Phòng Thuật (Dịch) - Chương 501: Loạn đàn cầm (2)
Chu Bàn Tử nói.
- Xin chào Dung tiểu thư, tôi tên là Trương Vĩ.
Trương Vĩ chào hỏi, đối với nữ tử họ Dung này, Chu Bàn Tử cũng nhắc tới với hắn, là người khởi xướng ra lần tụ hội này, có quan hệ không bình thường với vị Phó chủ tịch ngân hàng Chu Bỉnh Quốc kia.
- Trương tiên sinh, ngài nếu là bằng hữu của Chu lão bản, chính là khách quý của tôi, chào mừng ngài đến.
Trên mặt Dung tiểu thư lộ ra một nụ cười chân thành.
-cảm ơn nhiều.
Trương Vĩ khách khí nói.
- Dung tiểu thư, nếu mọi người đều biết nhau rồi, chúng tôi cũng không quấy rầy cô nghênh tiếp tân khách nữa, một hồi tụ hội chính thức bắt đầu cùng uống hai ly với nhau nha.
Chu Bàn Tử cười nói.
- Tốt, hai vị xin cứ tự nhiên.
Dung tiểu thư thực hiện một dấu tay ra hiệu mời thỉnh.
Chu Bàn Tử gật đầu tỏ ý chào đối với Dung tiểu thư, sau đó dẫn Trương Vĩ đi vào hội sở, kéo cánh tay Trương Vĩ, nhỏ giọng nói:
- Một hồi, cậu nếu muốn tiếp cận Chu Bỉnh Quốc kia, không thế không dựa vào nữ nhân này.
- Vâng. Tôi biết rồi.
Trương Vĩ gật gật đầu, nhẹ giọng đáp.
Trương Vĩ cùng Chu Bàn Tử đi vào đại sảnh của yến hội, bên trong đã tụ tập không ít người, Chu Bàn Tử cũng mượn cơ hội này, giới thiệu người mà hắn quen cho Trương Vĩ một chút, giúp Trương Vĩ khuếch trương rộng quan hệ nhân mạch trong xã hội thượng lưu.
Mục đích chủ yếu của yến hội này, chính là vì tăng mạng lưới quan hệ cho mọi người lên, kết giao bằng hữu cùng chung chí hướng, hoặc là nói là sáng tạo ra một chỗ để hỗ tương quan hệ đôi bên cùng có lợi, cho dù hiện tại không cần dùng, cũng sẽ là một loại tài phú tích lũy một cách vô hình.
Sau khi yến hội bắt đầu, Dung tiểu thư vì là người cử hành lần tụ hội này, đi tới trung tâm của phòng yến hội đọc diễn văn phát biểu hoan nghênh, cũng dẫn tới một cao trào của lần tụ hội này, kế tiếp mọi người bắt đầu tự do hoạt động, trò chuyện.
Trương Vĩ một mực theo Chu Bàn Tử, tuy rằng Chu Bàn Tử đã nhìn thấy Chu Bỉnh Quốc, nhưng bên cạnh đối phương luôn có những người khác, hai người cũng không dễ bắt chuyện cùng kẻ này. Đến khi yến hội gần kết thúc, mới tìm được một cơ hội thích hợp.
Thấy Chu Bỉnh Quốc ngồi trên ghế sa *** cách đó không xa, bên cạnh chỉ có một mình Dung tiểu thư, cũng không có khách khác, Chu Bàn Tử mới dẫn Trương Vĩ đi tới, cười ha hả nói:
- Chu chủ tịch. Đã lâu không gặp.
- Chu lão bản, đúng là đã lâu không gặp, anh so với trước xem ra mập mạp hơn rồi, ha ha ha.
Chu Bỉnh Quốc đứng dậy, bắt tay cùng Chu Bàn Tử, cười nói.
- Chu chủ tịch, Dung tiểu thư, không quấy rầy hai vị trao đổi chứ.
Nghe Chu Bỉnh Quốc cười cợt bản thân mình mập, Chu Bàn Tử cũng trêu ghẹo đối phương một câu.
- Chu lão bản, lời nói này của ngài tiểu muội không thích nghe rồi.
