Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 357: Lại đánh lớn (1)

Trương Vĩ đánh thắng liền hai trận, tiền thắng cược đã cao hơn 5 triệu rồi. Đối với kẻ có sự nghiệp vừa mới phát triển như hắn, đây tuyệt đối không thế xem là một khoảng thu nhập nhỏ. Trong lòng Trương Vĩ cũng có chút xúc động, lần đầu đánh bạc mang đến cảm giác kích thích vô cùng.

Nhưng mà Trương Vĩ thắng liền 2 trận, biểu thị hắn quả thật có chút năng lực đánh bạc, ba người kia đã có sự đề phòng đối với hắn, muốn thắng giống như 2 ván trước nữa thật sự không dễ dàng gì.

Mộ Dung Huyên bị Trương Vĩ lừa một phen, trong lòng có hận cách mấy thì ngoài mặt vẫn không phát tác trước mặt mọi người, chỉ có thế ngấm ngầm chờ cơ hội thắng lại sau đó.

Tiến hành đánh tiếp mấy ván, Mộ Dung Huyên và hai người kia rõ ràng đã cẩn thận hơn, và bài của Trương Vĩ cũng không lớn, cho nên mấy ván tổng kim ngạch đặt ra cũng không quá nhiều. Thấy tình huống như vậy, Trương Vĩ không khỏi cau mày.

Độc tâm thuật của hắn cũng không phải là sử dụng một cách không hạn chế. Hiện giờ hắn đã đến thời điểm cảm thấy cho chút cật lực khi dùng Độc tâm thuật rồi. Nếu các ván đấu kéo dài hơn nữa, không chừng đánh chưa xong mà Trương Vĩ đã gục xuống vì mệt mỏi rồi.

Lại một ván bài, Trương Vĩ liên tiếp được chia hai lá bài rác, mặt lộ ra một chút không nhịn được, đẩy bài ra nói:

- Bỏ bài.

- Sao lại bỏ bài nữa rồi, tôi cần muốn đấu với anh một ván này mà.

Mộ Dung Huyên lần này bài cũng không tệ, nói có chút bất mãn.

Đối vơi lời khiêu khích của Mộ Dung Huyên, Trương Vĩ căn bản không để ý tới. Hắn quay đầu nhìn Lý Mông Dao, nhẹ giọng nói:

- Mộng Dao, cô có mệt không?

- Vâng.

Thấy Trương Vĩ nghiêng đầu lại nói chuyện với mình, đồng thời còn xưng hô “Mộng Dao”, Lý Mông Dao có chút sửng sốt, đây là lần đầu tiên Trương Vĩ xưng hô thân thiết với nàng như vậy.

- Quả thật có chút mệt mỏi. Hay là tôi về trước, mọi người cứ tiếp tục chơi đi ha.

Lý Mông Dao mấp máy đôi môi hồng, cố nặn ra vẻ tươi cười, nói.

- Tôi cũng cảm thấy hết hứng rồi, chúng ta cùng đi đi.

Trương Vĩ gật đầu đề nghị.

Lý Mông Dao không biết Trương Vĩ sao lại đột nhiên thân thiết với mình như vậy, trong lòng có chút nghi hoặc, trả lời đơn giản chứ không tỏ rõ ý kiến gì.

- Các vị, xem ra hôm nay chơi cũng đã nhiều rồi, chi bằng đến đây thôi.

Trương Vĩ quét mắt một cái nhìn ba người đang ngồi quanh sòng, cao giọng nói.

- Vậy mà kết thúc rồi sao? Chẳng phải là quá đầu voi đuôi chuột rồi sao?

- Đúng nha. Nam nhân kia thắng nhiều tiền như vậy, ba người còn lại đoán chừng sẽ không đồng ý.

Nghe Trương Vĩ muốn bỏ đi, mọi người vây quanh đều nghị luận, cảm giác có chút chưa tận hứng.

Đôi mắt của Lý Mông Dao cũng liếc xéo, trừng Trương Vĩ một cái, làm sao không biết là đối phương lấy mình làm bia đỡ đạn, trong lòng thầm nghĩ:

“Tên nam nhân này năng lực không tệ, khiến cho người ta có chút không yên tâm.

