Phòng Thuật (Dịch) - Chương 568: Cửa hàng Nhã Uyển (1)
A Bản cùng Lý Tư Tuyền đưa ra sviệc nhập cổ phiếu, Trương Vĩ cũng không hề từ chối, bởi vì hắn không muốn bỏ qua cơ hội này, nhưng hắn trong lúc nhất thời lại không chuẩn bị được tiền bạc, chỉ có thế suy tính một chút để viện cớ, tạm thời trì hoãn thời gian một chút để chuẩn bị tiền.
Nói xong rồi việc của cửa hàng, A Bản lại hàn huyên chuyện lý thú ở nước ngoài, muôn màu muôn vẻ sinh sống khiến cho Trương Vĩ cũng có chút hâm mộ, Lý Tư Tuyền thỉnh thoảng chen vào mấy câu, cũng không phải là loại đại minh tinh làm giá.
4 giờ chiều, đoàn người Trương Vĩ rời khỏi Tĩnh Huyên Trai, sau khi đưa mắt nhìn chiếc xe thế thao màu đỏ rời khỏi, Trương Vĩ và Lý Mộng Phi cùng về cửa hàng Nhã Uyển.
- Vĩ ca, cái hợp đồng này giao cho tôi nha, đến lúc đó hai người chúng ta chia đều, như thế nào đây?
Lý Mộng Phi chớp chớp mắt.
- Tiểu tử ngươi là càng ngày càng tinh ranh rồi, trong khoảng thời gian này không làm việc phí công nha.
Trương Vĩ cười một cái, lúc mới vừa gia nhập cửa hàng, Lý Mộng Phi tuyệt đối sẽ không đưa ra loại hành động này.
A Bản là vì Trương Vĩ mới đến đây, vị khách hàng này khẳng định coi như là của Trương Vĩ, nhưng mà, Trương Vĩ đã làm tới chức quản lí khu vực, thu nhập của hắn là dựa vào tổng công trạng thu được trong khu, không thế gán danh nghĩa của hắn lên vị khách này.
Nhưng là, dưới tay Trương Vĩ có mười mấy nghiệp vụ viên, bàn về năng lực của Lý Mộng Phi không sánh bằng Hứa Kiệt, bàn về thân cận Lý Mộng Phi không sánh bằng Vương Kiến Phát, hợp đồng này chưa chắc sẽ thuộc về tay của hắn.
Hơn nữa, mặc dù vì Lý Mộng Phi cùng A Bản tiếp xúc qua rồi, Trương Vĩ đem khách hàng giao cho hắn là biết thời biết thế, nhưng khách hàng cũ lần sau của Trương Vĩ trở lại, chưa chắc sẽ đem khách hàng giao cho hắn rồi, hắn cũng biết đạo lí “chỉ thấy lợi trước mắt”.
Cho nên, Lý Mộng Phi nếu muốn một mực cùng Trương Vĩ hợp tác, khiến cho Trương Vĩ nhường khách hàng cũ cho hắn, nhất định phải đưa cho Trương Vĩ ích lợi nhất định, nói như vậy, có chỗ tốt thì Trương Vĩ mới nghĩ đến hắn.
Nếu như là một cái hợp đồng nhỏ có mấy chục ngàn khối tiền. Trương Vĩ không ngại hào phóng một lần, trực tiếp đem hợp đồng giao cho Lý Mộng Phi, nhưng giá trị hợp đồng lần này khẳng định không thấp, Trương Vĩ cũng không cần phải …giả thanh cao.
Hơn nữa, vị khách hàng này vốn chính là tìm Trương Vĩ, chuyện này được người khác biết, cũng không ai có thế chỉ trích Trương Vĩ, nếu như không có chỗ tốt, dựa vào cái gì Trương Vĩ sẽ mang khách hàng cũ đến công ty Trung Thông!
Dĩ nhiên, công trạng Trương Vĩ cùng tổng công trạng trong khu có liên hệ, mặc dù nói cái hợp đồng này sau khi được kí kết, cũng có thế giúp thu nhập Trương Vĩ tăng lên, nhưng phần tram trích cho quản lí khu vực khá thấp, thua xa hoa hồng của nghiệp vụ viên khác.
