Phòng Thuật (Dịch) - Chương 451: Mâu thuẫn nội bộ (1)
Lý Chiêu Đệ vốn định trong thời gian nghỉ ngơi, dẫn khách hàng cũ đi xem nhà, không nghĩ tới đụng phải Vương Mẫn và Dương Quang, hơn nữa hai người này cũng dẫn khách hàng của công ty đến xem nhà, khiến cho nàng vô cùng lúng túng.
Vương Mẫn nhìn thoáng qua Dương Quang, rồi lại nhìn khách hàng, cân nhắc việc trong phòng có khách hàng cùng chủ sở hữu nhà, có nên vạch trần thân phận của Lý Chiêu Đệ, nếu làm không tốt mọi chuyện sẽ phức tạp hơn, cũng sẽ làm cho khách hàng cùng chủ sở hữu nhà không có ấn tượng tốt.
Vương Mẫn nghiêng đầu qua chỗ Dương Quang nháy mắt, rồi sau đó cười một cái nói với chủ sở hữu nhà:
- Lâm tiên sinh, tôi là Vương Mẫn ở Công ty Trung Thông, vừa rồi có liên lạc qua điện thoại với tiên sinh.
- Vậy à, tôi biết rồi, các vị cứ đi xem nhà tự nhiên, khi nào xong chúng ta sẽ nói chuyện.
Lâm tiên sinh phất tay áo.
- Tốt.
Vương Mẫn gật đầu với chủ nhà, rồi sau đó xoay người, nói với Tương tỷ:
- Tương tỷ, chúng ta đi xem nhà trước chứ hả, nếu như tỷ cảm thấy nhà thích hợp, thì chúng ta đặt cọc sớm sẽ tốt hơn.
- Tôi hiểu rồi, vậy chúng ta đi xem nhà trước đi.
Tương tỷ nhìn thoáng qua trên ghế sa *** có ba người, trán cau lại.
Thấy được Vương Mẫn không để ý tới Lý Chiêu Đệ, Dương Quang cũng không nói chuyện đối phương, hắn làm trong công ty Trung Vĩ cũng được một thời gian rồi, đối với việc này cũng biết một chút, hắn cũng biết nếu như bây giờ vạch trần thân phận của Lý Chiêu Đệ, đối với mọi người đều không tốt đẹp gì.
Vương Mẫn cùng Dương Quang không nói lời nào, điều này không có nghĩa là Lý Chiêu Đệ sẽ không chột dạ, cô ta đã bị hai người phát hiện, làm gì có thế tiếp tục đàm phán, trên mặt nở một nụ cười khổ, nói với khách hàng:
- Điền ca, anh cảm thấy 7000 NDT tiền mướn có quá cao không, Lâm tiên sinh đã nói là thấp hơn 7000 NDT sẽ không mướn, nếu hai bên không thế thống nhất được giá cả. Vậy hôm nay chúng ta dừng ở đây, hai bên cần có 1 chút thời gian để suy tính lại.
- Được, nếu như không thế đồng ý với giá tiền này, cũng chỉ có thế như vậy thôi.
Trên gương mặt Lâm tiên sinh lộ ra vẻ bình thản, dù sao hắn cũng không lo sẽ không có người mướn. Cũng đã có khách đến xem nhà rồi.
Nghe được Lý Chiêu Đệ cùng chủ sở hữu nhà nói chuyện, Điền tiên sinh cũng là nóng nảy, hơn nữa có khách mới vừa vào xem nhà, hắn tỏ ra vẻ khá cấp bách, trong lòng phát ra lời hung ác:
- Căn nhà này tôi thuê 7000 NDT, chúng ta có thế trực tiếp ký kết hợp đồng rồi chứ hả?
- A…
Sau khi nghe được lời nói của khách hàng. Lý Chiêu Đệ không khỏi kinh ngạc hô lên một tiếng, mắng thầm:
- Anh sao không sớm thống nhất sự việc với tôi trước, vậy bây giờ sẽ không khó xử rồi.