“A ha, tên này dám hoàn toàn không để mắt tới ta, đáng ghét!”

Mộ Dung Huyên thấy Trương Vĩ không trả lời mình, ngược lại còn nghiêng đầu qua hỏi Lý Mông Dao, rồi sao đó trực tiếp tuyên bố giải tán, càng tức giận mà không biết phát tiết ở đâu.

- Trương Vĩ, anh vừa mới thắng nhiều tiền như vậy đã muốn bỏ đi, có phải là có chút không hợp quy củ hay không?

Triệu Văn Long trầm giọng trách mắng.

Triệu Văn Long ván đầu thua Trương Vĩ 3 triệu, có thế nói là người thua thảm nhất trong đám. Trương Vĩ muốn rời khỏi cuộc chơi, hắn đương nhiên là người đầu tiên không đồng ý nhất, lửa giận đột nhiên cháy vụt lên trong lòng.

- Triệu huynh, anh chỉ còn sót lại 1 triệu, chỉ có chút này, chơi không có ý nghĩa gì nha!

Trương Vĩ cười nói.

- Anh yên tâm, Triệu Văn Long tôi có tiền, chỉ ba chữ Triệu Văn Long này cũng có thế đáng giá 5 triệu, tuyệt đối không thiếu tiền để chơi với anh!

Triệu Văn Long tay phải nắm chặt, nện nện lên ngực.

- Tốt, nếu Triệu huynh muốn chơi tiếp, Trương Vĩ tôi chỉ còn cách liều mình hầu quân tử mà thôi!

Trương Vĩ sở dĩ muốn rời đi là vì thứ nhất, hắn quả là đã thắng được nhiều tiền, hiện tại rời đi cũng không có gì là không nỡ. Mặc dù ba người kia không cho phép hắn rời đi, Trương Vĩ cũng có thế nói khích một chút khiến cho ba người trong các ván kế tiếp buông lỏng ra một chút.

- Chia bài.

Triệu Văn Long phất phất tay với nữ nhân viên chia bài, nói to.

Sau khi bốn người Triệu Văn Long đặt tiền sàn (tiền cược bằng nhau ở lượt chơi đầu), nữ nhân viên chia bài. Cô ta phát cho mỗi người một lá bài tẩy (úp lại) sau đó là một lá bài hiệu (ngửa). Trương Vĩ có lá 10 cơ, Mộ Dung Huyên được 9 cơ, Diệp Tử Hoa được 8 rô, còn Triệu Văn Long là Át bích.

Bài của Triệu Văn Long là Át bích, lớn nhất trong bốn người, tiền cược thêm do hắn quyết định. Triệu Văn Long nhìn bài tẩy của mình, sau đó quyết định cược phỉnh trị giá 1 vạn nguyên.

- Ba vị, Triệu tiên sinh cược 1 vạn, xin hỏi các vị có muốn theo không?

Nữ nhân viên chia bài hỏi.

Hiện tại chỉ mới chia một lá bài hiệu với 1 lá bài tẩy, còn chưa thế biết ai lớn nhỏ được, nên ba người Trương Vĩ đều chọn cược thêm. Chờ sau khi 3 người đều đặt cược rồi, nữ nhân viên lần nữa chia cho bốn người thêm một lá bài ngửa nữa.

Trương Vĩ được một lá 10 chuồn, Mộ Dung Huyên được K bích, Diệp Tử Hoa được J bích, Triệu Văn Long được lá Át cơ. Trong bốn người lại là bài của hắn lớn nhất, vẫn tiếp tục được quyền chọn đặt cược thêm phỉnh.

Triệu Văn Long liếc nhìn bài của những người khác thấy Trương Vĩ được đôi 10, Diệp Tử Hoa là 8 bích và J rô, Mộ Dung Huyên là 9 cơ và K bích, còn hắn là đôi Át, là bài lớn nhất trong 4 người.

- Mười vạn NDT.

Triệu Văn Long đẩy ra số phỉnh 10 vạn NDT, khiêu khích nhìn mọi người một cái.

- Không theo. Mộ Dung Huyên và Diệp Tử Hoa đều bỏ bài, có theo nữa thì bài tẩy cũng không thắng được người ta, trực tiếp lựa chọn bỏ bài.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free