Phòng Thuật (Dịch) - Chương 446: Ứng viên của chức Giám đốc khu vực (2)
- BA~ BA~...
Thấy được mấy điếm trưởng đều vỗ tay, nghiệp vụ viên tự nhiên cũng bị mang động, toàn bộ trong phòng hội nghị có thế nói là toàn tiếng vỗ tay.
- Cảm tạ ủng hộ nhiệt tình của mọi người, hiện tại chúng ta bắt đầu chính thức vào họp rồi vậy.
Đặng Tổng Giam đứng trên bục phát biểu, đưa tay phải ra hơi đè ép một chút.
Sau khi tiếng vỗ tay dùng lại, dưới đài cũng không có ai dám xì xào bàn tán, toàn bộ trong phòng hội nghị có chút an tĩnh, Đặng Tổng Giam chỉ chỉ Từ Minh cùng người tuổi trẻ bên cạnh:
- Dời ghế cho hai người bọn họ.
Hai nghiệp vụ viên dời tới hai cái ghế, đặt ở phía bên phải bục phát biểu, Từ Minh cùng người trẻ tuổi kia song song ngồi chung một chỗ, thấy một màn như vậy những người khác càng thêm nghi ngờ, cũng không biết người trẻ tuổi này là lai lịch thế nào, lại có thể cùng quản lí khu vực ngồi ngang hàng.
- Ngày hôm nay mời mọi người đến trong khu họp, chủ yếu là có hai chuyện.
Đặng Tổng Giam trên đài, vươn hai ngón tay, nói trịnh trọng:
- Chuyện thứ nhất, chính là công trạng trong khu chúng ta tăng lên từng nấc, tháng này đã đạt đến hơn 400 vạn nguyên, nhiều nhất trong 5 khu tôi quản lý!
- Tốt!
Nghe được lời nói của Đặng Tổng Giam, các điếm trưởng trong khu đồng loạt trầm trồ khen ngợi.
- Hơn 400 vạn! Sao công trạng tháng này trong khu chúng ta cao như vậy.
- Mấy điếm trưởng đều mơ tưởng cạnh tranh chức quản lí khu vực, đương nhiên là liều mạng đi mở đan rồi.
Tống Dân sau khi dẫn đầu trầm trồ khen ngợi, nghiệp vụ viên dưới đài cũng thấp giọng nghị luận, cùng một lúc vỗ tay, trong phòng hội nghị lần nữa náo nhiệt.
- BA~ BA~... Đều an tĩnh lại, nghe Đặng Tổng Giam nói tiếp.
Từ Minh đứng dậy, mặt lạnh quát lớn.
Nhân viên cái nghề bất động sản môi giới này ngưỡng cửa hơi thấp, tố chất nghiệp vụ viên cũng là cao thấp không đều, tính kỷ luật chỉnh thế cũng không cao lắm, vì để tránh để lại ấn tượng không tốt cho Đặng Tổng Giam, Từ Minh không làm gì khác hơn là đứng ra duy trì trật tự.
- Từ quản lý chúng ta trong khu vẫn rất có uy nghiêm đấy?
Đặng Tổng Giam trêu ghẹo một tiếng, tiếp tục nói:
- Mọi người kích động tôi có thể hiểu, lúc tôi mới vừa nghe trợ lý khu hồi báo, cũng giống như tâm tình của mọi người.
- Ở chỗ này tôi muốn nhấn mạnh biểu dương những môn điếm có công trạng xuất sắc nổi trội, cảm tạ bọn họ vì toàn khu chúng ta cống hiến, cảm tạ bọn họ cống hiến cho công ty chúng ta.
Đặng Tổng Giam thanh âm càng nói càng ngẩng cao, chỉ chỉ Tô Ngưng bên cạnh:
- Người đầu tiên cần phải biểu dương là điếm trưởng Tô Ngưng chúng ta, tổ hai môn điếm Nhã Uyển dưới sự dẫn dắt của cô ta, tháng này công trạng đạt đến hơn 120 vạn, có thế nói là phụ nữ không thua đấng mày râu nha!