Hiện tại Lý Chiêu Đệ đâm lao thì phải theo lao, nếu như nói chuyện không thành, cô ta còn có thế viện cớ nói đám bằng hữu thuê phòng. Nhưng hiện tại khách hàng cùng chủ sở hữu nhà đều quyết định ký hợp đồng, cô ta nghĩ mọi việc không xong rồi.
Lý Chiêu Đệ trong lòng vùng vẫy một lát, suy tính có nên hay không nên mượn cớ để lừa khách hàng, nhưng cái này hợp đồng thì cô ta dẫn khách đi xem nhà rất lâu rồi, thật vất vả mới kí được hợp đồng, khiến cho cô ta hiện tại rất bối rối, cô ta cam tâm không cam chịu. Thầm nói:
- Lão nương hôm nay chính là buôn lậu đan rồi, tính sao đây?
Màn kịch mới xuất hiện, Lý Chiêu Đệ buôn lậu đan khách hàng, bởi vì nhận thấy khách hàng của Dương Quang khá hứng thú, lại cho giá rất cao trong việc thuê nhà, hơn nữa khách hàng cùng chủ sở hữu nhà đã nhất trí, chuẩn bị ký hợp đồng.
..
Ở trong khuôn viên của tiểu khu Quốc Tế Hoa Viên, Vương Mẫn và Dương Quang ngồi ở trên bàn đá, hai người đều không nói lời gì, bọn họ cũng dẫn đi khách hàng đi thuê nhà. Cuối cùng căn nhà đó lại bị Lý Chiêu Đệ dẫn khách đi xem trước.
Vương Mẫn cùng Dương Quang sau khi đưa khách hàng trở về, cũng không hề về trong điếm, mà quay lại chỗ này chờ Lý Chiêu Đệ, Vương Mẫn cũng không muốn chuyện này làm náo loạn toàn bộ trong điếm.
- Khụ… Vương Mẫn, Dương Quang.
Lý Chiêu Đệ trên mặt nở một nụ cười khổ, lên tiếng chào hỏi hai người. Vừa rồi cô ta nhận được tin ngắn của Vương Mẫn, biết được hai người ở chỗ này chờ cô ta.
- Lý Chiêu Đệ, nơi này chỉ có tôi và Dương Quang, chúng ta nói chuyện một chút đi, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?
Vương Mẫn hỏi.
- Đây là một khách hàng cũ của tôi, sở dĩ tôi chỉ muốn nhân dịp thời gian nghỉ ngơi, dẫn anh ta xem nhà.
Lý Chiêu Đệ trên mặt lộ ra một chút ngập ngừng.
- Hừ.
Vương Mẫn thở dài 1 lúc, trong lòng cũng ngầm thở phào nhẹ nhõm, Lý Chiêu Đệ hiện tại cũng đã thừa nhận, chứng minh được cô ta không lừa gạt mình, nếu như cô ta dùng “Đám bằng hữu bận rộn” để viện cớ, ngay cả Vương Mẫn cũng không muốn giúp cô ta.
Làm trung gian môi giới chẳng có người nào là ngu cả, Lý Chiêu Đệ đã mướn được căn phòng rất tốt cho bạn hữu, hiện tại cô ta sẽ không đi mướn tầng hầm để ở, nếu như cô ta dùng “Đám bằng hữu bận rộn” thì sẽ không viện được lí do, ngược lại sẽ khiến cho người khác cảm thấy cô ta muốn nuốt tiền thuê nhà một mình.
- Lý tỷ, khách hàng là khách hàng cũ của cô hả, nhưng căn phòng này đã được công ty chúng ta xem qua rồi, cô làm như vậy quả thật có chút không phải, nếu như bị Trương tổng biết…
Dương Quang nói.
- Ôi!!!, tiểu Dương, không phải là người muốn mật báo cho Trương Tổng chứ.
Lý Chiêu Đệ nhướn lông mày lên.