Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 468: Tam Xoa Kích. (2)

Vào buổi tối, căn cứ thực địa khảo sát và tin tức lấy được, Trương Vĩ và Chu Bàn Tử cùng nhau thảo luận, nhưng mà Chu Bàn Tử cũng không hề lập tức đưa ra quyết định, dù tài sản của hắn giảm xuống hơn phân nửa, thì vẫn còn trăm triệu.

Mặc dù lấy ra một nửa đầu tư bất động sản, đó cũng là một số vốn rất cao, tiền phí trung gian ít nhất hơn chục triệu, chuyện này đối với Chu Bàn Tử là vô cùng trọng đại, đối với Trương Vĩ mà nói cũng là cơ hội lớn!

..

Từ khi Trình Hâm tới làm quản lí khu vực, hai vị điếm trưởng cũng rất ít ở trong điếm, nên nghiệp vụ viên vô cùng thoải mái, sáng sớm đúng giờ làm việc mới tới.

Sáng sớm, Tô Ngưng xuất hiện ở trong điếm một chút, liền viện cớ có chuyện rời cửa hàng, về phần Trương Vĩ cũng chưa có đi làm, hiện không có ai giám sát họ, nhân viên trong điếm vô cùng thư giản.

Quách Bân đi vào trong điếm, xem qua một trang mạng, dường như đang tìm kiếm tin tức gì đó, rồi sau đó đứng dậy đi hai vòng trong điếm, đi tới cạnh bên Liễu Phương.

- Phương, ngày mai có chiếu phim, tôi mua 2 tấm vé coi phim, chúng ta cùng đi xem được chứ.

- A… Anh nói cái gì?

Phương có chút kinh ngạc.

- Tôi bảo ngày mai chúng ta cùng đi xem phim nha.

Quách Bân nuốt nước miếng một cái, lời nói có chút khẩn trương.

- Vậy à, ngày mai chỉ sợ không được, tôi còn phải dẫn khách đi xem nhà, anh rủ người khác cùng đi đi.

Phương có chút ngượng ngùng.

- A… Là như vậy…tiếc quá vậy, vây thì thôi.

Quách Bân lộ ra vẻ xấu hổ. Trên mặt trở nên đỏ bừng, nói chuyện hết sức lấp bấp

Sau khi Quách Bân bị Phương cự tuyệt, so với việc đối mặt khách hàng, không ngờ lại có vẻ có chút ngượng ngùng, đứng dậy đi ra môn điếm, đưa ngón tay cái trong miệng, cắn cắn móng tay.

Quách Bân đứng cửa ở Nhã Uyển môn điếm, trong lúc lòng vẫn còn đang bối rối, thấy một chiếc xe màu trắng có rèm che lái tới, chiếc xe đầy khí phách, cá tính trương dương, tràn đầy khí chất.

Chiếc xe này hấp dẫn những người xung quanh, chính là ở cây chĩa ba (tam xoa kích) ở trước xe. Đây là binh khí tượng trưng cho Hải Thần của thần thoại Tây phương. Tên xe là General Maserati, là loại xe con duy nhất của tập đoàn Ferrari.

- Lại là xe Maserati! Chẳng lẽ là có khách hàng lớn tới.

Sauk hi thấy được chiếc Limousine, Quách Bân không khỏi lộ ra một chút thần sắc hâm mộ.

Nghe nói người có xe Maserati, đa số đều là doanh nhân, minh tinh điện ảnh, hoàng thất, thủ tướng cùng quan viên chánh phủ cao cấp, nó giống như là đại danh từ Limousine hào hoa của Italy vậy.

Quách Bân nhìn chằm chằm không chớp mắt chiếc limousine. “Thất tình” đau khổ dường như bị hóa giải vậy, chiếc limousine giống như mỹ nữ có sức dụ dỗ người khác. Toát ra từ chiếc limousine là sự sang trọng và đẳng cấp.

Khi Quách Bân nhìn không chớp mắt chăm chú vào chiếc xe, chiếc kia Maserati màu trắng đã đứng tại cửa Nhã Uyển môn điếm, ở chỗ điều khiển, có một người mở cửa xe bước xuống.

Lái xe chính là một nam tử trẻ tuổi, mặc đồ hàng hiệu, chỉ có điều Quách Bân thấy được mặt nam nhân không khỏi giật mình, nam tử kia đeo một chiếc kính râm, nhưng cũng khó mà che đậy vết thương trên mặt.

Mặt của Nam tử kia, sưng lên, phía ngoài tay áo còn lộ ra một vết thương, chân đi khập khễnh, dường như bị một bầy người hành hung.

- Tiên sinh, anh khỏe chứ, xin hỏi anh thuê phòng hay mua nhà.

Quách Bân tỉnh hồn lại, đi ra phía trước hỏi.

- Tôi… Tôi tìm Trương Vĩ, trương điếm trưởng.

Nam tử kia trên mặt cố ra vẻ tươi cười, cả người rung rẩy.

- Vậy à, anh là bạn hữu của Vĩ ca sao?

Quách Bân hỏi.

- Ừ… Xin hỏi Trương điếm trưởng có ở đây không?

Nam tử kia nói.

- Vĩ ca vừa có chuyện đi ra ngoài, đón chừng cũng sắp về rồi, anh đi vào tiệm ngồi chờ một chút.

Quách Bân nói.

- Không cần đâu, tôi ở bên ngoài chờ được rồi.

Nam tử kia phất tay áo.

- Tiên sinh, anh là bạn hữu của điểm trưởng, tôi cũng không dám để anh bên ngoài chờ, bằng không tôi sẽ bị trách tội đấy.

Quách Bân ra dấu hiệu mời thỉnh.

- Tiên sinh, mời anh vào.

Quách Bân cũng là người thông minh lanh lợi, loại xe Maserati có rèm che này có giá trị ít nhất hơn hai trăm vạn, nam tử này có thế sở hữu chiếc xe tốt như vậy, khẳng định cũng là một kẻ có tiền.

Quách Bân sẽ không để hắn ở ngoài cửa, hơn nữa Trương Vĩ hiện tại lại là điếm trưởng, nếu mà có được khách hàng tốt như vậy đối với Quách Bân mà nói là một cơ hội tốt.

- Vậy được rồi.

Nam nhân gật gật đầu, nhìn thoáng qua ô tô, đi theo Quách Bân vào Nhã Uyển môn điếm.

- Tiên sinh, mời anh ngồi ở trên ghế sa ***, tôi đi lấy cho anh cốc nước.

Quách Bân dẫn nam nhân đi vào cửa hàng, khách khí nói.

Quách Bân dẫn khách hàng đi vào môn điếm, tự nhiên được những người khác chú ý đến, Lý Mộng Phi quay đầu nhìn về phía nam tử kia, sau khi thấy được khuôn mặt của tên kia, hắn không khỏi hất kinh hô to một tiếng.

- Ài, sao anh lại tới môn điếm của chúng tôi hả?

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free