Dung tiểu thư trợn mắt nhìn Chu Bàn Tử một cái, giả vờ cả giận nói.
- Nói giỡn, nói giỡn.
Chu Bàn Tử cười một cái nói:
- Chu chủ tịch. Tôi giới thiệu cho ngài một chút, đây là hảo huynh đệ của tôi – Trương Vĩ.
- Chu chủ tịch, rất vui được gặp ngài.
Trương Vĩ khẽ gật đầu, cười nói.
- Xin chào, Trương tiên sinh.
Chu Bỉnh Quốc cũng chào hỏi lại.
Sau khi Chu Bàn Tử giới thiệu, bốn người ngồi trên ghế sa *** nói chuyện với nhau, thân phận của Chu Bỉnh Quốc có vẻ đặc thù, không ít tân khách đều muốn kết quan hệ cùng hắn, không thế ngồi cùng hai người Chu Bàn Tử quá lâu.
Vậy nên sau tại một thời gian trao đổi ngắn, Trương Vĩ đi thẳng vào vấn đề mà hỏi:
- Chu chủ tịch, tôi ở kinh thành mở một công ty môi giới, có không ít khách hàng muốn vay thế chấp, nhưng tôi một mực không có mối liên hệ với ngân hàng, không biết ngài có thể giúp một chút được không?
- Vậy à, Trương tiên sinh là làm nghề trung gian môi giới, công ty của các vị quy mô bao lớn?
Chu chủ tịch chân mày cau lại, hỏi.
Theo thị trường bất động sản không ngừng tăng trưởng, khuếch trương, khách hàng muốn thế chấp bất động sản để vay cũng càng ngày càng nhiều, đối với phương diện ngân hàng mà nói cũng là một khoản thu nhập, nếu hợp tác cùng công ty môi giới lớn tiến hành nghiệp vụ vay thế chấp bất động sản, đối với Chu Bỉnh Quốc cũng nhất định có chỗ tốt.
- Công ty hiện tại vừa mới phát triển, vậy nên quy mô không phải rất lớn.
Trương Vĩ như thật nói.
- Vậy à, là như vậy a.
Sau khi nghe được lời nói của Trương Vĩ, ngữ khí của Chu chủ tịch nhạt thêm vài phần, đối với địa vị của y mà nói, chỉ có hợp tác cùng công ty môi giới lớn, mới có thế tạo cho y những lợi ích nhất định, quy mô công ty môi giới nhỏ không mang đến tác dụng gì lớn.
- Chu chủ tịch, công ty của huynh đệ tôi tuy rằng vừa mới khởi bước, nhưng phát triển rất nhanh, không mất bao lâu là có thế khuếch trương quy mô, sở dĩ hi vọng ngài có thể giúp một tay.
- Như vậy đi, Trương tiên sinh ngài cho tôi một tấm danh thiếp trước, tôi ở ngân hàng giúp ngài liên hệ trước một chút, nếu như không có vấn đề, tôi sẽ cho đồng nghiệp trong ngân hàng trực tiếp liên lạc với ngài.
Chu chủ tịch miễn cưỡng nói.
- Chu chủ tịch, vậy thìcảm ơn ngài.
Trương Vĩ trong mắt lóe lên một đạo tinh quang, từ ghế salon đứng dậy, sắc mặt cố nặn ra vẻ tươi cười nói.
- Không cần khách khí, tiện tay mà thôi.
Chu chủ tịch nói.
- Chu chủ tịch, Dung tiểu thư, không quấy rầy nhị vị nói chuyện nữa.
Đưa cho đối phương một tấm danh thiếp của mình, Trương Vĩ mỉm cười gật đầu, lập tức cùng Chu Bàn Tử rời khỏi ghế sa ***.
- Chu ca, anh thấy như thế nào?
Dung tiểu thư cúi đầu nhìn thoáng qua danh thiếp mà Chu Bỉnh Quốc cầm trong tay, hỏi.
- Cái gì như thế nào?
Chu Bỉnh Quốc khẽ lắc đầu, nói:
- Trung Vĩ công ty, tôi ngay cả nghe đều chưa nghe nói qua! Đàn cầm loạn!