Phòng Thuật (Dịch) - Chương 470: Tới cửa bồi tội (2)
- Không cần gọi điện thoại quấy rầy Trương điếm trưởng, tôi có thế ở chỗ này chờ được.
Thần thái Triệu Văn Long có chút khẩn trương, nhanh chóng cự tuyệt.
Triệu Văn Long cũng không gọi điện thoại cho Trương Vĩ, sợ Trương Vĩ đang làm chuyện quan trọng, sợ điện thoại của mình quấy rầy đến Trương Vĩ, sẽ làm cho Trương Vĩ ghét bản thân mình hơn, đến lúc đó không thế giải quyết được mọi việc.
- Vậy anh ngồi ở chỗ này chờ, tôi không quấy rầy anh nữa.
Lý Mông Dao trên mặt lộ ra một chút nụ cười nhàn nhạt, sau khi nói xong liền trở về vị trí của mình, cũng không để ý tới Triệu Văn Long nữa.
..
Tối hôm qua, Trương Vĩ cùng Chu Bàn Tử nói chuyện phiếm, uống rượu, chơi đùa cho đến nửa đêm mới về nhà, tỉnh dậy đều đã hơn mười giờ, nằm ở trên giường chóng mặt không muốn dậy, lại nằm thêm hơn 30 phút nữa, đi ra khỏi nhà cũng đã mười một giờ rưỡi rồi.
Trương Vĩ đi tới Nhã Uyển môn điếm, từ xa thấy một chiếc xe màu trắng có rèm che, kính chiếu hậu phản chiếu nhìn rất hấp dẫn.
- Hiệu Maserati!
Trương Vĩ đi tới cửa Nhã Uyển, thấy được ô tô, không khỏi có chút hâm mộ.
Nói đến xe Ferrari không ai không biết, Ferrari là tập đoàn chuyên sản xuất xe có rèm che, chiếc Maserati chính là sản phẩm của tập đoàn Ferrari, là một danh tư thuộc về tác phẩm ô tô con 4 cửa hào hoa kinh điển.
Trương Vĩ lại gần quan sát chiếc Maserati, càng làm cho người không nhịn được tán thưởng, cảm nhận thân xe tỏa ra màu trắng như hào quang trân Cháu cùng kim loại, một đường cong vòng cung hoàn mỹ, lại là xe có rèm che thoải mái nữa, logo Tam Xoa Kích trước xe càng làm tăng thêm mười phần khí phách.
Chiếc Maserati,Trương Vĩ đã thấy ở trên mạng, nhưng là lần đầu tiên gặp được xe thật, vẻ đẹp của xe cùng với sự đẳng cấp càng làm mê hoặc người nhìn.
Chỉ có điều chiếc xe này giá tiền đối với Trương Vĩ mà nói có chút đắt giá, toàn bộ thủ tục ít cũng cần 230-240 vạn NDT, Trương Vĩ không nỡ tốn nhiều tiền để mua một chiếc xe xa xỉ như vậy.
- Vĩ ca, đến giờ cơn trưa rồi, chúng ta đi ăn thôi.
Lý Mộng Phi ở trong điếm, vừa vặn thấy được Trương Vĩ đứng ở cửa tiệm, chạy ra hỏi.
- Vậy à, sáng hôm nay tôi có chút việc nên chậm trễ.
Trương Vĩ ngáp một cái.
- Tiệm chúng ta có khách hàng sao?
Trương Vĩ chỉ chỉ chiếc Maserati bên cạnh, xét hỏi.
- Hắc hắc, không phải là khách hàng, mà tới tìm anh đấy.
Lý Mộng Phi nói.
- Tìm tôi sao?
Ánh mắt Trương Vĩ lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn không nhớ rõ bản thân mình có quen biết người có loại xe này.
- Là ai tìm tôi? tại sao mọi người không gọi điện thoại cho tôi?
- Trương điếm trưởng, là tôi tìm anh.
Ngay lúc Lý Mộng Phi chuẩn bị trả lời, Triệu Văn Long từ trong điếm đi ra, lời nói thận trọng.
- Triệu Văn Long!
Thấy được dáng dấp Triệu Văn Long, Trương Vĩ trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, lập tức lại có chút bất bình thường.
- Anh tìm tôi có việc gì sao?
- Trương điếm trưởng, tôi hôm nay đến đây là muốn xin lỗi anh, tôi có mắt không biết Thái Sơn, lần trước không nên đắc tội với anh, lại càng không nên tìm người đập phá xe của anh…
- Là anh đập phá xe của Vĩ, anh xem cái đó là món đồ chơi hả?
Nghe được Triệu Văn Long nói, không đợi hắn nói hết lời, Lý Mộng Phi liền mở miệng mắng.
Triệu Văn Long chẳng qua là người có tiền mà thôi, không tính là gia đình quyền quý, khó lòng sánh cùng gia tộc của Lý Mộng Phi, bằng không lúc trước hắn sẽ không đập xe để thử dò xét Trương Vĩ, chờ đến khi Lý gia không can thiệp, mới tiếp tục chuẩn bị trả thù Trương Vĩ.
Nghe Lý Mộng Phi la mắng, nhân viên trong điếm lập tức hấp tấp chạy ra, Lý Mông Dao cũng đi ra chất vấn.
- Triệu Văn Long, Trương điếm trưởng là bằng hữu của ta và Lý Mộng Phi, anh làm vậy có chút quá đáng.
- Trương điếm trưởng, Mộng Dao tiểu thư, tôi hiểu được bản thân mình sai rồi.
Triệu Văn Long nói với gương mặt thành khẩn.
- Tôi hôm nay tới nơi này, chính là muốn xin lỗi Trương điếm trưởng, hi vọng Trương điếm trưởng có thế đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân này, tha thứ cho tôi lần này.
- Tha thứ cho ngươi!?
Lý Mộng Phi cười lạnh một tiếng.
- Anh đập bể xe BMW của Vĩ ca, chúng tôi đập phá chiếc Maserati của anh, lập tức tha thứ cho anh, được không?
- Đừng, nghìn vạn lần xin đừng đập.
Triệu Văn Long nhanh chóng ngăn cản Lý Mộng Phi.
- Chiếc xe này là tôi vì cảm thấy áy náy nên đặc biệt mua cho Trương điếm trưởng.
- Anh nói chiếc Maserati này mua để bồi thường cho Vĩ ca?
Nghe được Triệu Văn Long nói, Lý Mộng Phi vô cùng kinh ngạc.
- Đúng vậy, chiếc xe này đúng là mua cho Trương điếm trưởng đấy, xin Trương điếm trưởng nhận giúp tôi, đồng thời tha thứ cho sai sót của tiểu đệ trước kia.
Triệu Văn Long bị Hắc Tử hành hạ, do đó đối mặt Trương Vĩ tỏ ra thái độ vô cùng sợ hãi, thân mình hơi nghiêng về phía trước.
- Hả, cái xe này là đưa cho điếm trưởng đấy!
- Lại có người tặng ô tô hơn 200 vạn NDT cho VĨ ca, quả thực là bất ngờ.
Nghiệp vụ viên ở Nhã Uyển môn điếm nghe được cuộc đối thoại của hai người, đều lộ ra một ra vẻ khiếp sợ, không nhịn được lên tiếng thầm nói.