Phòng Thuật (Dịch) - Chương 556: Tuần tra cửa hàng (1)
Tám giờ rưỡi sáng, Trương Vĩ đi tới cửa hàng, sở dĩ hắn đến sớm như vậy, không chỉ để tìm hiểu nguyên nhân tại sao mọi người lại nghỉ việc, mà còn phải xử lí một số việc gấp.
Tối hôm qua, cửa hàng thứ hai Nghiễm Viên Lộ đã xảy ra chuyện, khiến cho Trương Vĩ trong lòng có chút bất an, sự việc của cửa hàng làm hắn liên tưởng đến đến chuyện của công ty Trung Thông .
Vương Hỉ Hỉ có lẽ bất mãn vì bị gián chức nên đã làm ra chuyện này, nhưng mà Trần Khôn vừa là điếm trưởng, vừa là bằng hữu của Vương Hỉ Hỉ, do đó Trương Vĩ cứ để cho Trần Khôn đi xử lý.
Lưu Chấn Quốc bị uy hiếp một phen, bị ép buộc làm trợ giúp Trương Vĩ lên chức quản lí khu vực, khẳng định trong lòng sẽ không cam lòng, chưa chắc cũng chưa có ý nghĩ từ chức.
Nếu như Lưu Chấn Quốc từ chức, Trương Vĩ ngược lại cũng sẽ không ngăn cản , nhưng Trương Vĩ lại không muốn bởi vì hắn chỉ vừa mới nhậm chức quản lí khu vực, nếu nghiệp vụ viên bị tổn thất số lượng nhiều, sẽ ảnh hưởng đến sự ổn định trong khu.
- Cộc cộc…
Trương Vĩ đang cúi đầu trầm tư, tiếng gõ cửa phòng làm việc vang lên, hắn thuận miệng lên tiếng.
- Mời vào.
Trương Vĩ vừa dứt lời, một cô gái trẻ tuổi đẩy cửa vào, dung nhan xinh đẹp, vẻ đẹp thướt tha, da thịt trắng như tuyết, chính là trợ lý Lý Mông Dao.
- Quản lí, bên bộ phận nhân sự của công ty vừa rồi gọi điện thoại, nói anh buổi sáng đi công ty một chuyến, để hoàn thành các thủ tục về việc anh được thăng chức.
Lý Mông Dao bước đến, trên mặt đẹp lộ một nụ cười chuyên nghiệp.
- Đã biết, tôi sẽ qua ngay.
Trương Vĩ đứng dậy, thu thập một chút đồ trên bàn.
- Anh có việc gì dặn dò không?
Lý Mông Dao nháy mắt, thử dò xét.
- Không có chuyện gì, đi thôi.
Trương Vĩ thu dọn đồ đạt trên bàn xong, lấy chìa khóa xe, cùng Lý Mông Dao rời khỏi phòng làm việc.
Trương Vĩ vừa mói thăng chức làm quản lí khu vực, nếu so với làm điếm trưởng thì giờ lại có nhiều thời gian tự do hơn, lên tiếng chào hỏi hai vị điếm trưởng, rồi sau đó lái ô tô đến công ty.
Trương Vĩ đã có một lần thăng chức. Lần này làm coi như là thông thạo, mất khoảng 20 phút thì đã hoàn thành xong mọi công việc của thủ tục nhậm chức.
Sau khi xong xuôi thủ tục thăng chức, Trương Vĩ không quay lại công ty, mà trực tiếp lái xe đi đến cửa hàng Điềm Thủy Viên, tìm Lưu Chấn Quốc để nói chuyện.
Ngay lúc Trương Vĩ đi tới cửa hàng thì Lưu Chấn Quốc có việc vừa đi ra ngoài. Sau khi Lưu Chấn Quốc đi ra ngoài, trong cửa hàng không khí trở nên nhộn nhịp.
Trong cửa hàng tạm thời chỉ có một tổ, trợ lý là cô gái chừng hai mươi tuổi, căn bản không thế quản lí được mọi việc trong cửa hàng, có thế nói trong cửa hàng Lưu Chấn Quốc là người có uy tín nhất, tất cả mọi người phải nghe lời hắn. Nếu so với quản lý khu vực thì ảnh hưởng lớn hơn.
