Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 482: Tuần điếm (2)

- Căn nhà này không phải mua cho cha mẹ anh sao? Tôi dời tới, vậy không thích hợp nha.

Vương Mẫn lắc đầu cự tuyệt.

- Vậy tôi mướn cho cô cái nhà, không thế để cho cô ở phòng dưới tầng hầm được.

Trương Vĩ đề nghị.

- Tôi dùng tiền do anh bỏ ra, không phải trở thành tình nhân của anh? Hay là thôi đi.

Vương Mẫn nhíu mày.

Vương Mẫn nữ nhân này có vẻ hiếu thắng, cô ta không muốn làm tình nhân bất kỳ kẻ nào, một là bởi vì làm tình nhân nam nhân, sau này cũng sẽ trở thành chim hoàng yến thường dưỡng ở nhà, cái này so với dự tính ban đầu cô ta muốn sự nghiệp thành tựu một phen thì không hợp.

Hai là bởi vì nữ nhân làm tình nhân và tiểu tam (vợ bé), phần lớn là đều không có kết quả gì tốt, hoặc là bị người khác khinh bỉ, hoặc là bị nam nhân ruồng bỏ, thậm chí ngay cả người nhà mình cũng xem thường bản thân mình.

- Vậy à, vậy tôi muốn nghe xem, cô định nghĩa quan hệ của chúng ta thế nào.

Trương Vĩ cười nói.

Giữa Trương Vĩ cùng Vương Mẫn cũng không có cơ sở tình cảm, hai người tối qua xảy ra cử chỉ thân mật, càng giống là dục vọng sinh ra tình một đêm hơn, để cho hai người yêu giống tình nhân bình thường như vậy, kết hôn cũng không thực tế.

- Chúng ta là quan hệ đồng nghiệp như trước, cũng không cần can thiệp cuộc sống riêng của nhau.

Vương Mẫn môi đỏ mọng khẽ cắn, cúi đầu trầm tư một lát.

- A…

Trương Vĩ trên mặt nở một nụ cười, thử dò xét:

- Cô cùng chồng ly hôn rồi sao?

Sau khi nghe được lời nói của Trương Vĩ, trên mặt Vương Mẫn lộ ra một chút khác thường, có chút ngượng ngùng nói:

- Không có.

- Phải không? Tôi còn tưởng rằng, em muốn gả cho tôi?

- Loại sự nghiệp dựa vào nam nhân như anh không đáng tin cậy, nếu muốn thật sự ổn định, ít nhất cũng phải 5, 6 năm, tôi không thế chờ nổi.

Vương Mẫn nói.

- Nhưng mà, tôi cảm giác thế nào, em và tôi là cùng một loại người.

Trương Vĩ nói.

- Có lẽ rồi, chính vì vậy, hai chúng ta lại càng không thích hợp.

- Đây đều là lời thật, tôi cũng không quá tin tưởng cô.

Trương Vĩ trêu ghẹo một câu, lập tức chuyển đề tài câu chuyện.

Em nếu không muốn gả cho tôi, lại không muốn làm tình nhân của tôi, vậy rốt cuộc em muốn cái gì?

- Tôi muốn anh làm chỗ dựa vững chắc cho nghiệp của tôi, muốn anh ở đây nâng đở sự nghiệp của tôi, dĩ nhiên tôi cũng vì công ty nỗ lực làm việc, không ngừng tăng năng lực công tác của mình.

- Không nhìn ra, em vẫn là một người có dã tâm.

Vương Mẫn mới vừa nói ý rất đơn giản, chính là hai người thân mật, quan hệ mập mờ, là đang quan hệ làm việc đấy, nếu như Trương Vĩ có thế một mực làm chỗ dựa vững chắc trong công việc cho cô ta, như vậy hai người có thế duy trì loại quan hệ này.

Nếu như một ngày hai người không nhất trí lợi ích với nhau, hoặc là nói Vương Mẫn đi công ty khác, như vậy quan hệ của hai người cũng tự động giải trừ, mọi người đều không ảnh hưởng sinh sống của nhau, cũng không cần dây dưa quá nhiều tình cảm.

- Anh cảm thấy như thế nào?

Nói trắng ra như thế, Vương Mẫn cũng cảm thấy có chút lúng túng, nhưng mà có một số việc nói rõ ràng tốt hơn, đỡ phải sau này gây phiền phức cho quan hệ của hai người.

Trước lúc này, Vương Mẫn đã muốn rất rõ ràng, nếu như cô ta đáp ứng làm tình nhân Trương Vĩ, trong khoảng thời gian ngắn sinh sống có thế sẽ đề cao, nhưng ông chủ cùng tình nhân cùng một công ty, dù sao không phải một kế sách lâu dài, sớm muộn gì có một ngày chọn một trong hai thân phận là đồng nghiệp hay tình nhân.

Tuy rằng Vương Mẫn cũng sẽ cùng Trương Vĩ giữ quan hệ mập mờ, nhưng tính chất so với tình nhân hoàn toàn bất đồng, một với công việc là chủ, một với tình cảm là chủ, đây cũng có thế khiến cho nàng giữ vững được tính độc lập nhất định.

Lấy trước mắt chức vị điếm trưởng mà nói, Vương Mẫn nếu như muốn bảo vệ chức điếm trưởng, là có thế có thu nhập mấy chục vạn NDT, cô ta mặc dù đã trở thành tình nhân Trương Vĩ, Trương Vĩ cũng không có khả năng lập tức cho nàng nhiều tiền như vậy, mà loại chênh lệch sau này cũng sẽ càng lúc càng lớn.

- Tôi tôn trọng ý kiến của em.

Trương Vĩ cười một cái, Vương Mẫn là một nữ nhân rõ ràng như vậy rồi, Trương Vĩ sao có thế không hiểu.

Huống chi xã hội bây giờ kích động như thế, dù là quen biết, hiểu nhau, mến nhau, yêu nhau, lại có mấy người có thế đi tới con đường hôn nhân, còn quan hệ lợi ích đơn thuần trái lại có thế càng thêm lâu dài.

Ít nhất, Trương Vĩ tin tưởng sự nghiệp của mình sẽ càng làm càng lớn, còn Vương Mẫn muốn có được ích lợi cùng địa vị, nhất định phải một mực dựa vào bản thân mình, ngược lại so với quan hệ tình nhân kia càng thêm bền chắc, cũng sẽ không làm phức tạp cho cuộc sống của hắn.

Sau khi thông qua thoản thuận quan hệ của hai người, Trương Vĩ ngược lại có chút đắn đo, một tay kéo lấy Vương Mẫn đến trong ngực của mình, hôn lên môi đỏ mọng kiều diễm của Vương Mẫn, tay phải giật chăn bông trên người Vương Mẫn, một phát bắt được hào nhũ trước ngực nàng.

- Ừ…

Vương Mẫn nhẹ giọng rên rỉ một chút, phản tay ôm lấy Trương Vĩ, hưởng thụ nụ hôn của Trương Vĩ.

- Reng reng reng…

Đúng lúc này, điện thoại di động Trương Vĩ đột nhiên vang lên, Trương Vĩ không khỏi nhíu mày một cái, lưu luyến buông lỏng giai nhân trong ngực ra, cầm điện thoại di động ở đầu giường lên, là điện thoại của Nhã Uyển môn điếm.

- Uy.

Ra hiệu Vương Mẫn không lên tiếng, Trương Vĩ nhấn nút trả lời.

- Trương điếm trưởng, tôi là Lý Mông Dao.

Trong điện thoại di động truyền đến một thanh âm mềm nhẹ.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free