Phòng Thuật (Dịch) - Chương 538: Liên hoan (1)
Trong Nhã Uyển môn điếm của Công ty Trung Thông, Lưu Tử Kỳ ngồi ở vị trí quầy tiếp tân ở phía trước, dùng tay phải chống cằm, trong đôi mắt to có vẻ rỗng không, nhìn chằm chằm về phía trước môn điếm.
Lúc trước Trình Hâm nhậm chức quản lí khu vực, Tô Ngưng đã từng hứa với Lưu Tử Kỳ, chỉ cần cô ta có thế làm quản lí khu vực, liền đề bạt Lưu Tử Kỳ trở thành điếm trưởng tổ hai của Nhã Uyển.
Bởi vì nửa đường xuất hiện Trình Hâm, nguyện vọng này của Lưu Tử Kỳ rơi vào khoảng không, nhưng hiện tại Trình Hâm đã xuống đài rồi, Tô Ngưng lại có cơ hội cạnh tranh quản lí khu vực, Lưu Tử Kỳ tâm cũng không an phận.
- Tô tỷ, cô đã trở lại.
Lưu Tử Kỳ đang ngẩn người, trong tầm mắt xuất hiện thân ảnh của một cô gái, vội vàng đứng lên.
Nữ tử đi vào Nhã Uyển môn điếm, chính là điếm trưởng Tô Ngưng của tổ hai Nhã Uyển, chỉ thấy trên mặt hai gò má đỏ hồng, phản phạt một chút hơi rượu nhàn nhạt, cười nói:
- Ừ, đến phiên cô trực rồi, cố gắng mà làm, tranh thủ đón cái đơn đặt hàng lớn nữa.
- Được Tô tỷ.
Thấy bộ dạng Tô Ngưng mặt mày hớn hở, Lưu Tử Kỳ trên mặt cũng lộ ra nụ cười, hiển nhiên chuyện cạnh tranh quản lí khu vực phải có hi vọng.
Sau khi Tô Ngưng cùng nghiệp vụ viên chào hỏi, về tới chỗ ngồi của mình, mở máy vi tính ra, đăng nhập Phòng Hữu Hệ Thống công ty Trung Thông, bắt đầu tra tìm tư liệu nhân viên.
Tại chính buổi liên hoan giữa trưa, Tô Ngưng đã thành công thuyết phục hai vị điếm trưởng Trương Khiết Quỳnh cùng Mã Huy, hai người hứa thứ hai sẽ ủng hộ cô ta một phiếu, hơn nữa chính nàng này một phiếu, đã lấy được ba phiếu điếm trưởng ủng hộ.
Mà cô ta hiện tại cần phải làm là tranh thủ ủng hộ điếm trưởng thứ tư, vào lúc Tô Ngưng đang tìm số điện thoại nhân viên, ánh mắt nhắm khóa mục tiêu tại hai chữ Vương Oánh, cũng nhớ ghi lại số điện thoại của đối phương.
Sau khi ghi chép số điện thoại của Vương Oánh, Tô Ngưng lại lần nữa rời khỏi Nhã Uyển môn điếm, dọc theo một cái đường mòn đi tới tiểu khu Lương Đình, dùng di động gọi cho Vương Oánh.
- Xin chào, xin hỏi là Vương Oánh tiểu thư phải không?
Điện thoại di động kết nối, Tô Ngưng cười hỏi.
- Tôi là Vương Oánh, xin hỏi ngài là vị nào?
Trong điện thoại di động truyền đến một thanh âm nữ tử nũng nịu ngọt ngào.
- Vương Oánh tiểu thư, tôi là điếm trưởng Tô Ngưng của Nhã Uyển môn điếm, có chút mạo muội quấy rầy cô, mong cô không lấy làm phiền lòng.
Tô Ngưng nói.
- Vậy à, Tô Ngưng điếm à. Xin chào.
Sau khi nghe được thân phận của Tô Ngưng, Vương Oánh cũng không có quá nhiều kinh ngạc, bất quá vẫn là tò mò hỏi:
- Cô là làm sao mà biết được điện thoại của tôi nha?
- Phòng Hữu Hệ Thống có một sổ liên lạc nhân viên, có thế tìm được số điện thoại của đồng nghiệp công ty, không xin phép liền gọi điện thoại cho cô, hi vọng cô bỏ qua cho.
Tô Ngưng nói áy náy.
- Không sao.
