Phòng Thuật (Dịch) - Chương 453: Sa thải (1)
Bên trong phòng làm việc của Trung Vĩ môn điếm.
Trương Vĩ đang ngồi làm việc ngẩng đầu lên nhìn thấy Vương Mẫn, chỉ chỉ cái ghế trước bàn:
- Mời ngồi.
-cảm ơn, Trương tổng.
Vương Mẫn trên mặt cố nặn ra vẻ tươi cười.
- Hai ngày công việc trong điếm như thế nào? Có cái gì báo cáo vói tôi không?
Trương Vĩ hỏi.
- A… công việc trong điếm hai ngày nay vẫn bình thường, Lý Tiểu Bình ngày hôm qua còn ký được một cái hợp đồng.
Vương Mẫn nói.
Vương Mẫn ngoài miệng tỏ vẻ hời hợt, nhưng trong lòng lại vô cùng khẩn trương, sự việc Lý Chiêu Đệ tư đan vừa mới xảy ra, Trương Vĩ liền chạy tới Trung Vĩ môn điếm, còn hỏi hai ngày này tình hình trong điếm như thế nào, ít nhiều khiến cho Vương Mẫn có vẻ lo lắng.
Nhưng cô ta ở trong lòng, cũng không hề muốn nói sự việc Lý Chiêu Đệ buôn lậu đan cho Trương Vĩ biết, bởi vì nàng và Lý Chiêu Đệ quan hệ không tệ, cô ta cũng không muốn bán đứng Lý Chiêu Đệ.
Hai là bởi vì Vương Mẫn muốn ngồi vững vàng ở cái tiệm này, không chỉ nịnh bợ Trương Vĩ mà còn phải giữ mối quan hệ tốt với nhân viên trong tiệm, nếu như điếm trưởng không bảo vệ nghiệp vụ viên, khi gặp chuyện bị cấp trên khiển trách, không có mấy người nghiệp vụ viên sẽ bảo vệ cô ta.
- Thật sao?
Trương Vĩ trên mặt lộ ra vẻ cười lạnh:
- Vừa rồi Dương Quang có gọi điện thoại cho tôi, nói cho tôi biết 1 chuyện khá thú vị.
- Dương Quang, anh ta nói gì?
Sau khi nghe được lời nói của Trương Vĩ, Vương Mẫn trong lòng vô cùng lo lắng, gương mặt kinh ngạc.
- Vương Mẫn, điếm trưởng có trách nhiệm là trợ giúp nghiệp vụ viên ký hợp đồng, nhưng không bao gồm chuyện mở tư đan, ngươi nói đi chuyện này là như thế nào?
Thấy được Vương Mẫn chính ở chỗ này liều chết chịu trận, Trương Vĩ sắc mặt càng thêm âm trầm, hỏi ngược lại.
- Dương Quang đem chuyện Lý Chiêu Đệ buôn lậu đan, nói cho anh rồi ư?
Vương Mẫn với miệng nhỏ nhắn, một đôi mắt đẹp, khó có thế che giấu được vẻ kinh ngạc trong lòng.
Vương Mẫn thật không có nghĩ tới, Dương Quang sẽ đem chuyện này nói cho Trương Vĩ, cô ta không nghĩ ra Dương Quang tại sao làm như vậy, mặc dù Dương Quang đã đem chuyện này nói cho Trương Vĩ. Cũng không có khả năng hắn nhận được cái gì đó từ phía Trương Vĩ.
- Theo như cô nói, hắn không nên nói cho tôi biết, mà là phải hợp tác với các người, ba người cùng đi tư đan.
Trương Vĩ hừ lạnh một tiếng.
Nếu như bình thường nghiệp vụ viên gặp tình huống như vậy, chính xác sẽ không đem việc này tố cáo với ông chủ. Bởi vì làm như vậy chẳng những không tốt, mà còn mất đi mối quan hệ với đồng nghiệp. Nhưng Dương Quang lại là một nghiệp vụ viên không giống như vậy, dựa vào mối quan hệ của hắn và Trương Vĩ căn bản không cần có sự đố kị với mọi người trong điếm.
- Trương tổng. Anh đã hiểu lầm, tôi không có cùng Lý Chiêu Đệ đi tư đan.
