Phòng Thuật (Dịch) - Chương 436: Tra hỏi (2)
- Ừ, quả thật có khả năng này.
Phùng tiên sinh gật gật đầu, đồng ý nói.
Đối với mỹ vị món ngon cá nóc loại này, Phùng tiên sinh nếu so với Trương Vĩ càng hiểu hơn, Trung Quốc cùng Nhật Bản đều có lịch sử ăn cá nóc, nhưng bởi vì bản thân thịt cá nóc có độc, chánh phủ cận đại cấm ăn thịt cá nóc, đến nỗi thất lạc cả sách nấu ăn.
Nhưng mà, tình hình ở Nhật Bản có vẻ cởi mở hơn, chưa từng tiến hành cấm ăn cá nóc, vì thế tài nấu nướng của đầu bếp bọn họ so với Trung Quốc cũng không kém bao nhiêu, mà phong vị cũng vượt trội hơn so với người thường.
- Bưu Tử, ngươi đi mời đầu bếp làm cá nóc hấp ra đây, nói ta rất thích thức ăn hắn làm, phải làm mặt cảm tạ hắn.
Phùng tiên sinh phân phó.
- Vâng, tam ca.
Tuy rằng Bưu Tử thấy khả năng này không lớn, nhưng Phùng tiên sinh đã lên tiếng, hắn cũng chỉ có thế là chạy đi một chuyến.
Trương Vĩ cùng Phùng tiên sinh đợi vài phút, Bưu Tử liền dẫn theo một nam nhân trang phục đầu bếp màu trắng đi đến, nam tử này có chút hơi mập, sắc mặt còn có nụ cười ngu ngơ, quả thật rất giống một đầu bếp trong tiệm cơm.
- Tam ca, Trương huynh đệ, vị này chính là đầu bếp làm cá nóc hấp.
Bưu Tử chỉ chỉ nam nhân mặc trang phục đầu bếp.
- Các vị tiên sinh, đã xảy ra chuyện gì nha! Nhân viên phục vụ này tại sao như vậy?
Đầu bếp thấy được bộ dạng Tiểu Thôn Chí Tân, có chút dáng vẻ kinh hoảng.
- Trương huynh đệ, đầu bếp tôi cho ngươi mời lên rồi, có vấn đề gì cậu cứ hỏi đi.
Bưu Tử cũng không cảm giác được đầu bếp này có gì dị thường, hơn nữa hắn thấy được bộ dạng Tiểu Thôn Chí Tân, không sợ mới là có vấn đề!
- Côn ca, ngài xem hắn trên người có hình xăm không?
Trương Vĩ cũng biết bây giờ không phải là lúc giấu nghề, đứng dậy hỏi.
- Không có, tôi đã kiểm tra qua rồi, bằng không cũng sẽ không dễ dàng dẫn vào như vậy.
Bưu Tử nói.
- Sự phụ, người biết người này không?
Nghe được lời nói của Bưu Tử, Trương Vĩ nhíu mày, chỉ chỉ Tiểu Xuân Chí Tân nằm trên đất hỏi.
- Biết, chúng ta là nhân viên phục vụ nhà hàng.
Đầu bếp nhìn thoáng qua Tiểu Thôn Chí Tân, gật đầu nói.
- Ha… Ngươi ở đây đùa bỡn ta sao?
Trương Vĩ cực kỳ tức giận phản tiếu nói.
Tên đầu bếp này thiếu chút nữa là tiếp tay độc chết hắn, Trương Vĩ sao lại có thế khách khí với hắn, chỉ vào mũi hắn uy hiếp:
- Tiểu Xuân Chí Tân này vì lừa chúng ta ba lần mới biến thành bộ dáng này, ta hi vọng ngươi không nối gót theo hắn.
Trương Vĩ không có thời gian dây dưa cùng đầu bếp này, mà Trương Vĩ lại không muốn nói thẳng ra vị trí đồng bọn bọn họ, như vậy trực tiếp sẽ làm bại lộ năng lực Độc Tâm Thuật, xoay người lại nói với Phùng tiên sinh:
- Phùng tiên sinh, tôi nhớ Tiểu Thôn Chí Tân đã nói, cá nóc hấp này sẵn còn nóng ăn mới ngon, bây giờ còn chưa được 10 phút, hay chúng ta để cho hắn thưởng thức trước.