Vương Oánh cười một cái.
- Cô coi như là dạy tôi kiến thức, tôi còn thật không biết Phòng Hữu Hệ Thống có chức năng này.
- Các người mới vừa gia nhập Công ty Trung Thông, chưa quen thuộc Phòng Hữu Hệ Thống cũng là rất bình thường, sử dụng nhiều một thời gian là được rồi.
- Cô nói đúng.
Vương Oánh đáp lại một câu, lập tức chuyển đề tài câu chuyện.
- Tô điếm trưởng, cô gọi điện thoại cho tôi, có chuyện gì không?
- Tổ hai người chúng ta đều ở gần Nhã Uyển tiểu khu. Nhưng hai bên tiếp xúc lại không nhiều, nên trưa mai tôi nghĩ nên mời Vương tiểu thư cùng Vương điếm trưởng cùng ăn bữa cơm, cô thấy thế nào?
Tô Ngưng mời nói.
- Ai ôi!!! Thật thật xin lỗi, trưa mai Vương Chấn có chuyện, chỉ sợ là không thế hứa trước được.
Vương Oánh chần chờ một lát, lời nói có chút khó khăn.
- Vậy Vương tiểu thư có thì giờ rãnh không? Hai người chúng ta cũng có thế ngồi lại một chỗ tụ họp một chút.
Tô Ngưng đề nghị lần nữa.
- Vậy thì được, Tô điếm trưởng mời khách, tiểu muội liền cung kính không bằng tuân mệnh rồi.
Vương Oánh vô cùng sảng khoái đáp ứng.
Thật ra, Vương Chấn trưa mai cũng không có chuyện gì, Vương Oánh cũng biết mục đích Tô Ngưng gọi điện thoại, nên không cho Vương Chấn tự mình đi phó ước, chẳng qua là muốn lưu lại một đường sống quanh co.
- Tốt, ngày mai mười hai giờ trưa, chúng ta gặp mặt tại Nhã Uyển.
- Ừ. Không gặp không về.
Vương Oánh đáp lại một câu, lập tức cúp điện thoại.
Tô Ngưng sở dĩ chọn liên lạc với Vương Oánh, chủ yếu vì ba nguyên nhân. Thứ nhất, cô ta biết được Vương Chấn cùng Trương Vĩ có mâu thuẫn, không có khả năng chọn Trương Vĩ làm quản lí khu vực.
Thứ hai, Vương Chấn cùng Lưu Chấn Quốc cũng chưa quen thuộc, trong thời gian ngắn không thế bị lôi kéo. Thứ ba, Trình Hâm đã không có tư cách trở thành quản lí khu vực, đối với Vương Chấn ảnh hưởng rất nhiều.
Bối cảnh Trình Hâm quả thật rất tốt, nhưng có bối cảnh không chỉ mình Trình Hâm, huống chi Công ty Trung Thông là nhiều mặt đánh cuộc, muốn hưởng thụ lợi ích từ bối cảnh, cũng sẽ phải chịu những hạn chế nhất định.
..
Chín giờ tối, trong một phòng VIP nhà hàng hạng sang, Trương Vĩ cùng Tống Dân hai người ngồi nhìn nhau, tuy rằng cũng chỉ có hai người ăn cơm, nhưng thức ăn trên bàn vô cùng phong phú, so với Lưu Chấn Quốc mời khách thì cấp bậc cao hơn không ít.
- Tống điếm trưởng, có thể mời được người bận rộn như anh tới dùng cơm, thật là vinh hạnh nha!
Trương Vĩ cười một cái.
- Trương điếm trưởng, anh đây chính là đang chê cười tôi rồi, tôi tính là người bận rộn gì nha?
Tống Dân phất tay áo, cười hỏi:
- Trương điếm trưởng, anh hôm nay tới tìm tôi, cuối cùng là vì chuyện gì?
Trương Vĩ sở dĩ mời Tống Dân tới dùng cơm, không phải là hi vọng cùng Tống Dân đạt thành hiệp nghị, mà hi vọng đối phương thứ hai sẽ bỏ phiếu cho hắn, Tống Dân đối với chuyện này cũng là đã biết rõ, bất quá là bày đặt tự cao tự đại mà thôi.
- Tôi mời Tống điếm trưởng đến có nguyên nhân rất đơn giản, chính là hi vọng anh thứ hai có thế chọn tôi cho chức vị quản lí khu vực.