Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 455: Cuộc chiến truy đuổi (1)

Trương Vĩ mời Lý Mông Dao vào phòng làm việc, là muốn hỏi nàng một chút về việc của Trình Hâm, trước đó trong xe taxi có Văn Phương, Lý Mông Dao nên không thế nói mọi việc được.

Vị trí quản lí khu vực Hải Tử Loan, Trương Vĩ nhất định không bỏ lần này, Trương Vĩ còn làm việc tại Công ty Trung Thông chính là vì muốn làm quen hình thức quản lý cao tầng ở công ty Trung Thông cùng cách vận hành, nếu như chỉ làm điếm trưởng ở môn điếm Nhã Uyển, hắn nhất định căn bản cũng không lưu lại làm gì.

Lý Mông Dao đối với Trình Hâm cũng không thân thiết nhiều, nên cũng chỉ biết một ít về hoàn cảnh, bằng cấp, sự nghiệp, thành tích của Tình Hâm, và một chút tình huống cùng tính cách của hắn, thật sự những điều cô ta biết cũng không nhiều.

Sau khi nói chuyện với Trương Vĩ xong, Lý Mông Dao rời khỏi phòng làm việc, nhưng Trương Vĩ lại một mực không ra ngoài, một thân một mình ở trong phòng làm việc cả buổi trưa, cho đến khi trời bắt đầu tối, mới gọi Lý Hiểu Phương vào trong văn phòng.

- Tiểu Phương, mời ngồi.

Vì Tiểu Phương là người thân cận, nên Trương Vĩ không hề ngồi ở ghế ông chủ, mà đến ngồi bên cạnh trên ghế sa ***, chỉ chỉ bên kia ghế.

-cảm ơn nhiều, điếm trưởng.

Tuy rằng thái độ của Trương Vĩ vô cùng thân thiết, nhưng Lý Hiểu Phương vẫn còn là tỏ ra không được tự nhiên, lần trước Trương Vĩ cho nàng là bóng ma còn lưu lại, không phải trong thời gian ngắn có thế tiêu trừ.

- Mấy ngày nay tại điếm công việc vẫn tốt chứ?

Trương Vĩ hỏi.

- Vâng, rất tốt.

Trương Vĩ phân công trạng phòng nguyên môn điếm 4s cho Lý Hiểu Phương, giúp nàng lập tức gia tăng thu nhập lên mấy vạn NDT, cô ta đối với Trương Vĩ ngoại trừ sợ hãi ra, cũng ít nhiều có chút cảm kích.

- Vậy được.

Trương Vĩ hàn huyên đôi câu, xoay chuyển đề tài câu chuyện, hỏi tiểu Phương:

- Lưu Chấn Quốc, hai ngày này có liên lạc với cô không?

- Hai ngày tương đối ít liên lạc.

Lý Hiểu Phương nói.

- Hắn không chủ động liên lạc với cô, cô cũng có thế chủ động liên lạc với hắn. Nhất là sự việc của ngày hôm nay, đoán chừng hắn cũng muốn tìm người thương lượng một chút, dù sao, hắn cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua vị trí quản lí.

Trương Vĩ nói.

- Điếm trưởng, anh muốn tôi nói với hắn cái gì?

Lý Hiểu Phương nhíu mày. Nàng trong suy nghĩ là không muốn liên lạc với Lưu Chấn Quốc, nhưng mà lời Trương Vĩ đã nói, cô ta cũng chỉ có thế nhắm mắt làm theo.

- Thật ra rất đơn giản, chỉ cần tìm một cái cớ gì đó là được.

Trương Vĩ trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, lập tức nói ra ý nghĩ của chính mình, đồng thời nói mục đích của mình cho Lý Hiểu Phương biết.

Có thế hiểu rằn cho dù Lý Hiểu Phương trong lòng có nguyện ý hay không.