Trong cửa hàng có chín nghiệp vụ viên, cộng thêm Lưu Chấn Quốc cùng trợ lý tổng cộng là 11 người, trong đó chỉ có sáu nghiệp vụ viên già dặn kinh nghiệm, có thế nói là một tổ có năng lực mạnh nhất ở khu Hải Tử Loan.
Trong đó, Đào Nguyên cùng Trâu Minh Lỗi là hai nghiệp vụ viên có năng lực mạnh nhất, hai người này đi theo Lưu Chấn Quốc có thế nói là cánh tay phải cánh tay trái đắc lực của Lưu Chấn Quốc.
Nếu như lần này Lưu Chấn Quốc có thế thăng chức quản lí khu vực, như vậy tân điếm trưởng của Điềm Thủy Viên môn điếm, sẽ có khả năng cao thuộc về hai người, chỉ tiếc đến cuối cùng Lưu Chấn Quốc vẫn là không được chọn.
- Lỗi tử, tối hôm qua Lưu ca có giao cho chúng ta một việc, anh cảm thấy như thế nào?
Nhìn Lưu Chấn Quốc rời khỏi cửa hàng, Đào Nguyên vươn cánh tay phải khều Trâu Minh Lỗi.
- Thì biết làm như thế nào nữa? Lưu ca nói như thế, chúng ta phải làm chứ sao.
Trâu Minh Lỗi nghiêng người một cái, nhún vai.
- Chúng ta đã làm ở đây lâu như vậy, anh không lưu luyến sao?
Hai tay Đào Nguyên nâng hai má, thở dài một cái.
- Chúng ta làm cái nghề này. Chỉ cần có thế theo đúng người, ở đâu làm cũng được!
Trâu Minh Lỗi tỏ ra không xem trọng chuyện này.
- Nói thì nói như vậy…
Đào Nguyên đang chuẩn bị nói cái gì đó, lại thấy Trâu Minh Lỗi chỉ chỉ tay ra trước của cửa hàng.
- Mau nhìn, là chiếc Maserati! Chiếc xe rất giống xe Trương Vĩ.
Loại xe Maserati này, cho dù là ở Bắc Kinh cũng không nhiều thấy, sau khi nghe Trâu Minh Lỗi nói, Đào Nguyên cũng ngoái ra nhìn, quả nhiên là một chiếc xe màu trắng sang trọng, trên xe bước xuống là một người nam tử, hắn trợn tròn cặp mắt.
- Má nó, cái gì mà giống xe Trương Vĩ, ô tô kia chính là xe của Trương quản lý đó.
Trương Vĩ bất ngờ đi tới cửa hàng, lập tức làm cho các nhân viên cửa hàng vô cùng rối loạn, trợ lý cùng nghiệp vụ viên lập tức ra đón, trong thâm tâm mọi người không ai muốn chạm sờ chân mày Trương Vĩ, do chưa quen thuộc với tình huống này, tốt nhất là làm đủ mọi lễ tiết.
- Trương quản lý, anh đã tới á.
- Trương quản lý!
Mấy nghiệp vụ viên đi tới bên cạnh Trương Vĩ, trên mặt nở nụ cười.
- Mọi người không cần khách khí, tất cả mọi người đi vào làm việc đi.
- Trương quản lý, anh vào trong nghỉ ngơi, tôi đi lấy nước cho anh.
Trợ lý Hoa Vân của Điềm Thủy Viên môn điếm, thực hiện một dấu tay mời thỉnh.
- Không cần bận rộn như vậy, tôi không khát nước, Lưu điếm trưởng có ở đây không?
Trương Vĩ nhìn xung quanh, không thấy Lưu Chấn Quốc, nghi ngờ hỏi mọi người.
- Điếm trưởng chúng tôi vừa mới đi, anh tìm anh ta có việc gì không?
Trâu Minh Lỗi giành đáp, thường thường Lưu Chấn Quốc không có ở đây, mọi việc đều là do hắn xử lý.