Vương Mẫn nhanh chóng phủ nhận.
Vương Mẫn trong lòng cảm thấy vô cùng uất ức, cô ta lúc đó chỉ muốn Dương Quang đi về trước, sau đó muốn khuyên Lý Chiêu Đệ không đi tư đan nữa, không nghĩ tới Dương Quang sẽ đem chuyện này nói cho Trương Vĩ, hiện tại cô ta nhảy xuông sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch tội.
- Vậy cô hãy nói đi, hai người đã nói những gì?
Trương Vĩ nhìn Vương Mẫn. Phát hiện cô ta cũng không có dấu hiệu của lời nói dối, tức giận trong lòng giảm xuống một ít.
- Sau khi Dương Quang đi về trước, tôi khuyên Lý Chiêu Đệ không được đi tư đan, hơn nữa khuyên cô ta đem hợp đồng giao cho công ty, đồng thời nói cô ta ngày mai cầm tiền đặt cọc tới công ty, tôi là che giấu sự việc Lý Chiêu Đệ mở tư đan, nhưng tôi không hề làm tổn hại tới lợi ích của công ty.
Vương Mẫn gương mặt chân thành tha thiết nói.
- Ừ.
Sau khi Nghe Vương Mẫn nói. sắc mặt tức giận của Trương Vĩ dần dần biến mất, tuy rằng Lý Chiêu Đệ buôn lậu đan là có thực, nhưng Vương Mẫn đã giải quyết chuyện này hợp tình hợp lí, ít nhất cũng không hề tổn hại đến lợi ích của mình và của công ty.
Vương Mẫn che giấu việc Lý Chiêu Đệ mở tư đan, tuy rằng khiến cho Trương Vĩ trong lòng vô cùng khó chịu. Nhưng khi đặt bản thân mình vào vị trí của Vương Mẫn, hắn cũng sẽ làm như vậy, giống như chuyện Từ Minh che giấu Quách Bân buôn lậu, điếm trưởng là người đứng giữa nghiệp vụ viên và cấp trên, có một số thời điểm cũng không thế xử lý tình huống tốt được như vậy.
- Cô nói cho Lý Chiêu Đệ biết ngày mai cô ta không cần phải tới đây làm việc nữa.
Trương Vĩ nói, đứng dậy, chuẩn bị rời phòng làm việc.
- Trương tổng, anh chờ một chút.
Vương Mẫn đứng dậy chạy đến trước cửa ngăn, Trương Vĩ lại, gương mặt hối hận:
- Tôi che giấu Lý Chiêu Đệ mở tư đan là không đúng, nhưng vừa rồi tôi đã nói hết sự thật, tôi không có cùng Lý Chiêu Đệ đi tư đan, anh phải tin tưởng tôi.
- Tôi tin tưởng, cô không có đi tư đan.
Trương Vĩ nói hời hợt, hắn có Độc Tâm Thuật, hiểu được Vương Mẫn nói là sự thật.
- Trương tổng… Tôi…
Trương Vĩ không chỉ không có chút hoài nghi nào, gương mặt tỏ vẻ rộng lượng, ngược lại khiến cho Vương Mẫn càng thêm lo lắng, cô ta nghĩ đến Trương Vĩ căn bản không tin tưởng mình, nghĩ đến việc Trương Vĩ nhận định cô ta cùng Lý Chiêu Đệ cùng nhau hợp tác, hiện tại vô cùng lo sợ.
- Tôi còn có việc, tôi đi đây.
Trương Vĩ gật gật đầu với Trương Mẫn.
Sở dĩ Trương Vĩ ngay lập tức chạy tới, sợ là Vương Mẫn cùng nghiệp vụ viên đi tư đan, nếu quả như chuyện này là thật, Trung Vĩ môn điếm nhất định phải điều tra và xử lí, Vương Mẫn dù làm việc đã lâu nhưng vẫn phải bị sa thải.
Nhưng mà, Vương Mẫn với tư cách là một điểm trưởng, không chỉ không cùng nghiệp vụ viên đi tư đan, ngược lại còn mang công trạng về cho công ty, coi như là làm đúng trách nhiệm của điểm trưởng.