Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 445: Ứng viên của chức Giám đốc khu vực (1)

Ý nghĩ này chỉ là Trương Vĩ đoán, cũng không có căn cứ rõ ràng chính xác gì, hơn nữa Từ Minh bây giờ là quản lí khu vực, nếu như cần phải sớm chọn lựa tân quản lí khu vực, Từ Minh có thế nhận được tin tức mới đúng, mà với quan hệ giữa hắn và Từ Minh, Từ Minh không thế không tiết lộ cho hắn một chút tin tức

- Tô điếm trưởng, Trương điếm trưởng, không ngờ hai người các ngươi ngồi cùng xe vậy.

Lưu Chấn Quốc sau khi thấy được hai người, cười ha hả tiến lên đón.

- Lưu điếm trưởng, tôi tưởng là mình đến sớm rồi, không nghĩ tới anh còn đến sớm hơn ta.

Trương Vĩ sắc mặt cũng lộ ra một chút dáng tươi cười chuyên nghiệp.

- Lưu điếm trưởng, chẳng lẽ đã sớm biết sự việc hôm nay phải họp, cho nên mới có thể đến nhanh như vậy.

Tô Ngưng thử dò xét.

- Không hề, bàn về tin tức linh thông độ, tôi so ra còn kém Tô điếm trưởng cô.

Lời nói của Lưu Chấn Quốc khá thâm ý.

- Hừ.

Sau khi nghe được lời nói của Lưu Chấn Quốc, Tô Ngưng không khỏi hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên đối với lời trêu chọc có chút khó chịu.

Ngay lúc Lưu Chấn Quốc cùng Tô Ngưng đang nói chuyện, Trương Vĩ nhân cơ hội xem ánh mắt của hắn một chút, phát hiện hắn cũng không có dấu hiệu nói láo, cũng không biết nguyên nhân họp lần này, đoán chừng chủ động cùng hai người nói chuyện, cũng chẳng qua là vì thăm dò ý tứ mà thôi.

Thấy được hai người cũng không biết nguyên nhân đi họp, Trương Vĩ ngược lại an tâm, nếu như trong hai người có người được tuyển chọn làm quản lí khu vực, nhất định được công ty thông báo trước, tự nhiên sẽ biết nguyên nhân đi họp lần này.

Nếu hai người đều giống` hắn chẳng hay biết gì, Trương Vĩ cũng không có hứng thú cùng hai người nói lời khách sáo, trực tiếp đi vào Phong Độ Bách Lâm điếm, chuẩn bị tìm Từ Minh dò thám ý tứ, ít nhất phải hiểu rõ ý đồ của tổng giám khu vực.

Trương Vĩ sau khi đi đến Phong Độ Bách Lâm điếm, cũng không phát hiện thân ảnh của Từ Minh. Hỏi trợ lý trong điếm một chút mới biết, Từ Minh cùng Đặng Tổng Giam ở trong phòng làm việc nói chuyện, Trương Vĩ ngược lại cũng không tùy tiện đi vào quấy rầy.

Trương Vĩ sau khi ngồi ở trong điếm đợi vài phút, Từ Minh mới từ trong phòng làm việc đi ra, Trương Vĩ nhanh chóng nhân cơ hội nghênh tiếp:

- Từ ca.

- Ừ, mọi người trong điếm các người đã tới chưa? Nhưng hôm nay Đặng Tổng Giam ở đây, các người cũng đừng cản chân ta.

Từ Minh lấy tư cách cựu điếm trưởng Nhã Uyển, tổ Trương Vĩ lại là thủ hạ của hắn, tự nhiên hắn sẽ càng bị chú ý hơn.

- Từ ca, yên tâm đi. Người phía sau lập tức tới ngay.

Trương Vĩ trên mặt nở một nụ cười, nhìn chung quanh một chút không có ai khác, nhẹ giọng hỏi:

- Từ ca, lần này bỗng nhiên đi họp, cuối cùng là vì nguyên nhân gì nhỉ?