- Tốt, A Côn, để cho vị Tiểu Thôn tiên sinh này ăn.
Phùng tiên sinh trầm tư một lát, cảm giác trong khoảng thời gian ngắn không cạy miệng Tiểu Thôn Chí Tân ra, giữ lại hắn cũng không có tác dụng gì, dứt khoát hiện tại giết hắn lại càng dễ xử lý.
- Tốt.
Nghe được Phùng tiên sinh phân phó, A Côn dùng chén nhỏ gắp một tí thịt cá nóc, còn một người hộ vệ khác đè nặng Tiểu Thôn Chí Tân, khiến cho hắn không cách nào nhúc nhích được.
A Côn để chén nhỏ dưới đất, một bàn tay bưng kín mũi Tiểu Thôn Chí Tân, tay phải gắp thịt cá nóc dồn vào cổ họng hắn, Tiểu Thôn Chí Tân tuy rằng liều mạng vùng vẫy, nhưng dưới hai đại hán áp bách, cũng chỉ có thế bị ép buộc nuốt thịt.
Thấy Tiểu Thôn Chí Tân ăn thịt cá nóc, Trương Vĩ trong lòng không có một chút thương hại, nếu như không phải Độc Tâm Thuật của hắn mạnh, hôm nay ăn thịt cá nóc đã là Trương Vĩ, hiện tại hắn đã hoàn toàn đắc tội Tiểu Thôn Chí Tân, nếu như hôm nay Tiểu Thôn Chí Tân không chết, như vậy lần sau người chết sẽ là Trương Vĩ.
Hơn nữa, Trương Vĩ cũng không xác định được những tên đồng bọn còn lại của Tiểu Thôn Chí Tân có thấy Trương Vĩ và Phùng tiên sinh ở cùng một chỗ hay không, nhưng Tiểu Thôn Chí Tân đã biết được, bất kể là vì tránh hắn trả thù bản thân mình, hay là vì tránh khỏi hắn nói cho đồng bọn chuyện này, Tiểu Thôn Chí Tân đều phải chết.
Thấy được Tiểu Thôn Chí Tân nuốt thịt cá nóc, đầu bếp kia cũng là gương mặt tro tàn, xoay người sắp sửa chạy ra ngoài, nhưng bị Bưu Tử một phen bắt được, nhưng đầu bếp kia cũng không cam chịu tâm bị bắt, đập một quyền vào mặt Bưu Tử.
Đầu bếp vừa rồi còn ôm tâm lý hên xui, nghĩ Tiểu Thôn Chí Tân không bán đứng hắn, những người này cũng sẽ không đối với hắn mà hạ thủ, nhưng nhìn thấy Tiểu Thôn Chí Tân nuốt thịt cá nóc, hắn cũng không dám đem tánh mạng của mình đánh cược.
Ngay lúc Bưu Tử cùng đầu bếp chiến đấu, A Côn tiến lên một bước đá đầu bếp nằm té xuống đất, đồng thời tiến lên khống chế hắn, nhưng tên đầu bếp chạy trốn cũng không có nghĩa là hắn là người Nhật Bản, vậy nên A Côn cũng không hề hạ độc thủ.
- Phùng tiên sinh, cá nóc hấp là vị sư phụ này làm đấy, cũng để cho hắn nếm thử một chút đi.
Trương Vĩ trên mặt lộ ra một chút cười lạnh.
- Tốt, tôi tự mình đút hắn.
Mặt của Bưu Tử đã trúng một quyền, lửa giận trong lòng đang vượng, chủ động đề nghị.
-Không được nha, không được nha! Chỉ cần các ngươi chịu tha ta một mạng, ta sẽ nói cho các ngươi biết.
Thấy được Bưu Tử từng bước một đi tới, trong tay còn bưng nửa bát thịt cá nóc, đầu bếp trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, nói to lên.