Phòng Thuật (Dịch) - Chương 469: Tới cửa bồi tội (1)
Tên nam tử Quách Bân dẫn vào điếm Nhã Uyển, chính là Triệu Văn Long từng có quan hệ với Trương Vĩ, hai ngày trước hắn bị Hắc Tử hành hạ chết đi sống lại, cánh tay và chân vẫn còn bị nhiều vết sẹo, thiếu chút nữa bị Hắc Tử làm cho điên rồi.
Hắc Tử đã dùng mọi thủ đoạn, vẫn cảm thấy có chút chưa đủ nghiền, thậm chí hắn còn đem máu tươi của mình vào rót bên trong cơ thế người khác và lấy máu người khác rót vào cơ thế mình, chơi trò đổi máu lẫn nhau
Tuy rằng trò chơi này không có nhiều đau đớn, nhưng Triệu Văn Long làm cho người khác có cảm giác quả thật rợn cả tóc gáy, càng không biết đối phương kế tiếp sẽ chơi cái trò gì nữa, bản thân mình sẽ phải chịu bao nhiêu hành hạ gì nữa.
Triệu Văn Long tâm trạng suy sụp, khóc lớn, tru lớn, lớn tiếng cầu xin tha thứ, đánh mất sự tôn nghiêm của bản thân mình, nghĩ hết tất cả biện pháp làm cho đối phương buông tha mình, nhờ đó mới thoát được một mạng.
Mà hôm nay hắn đi tới nơi này có mục đích rất đơn giản, chính là để thỉnh cầu Trương Vĩ tha thứ bản thân mình, đến gặp Trương Vĩ đầy thành ý, lại không nghĩ rằng Trương Vĩ không có ở trong điếm.
- Triệu Văn Long, anh đến đây làm gì?
Lý Mộng Phi đứng lên, đi đến bên cạnh ghế sa *** tiếp khách.
Sau khi Nghe được Lý Mộng Phi nói, Lý Mông Dao cũng ngẩng đầu lên xem thử, nhìn thấy Triệu Văn Long ngồi ở ghế sa ***, trong lòng có chút kinh ngạc, gật gật đầu chào đối phương.
- Tôi… Tôi là tới tìm Trương điếm trưởng.
Triệu Văn Long cúi đầu, muốn che khuôn mặt.
- Anh tìm Vĩ ca làm gì? Chẳng lẽ lại muốn gây chuyện hay sao?
Lý Mộng Phi mở trừng hai mắt, sắc mặt không thân thiện.
- Không phải, không phải, anh chớ hiểu lầm, tôi tìm trương điếm trưởng là có chuyện khác, tuyệt đối không phải đến gây chuyện.
Triệu Văn Long đứng dậy. Lời nói có chút kinh hoảng, hắn hiện tại có thế nói là chim sợ cành cong, mọi chuyện có thế khiến cho Trương Vĩ hiểu lầm ý đồ của hắn đến đây, lại để cho Hắc Tử bắt hắn đi hành hạ, mọi chuyện đối với hắn bây giờ đều phải rất thận trọng.
- Ài. Mặt của anh tại sao sung tím lên vậy, sưng lên giống như đầu heo vậy Triệu Văn Long ngẩng đầu lên, vết thương trên mặt bị Lý Mộng Phi nhìn thấy, không khỏi bị hắn trêu chọc.
- Tôi bị té ngã á mà
Triệu Văn Long nhanh chóng cúi đầu xuống, đeo kính râm vào.
- Nói bậy, trên mặt anh có ít nhất 5,6 vết thương. Làm gì có chuyện té ngã được chứ.
Lý Mộng Phi trêu ghẹo.
- Anh đừng hỏi nữa, tôi bị té ngã thật mà.
Triệu Văn Long nói.
- Tôi không tin, còn có thương tích ở miệng kìa, cho tôi xem thử.
Lý Mộng Phi vừa nói, vừa đi tới để quan sát rõ vết thương của Triệu Văn Long.
- Lý Mộng Phi, Triệu tiên sinh nếu đi tới tiệm chúng ta, vậy là khách của công ty chúng ta, đừng ở chỗ này quấy rầy Triệu tiên sinh.
Thấy Triệu Văn Long có vẻ lúng túng, Lý Mông Dao hiểu được Triệu Văn Long có điều khó nói, thấy hắn luôn tìm cách lẫn trách vấn đề, không nhịn được nũng nịu nói.
- Trợ lý. Tôi đang trao đổi với khách hàng, duy trì quan hệ với khách hàng, đây chính là phương châm của công ty chúng ta.
Lý Mộng Phi vểnh miệng lên nói, tuy rằng lúc bình thường hắn có chút sợ tỷ tỷ, nhưng trong công ty mọi người có chức vụ tương xứng, vừa không có quan hệ phụ thuộc, hắn là ỷ vào lá gan mà phản bác.
Thấy được đệ đệ có bộ dạng vô liêm sỉ, gương mặt đẹp của Lý Mông Dao lộ ra một chút lạnh lùng, đứng dậy đi tới chỗ Lý Mộng Phi. Nhéo lỗ tai của hắn.
- Anh nghĩ tôi không trị được anh hả?
- Tỷ tỷ đừng nhéo lỗ tai của tôi, mọi người đang nhìn kìa.
Lý Mộng Phi không nghĩ tới, tỷ tỷ trước mắt đồng nghiệp lại nhéo lỗ tai mình, vừa tức, lại đau nói to lên:
- Đừng nhéo nữa,đừng nhéo nữa.
- Đáng đời, tiểu tử nhà ngươi. Sớm nên có người trị ngươi mới phải.
Thấy được Lý Mộng Phi bị nhéo lỗ tai, Lưu Tử Kỳ đứng dậy, cười mắng.
Những nghiệp vụ viên khá nhìn thấy như vậy, cũng cũng thế nhịn cười, Lý Mộng Phi tính tình vô cùng “Hoạt bát “, trong điếm ngoại trừ Trương Vĩ ra, cơ bản không sợ bất kỳ kẻ nào, bây giờ mới có người trị được hắn ta, mọi người tỏ ra thích thú xem náo nhiệt.
Về phần quan hệt tỷ đệ giữa Mộng Dao và Mộng Phi, tuy rằng hai người không có chính thức thừa nhận, nhưng mọi người đều không phải là người ngu, căn cứ vào tướng mạo của hai người, khí chất, danh tính, trao đổi, cũng có thế suy đoán ra được hai người có quan hệ tỷ đệ.
- Triệu tiên sinh, Trương điếm trưởng bây giờ không có ở trong điếm, có muốn tôi gọi điện thoại cho điếm trưởng không?
Lý Mông Dao hỏi.
Lý Mông Dao cũng không phải ưa thích gì Triệu Văn Long, ngay từ đầu thấy được Triệu Văn Long đi vào trong điếm, cô ta cũng nghĩ Triệu Văn Long đến đây có việc, nhưng mà sau đó nhận thấy thái độ của hắn có chút quái lạ.
Triệu Văn Long không chỉ có có vẻ vô cùng câu nệ, hơn nữa nhắc tới Trương Vĩ lại vô cùng khách khí, khác tính khí ngày xưa một trời một vực, khi nhìn đến Triệu Văn Long bị thương đầy người, Lý Mông Dao trong lúc mơ hồ có lẽ đã đoán ra mọi việc.
Triệu Văn Long cùng bọn họ là tỷ đệ dù sao cũng là người quen, Lý Mông Dao cũng không làm khó khăn hắn, cho nên mới phải quát mắng mấy câu để giải vây cho Triệu Văn Long.