Nghe được Đặng Tổng Giam khen ngợi, Tô Ngưng sắc mặt lộ ra một tia mừng rỡ, còn các nghiệp vụ viên tổ nàng cũng vui mừng ra mặt, trong đó Lưu Tử Kỳ lại hò hét:
- Tô tỷ vậy mới tốt chứ, tuyệt đối là Hoa Mộc Lan đương thời.
Vào lúc Lưu Tử Kỳ ồn ào bên dưới, trong điếm lại nhốn nháo một phen, đến khi Đặng Tổng Giam lần nữa nói chuyện, phòng họp mới yên tĩnh lại.
- Người thứ hai cần phải biểu dương chính là điếm trưởng Trương Vĩ chúng ta, hắn tuy rằng làm điếm trưởng không lâu, nhưng năng lực của hắn lại rành rành trước mắt mọi người đấy, tổ một Nhã Uyển môn điếm dưới sự dẫn dắt của hắn, tháng này công trạng đạt đến 110 vạn hơn, cũng là người xuất sắc trong khu chúng ta.
Đặng Tổng Giam tiếng nói vừa dứt, phòng họp lần nữa nhấc lên tiếng nghị luận, lúc Trương Vĩ mới vừa làm điếm trưởng, còn rất nhiều nghiệp vụ viên già dặn kinh nghiệm không phục, nhưng tổ một Nhã Uyển dưới sự hướng dẫn của Trương Vĩ, công trạng hai tháng đều vượt qua 1 triệu, giờ đã không còn người nghi ngờ năng lực của hắn.
- Người thứ ba cần phải biểu dương là điếm trưởng Lưu Chấn Quốc, công trạng tổ bọn họ cũng vượt qua 1 triệu NDT, hơn nữa số hợp đồng ký được là nhiều nhất trong cả khu, xem như là trụ cột vững vàng trong khu chúng ta rồi.
Nghe được Đặng Tổng Giam xưng bản thân mình là “Trụ cột vững vàng ” Lưu Chấn Quốc trên mặt không lộ ra dị sắc rõ ràng, nhưng sống lưng lại ưỡn đến càng thẳng.
Đặng Tổng Giam sau khi biểu dương ba điếm trưởng theo thứ tự, lại biểu dương một số nghiệp vụ viên công trạng cao, Lý Mộng Phi, Lưu Tử Kỳ, Phan Hiểu Dũng, Trương Ngọc, tuy rằng mỗi người đều là một lời nói qua, nhưng được biểu dương mọi người có vẻ có chút hưng phấn.
- Nói xong chuyện thứ nhất, giờ chúng ta nên nói chuyện thứ hai.
Đặng Tổng Giam sau khi biểu dương mọi người một phen, chuyển đề tài câu chuyện, sắc mặt nở một nụ cười:
- Việc Từ quản lý phải điều đi, xem ra mọi người cũng đã biết, vì để không ảnh hưởng công việc bình thường trong khu, công ty phái cho chúng ta một quản lí khu vực mới, tôi hiện tại chính là tuyên bố cho mọi người một chút.
Sau khi nghe được lời nói của Đặng Tổng Giam, toàn bộ phòng họp lập tức yên tĩnh lại, nghiệp vụ viên đều là gương mặt mong đợi, suy đoán điếm trưởng nào có thế thuận lợi thượng vị, mấy điếm trưởng đang ngồi dãy thứ nhất, lại gương mặt khẩn trương nhìn Đặng Tổng Giam, đang mong đợi hắn công bố người được chọn quản lí khu vực.
Đặng Tổng Giam dường như cố ý treo lòng ham muốn mọi người, vào lúc nói tới chỗ này dừng lại một chút, đưa mắt nhìn sang bên cạnh đài, chỉ chỉ người trẻ tuổi bên cạnh Từ Minh:
- Quản lý Trình, cậu tự giới thiệu mình cho mọi người biết một chút đi!