặt của mọi người dạy dỗ hắn, để cho hắn biết mình là thân phận gì, để hắn tránh xa Mộng Dao tiểu thư.
Triệu Văn Long vẻ mặt tự tin nói.
- Vậy anh muốn làm sao nha, mau nói cho tôi biết?
Mộ Dung Huyên trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn, hỏi.
- Phía dưới hội sở không phải có một sòng bạc sao? Chúng tôi có thế ở đó xếp đặt một canh bạc, đến lúc đó tôi tự mình xuất thủ đối phó hắn, nhất định khiến hắn thua tè ra quần.
Triệu Văn Long kiêu ngạo nói.
Triệu Văn Long này rất thích chơi, thường cùng vài bằng hữu đánh bạc, thế nên kỹ thuật đánh bạc của hắn có chút tinh xảo, rất nhiều người đều chịu thua thiệt trên tay của hắn, trong hội này cũng coi như là có chút danh tiếng.
- Chủ ý này của anh rất hay, đến lúc đó tôi cũng tham gia, chúng tôi cùng khiến cho tên khốn này thua táng gia bại sản!