Thì Nàng và Trương Vĩ đã là Cháu chấu trên một sợi thừng, ngoại trừ trợ giúp Trương Vĩ bên ngoài cô ta không có lựa chọn nào khác, hai người lại thương lượng khoảng mười mấy phút, Lý Hiểu Phương rời khỏi phòng làm việc với gương mặt ngưng trọng.

Trương Vĩ cùng Lý Hiểu Phương nói xong chuyện, cũng đã đến giờ tan sở, hắn đi ra phòng làm việc của mình. Vẫn không thấy được hình ảnh Tô Ngưng, lúc đó trong đầu suy tư một lát, trên mặt lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

- BA~ BA~...

Trương Vĩ đi tới phía trước điếm, vỗ tay một cái, hấp dẫn sự chú ý của mọi.

- Ngày hôm nay không mở họp tối, mọi người làm xong công việc của mình đi. Hôm nay chúng ta sẽ được tan ca sớm.

- Đã rõ, Vĩ ca.

- Vâng, điếm trưởng.

Sau khi Nghe Trương Vĩ nói, trong điếm các nghiệp vụ viên có chút mừng rỡ, một nhân viên môi giới bất động sản một ngày phải làm việc hơn 12 tiếng đồng hồ, ai cũng muốn được về nhà sớm.

- Người nào trực nhớ phải đóng cửa, tôi đi trước đây.

Trương Vĩ phân phó một tiếng, rồi sau đó nhanh chóng đi ra về. Việc không thế ngồi ở vị trí quản lí khu vực, trong lòng Trương Vĩ khó tránh khỏi có chút thất thần. Cũng không có tâm trạng để lưu luyến tốn thời gian ở trong điếm.

Trương Vĩ rời khỏi môn điếm Nhã Uyển, đang chuẩn bị về nhà, thì cái bụng đói cứ kêu réo lên, lúc này mới nhớ ra là cả ngày nay mình chưa ăn cơm. Do đó vội đến một nhà hàng bên đường ăn một bữa.

Lúc ăn cơm, Trương Vĩ uống hai chai bia, như là để giải tỏa áp lực công việc, trên đường về nhà không khỏi có chút men say, lúc bây giờ trong lòng có cảm giác vô cùng thoải mái.

Sau khi ăn cơm tối xong Trương Vĩ về nhà tới nhà cũng đã hơn 10 giờ tối rồi, hơn nữa ngày hôm nay vốn là ngày âm, vì thế trên đường không có người đi đường, Trương Vĩ đi bộ bên đường nhưng trong lòng vẫn suy nghĩ đến công việc.

Nhưng mà, phía sau lưng Trương Vĩ cách đó không xa, có năm người lén lút đi theo hắn, năm người này hành vi quái dị, trang phục không chỉnh tề, trên đầu nhuộm tóc, tai đeo đinh, cái cổ đeo xích vàng, trên người có hình xăm, quần màu sắc vô cùng rực rỡ.

- Sinh ca, hiện tại trên đường cái không có người nào, chúng ta có nên hành động không?

Một tên cổ mang dây xích vàng, cao lớn vạm vỡ nói.

- Động thủ đi, kẻo có người thấy hư mất đại sự của Bưu ca.

Tên nam nhân xưng là Sinh ca, vóc người hơi gầy, tóc vàng óng ánh, trên tai có đeo một chiếc bông tai bằng bạc.

- Các huynh đệ, Sinh ca lên tiếng rồi, đi thôi.

Một hán tử cao lớn vạm vỡ, phất phất tay, kêu gọi đồng bọn rượt theo Trương Vĩ.

Năm người này chính là thủ hạ dưới tay Bưu Tử, theo lệnh của Triệu Văn Long tới bắt Trương Vĩ, dẫn đầu là Sinh ca, tên này cao lớn vạm vỡ, lợi hại nhất trong đám đệ tử, còn lại đều là tên côn đồ mà thôi.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free