- Tôi cũng không biết rõ, buổi sáng Đặng Tổng Giam trực tiếp chạy tới phòng làm việc của ta.

Kêu tôi thông báo mọi người trong điếm đến đây.

Từ Minh chau mày, lắc đầu.

- Vậy ngài cũng chưa hỏi hắn gì à.

Trương Vĩ nghi ngờ nói.

- Tôi thử hỏi một chút, hắn cũng không trực tiếp trả lời tôi.

Từ Minh cùng Đặng Tổng Giam không phải quan hệ thân mật, hai người mặc dù là quan hệ cấp trên cấp dưới, nhưng cũng không phải rất thân, đối phương không chịu báo tình huống chi tiết, Từ Minh cũng không hỏi kỹ.

- Đã rõ. Giờ phải họp rồi, đến lúc đó ngươi sẽ biết, dẫn tất cả nghiệp vụ viên tổ của cậu, đi trước vào phòng họp trong lòng đất chờ xem.

- Được, tôi hiểu rồi.

Trương Vĩ gật đầu lên tiếng, nhưng trong lòng lại càng thêm hồ nghi, ngay cả quản lí khu vực Từ Minh cũng không biết nội dung của buổi họp, chuyện này có vẻ càng thêm khó bề phân biệt, chỉ có điều Trương Vĩ hiện tại không có đầu mối, cũng chỉ có thế là đi một bước, xem một bước.

Trương Vĩ đi theo Từ Minh ra Phong Độ Bách Lâm môn điếm. Từ Minh đi phân phó những điếm trưởng khác, kêu bọn họ dẫn nghiệp vụ viên vào phòng họp, còn Trương Vĩ tập họp người tổ mình, đồng thời dẫn bọn họ đi vào phòng họp ngồi trước.

Phòng họp ngầm vô cùng rộng rãi, vách tường bên trong dán vách giấy. Ngoại trừ hơi có chút ẩm ướt, có thế nói là một nơi đông ấm hạ mát, không biết có phải trước kia do ở tầng hầm ngầm thời gian quá dài hay không, Trương Vĩ cũng không thích chỗ này lắm.

Tám tổ, mấy chục người bên trong một phòng, tiếng động lớn náo loạn tự nhiên không thế tránh khỏi, nhưng mấy điếm trưởng ngồi ở dãy thứ nhất, lại biểu hiện vô cùng an tĩnh, không hề thoải mái như các nghiệp vụ viên bình thường.

Trên lý thuyết mà nói tất cả điếm trưởng, đều có thế thăng chức làm quản lí khu vực, chẳng qua là Tô Ngưng, Lưu Chấn Quốc, Trương Vĩ có cơ hội lớn hơn một chút mà thôi, còn ý nghĩ 5 điếm còn lại không có khả năng thì hoàn toàn không chính xác.

Qua thêm vài phút đồng hồ, cửa phòng họp lần nữa được mở ra, lần này vào cũng không phải nghiệp vụ viên bình thường, mà là Đặng Tổng Giam, Từ Minh, cùng với một người trẻ tuổi hơn 20 tuổi.

Sau khi ba người đi vào trong phòng họp ngầm, phòng hội nghị lập tức an tĩnh một chút, cũng không nhịn được nhìn về phía ba người, Đặng Tổng Giam cùng Từ Minh hai người mọi người đều biết, nhưng thanh niên đi phía sau bọn họ, lại là một khuôn mặt xa lạ.

- BA~ BA~...

Từ Minh đứng ở một bên đài, vỗ tay một cái:

- Đều an tĩnh lại rồi chứ, hiện tại cuộc họp do Đặng Tổng Giam của chúng ta chủ trì, mọi người cùng vỗ tay hoan nghênh.

Đặng Tổng Giam lãnh đạo trực tiếp không riêng gì Từ Minh, cũng có thế có đủ trình ảnh hưởng đến việc lựa chọn quản lý khu vực, các điếm trưởng cũng không dám chậm trễ chút nào đối với hắn, đều là dẫn đầu vỗ tay vì Đặng Tổng Giam, sợ chậm trễ hơn người khác.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free