- Đưa cái hợp đồng này giao cho cậu, cũng không phải không được? Mấu chốt là cậu có thế làm tốt không?
Trương Vĩ nhìn Lý Mộng Phi một cái.
- Anh quá coi thường tôi sao! Năng lực nghiệp vụ của tôi hiện tại rất mạnh, hơn nữa tôi hiện tại cùng Văn Phương tỷ kết thành một đôi hợp tác lý tưởng rồi.
Lý Mộng Phi giương cằm lên, gương mặt đầytự tin.
Cái gọi là thành một đôi hợp tác lý tưởng, chính là người mới vào nghề trung gian môi giới, vì để có thế mau sớm thích ứng cùng ký hợp đồng, hai người sẽ cùng hợp tác dẫn khách. Cuối cùng hai người chia đều tiền hoa hồng. Vào lúc mới vừa gia nhập Công ty Trung Thông, Trương Vĩ cùng Vương Kiến Phát cũng kết thành cặp.
- Anh gần đây cùng Văn Phương khá thân cận, chắc không kết thành đôi rồi chứ?
Thấy được bộ dáng của Lý Mộng Phi. Trương Vĩ lại trêu ghẹo tâm tư của hắn.
- Thôi đi…, chuyện này mắc mớ gì tới anh nha!
Lý Mộng Phi bĩu môi, phản bác một câu.
- Văn Phương là cô gái tốt, nhưng mà, không thích hợp với anh! Anh vẫn là tâm tư lai động không đứng đắn.
Trương Vĩ nói.
- Anh tại sao, quan tâm Văn Phương tỷ như vậy, sẽ không là cũng thích tỷ rồi chứ hả?
Lý Mộng Phi quay đầu nhìn chằm chằm Trương Vĩ.
- A, sao cậu lúc nào cũng thích mang tôi thành tình địch giả tưởng vậy?
Trương Vĩ lắc đầu bật cười.
- Đó là bởi vì tôi xem trọng anh, người bình thường, tôi còn không coi vào đâu đó.
Lý Mộng Phi khẽ hừ một tiếng.
- Yên tâm đi, tại phương diện tình cảm, tôi với cậu không có bất kỳ xung đột, cậu đối với tôi cũng không có bất kỳ uy hiếp.
Trương Vĩ cười nói.
- Tôi đối với anh không có uy hiếp?
Hai mắt Lý Mộng Phi trợn tròn, làm bộ dáng sợ người ta coi thường.
- Tôi cho anh biết, Lý Mộng Phi tôi rất ưu tú đấy, rất nhiều tiểu cô nương sau khi thấy được tôi, giống như fan hâm mộ vậy.
Lý Mộng Phi tuy có tự tân bốc mình, nhưng bất luận là tướng mạo hay là gia thế, đích xác nếu so với Trương Vĩ thì khá ưu tú, Trương Vĩ phát hiện mình cùng hắn so sánh ở phương diện này, đúng là có chút tự chuốc lấy đau khổ.
Nhưng mà, Trương Vĩ cũng không muốn giảm khí thế, trong đầu đã hiện lên một chút linh quang, lông mày nhướn lên.
- Phải không? Tôi chính là thích tỷ tỷ cậu đó?
- Thôi đi…, người yêu thích tỷ tỷ của tôi nhiều lắm? Anh câm mà đi học kinh kịch… Không có cửa đâu!
Lời nói của Trương Vĩ vừa thốt ra, sĩ khí Lý Mộng Phi lập tức bị hạ xuống, chỉ có thế phản kích.
- Ha ha…
Trương Vĩ không xem chuyện này là quan trọng, Lý Mộng Phi ở vào thời kỳ cuối dậy thì, chính là rất dễ bị kích động, rất dễ thay đổi, muốn chân chính thành thục, ổn định, ít nhất còn cần mấy năm.
Lúc đang cười nói, hai người Trương Vĩ về tới cửa hàng Nhã Uyển, Trương Vĩ quét mắt nhìn mọi người trong cửa hàng một cái, lập tức, cảm thấy không khí có chút khác thường, thậm chí không ai chủ động cùng hắn chào hỏi.
Mấy nghiệp vụ viên trong tổ Tô Ngưng, có thế bởi vì nguyên nhân Tô Ngưng, không muốn cùng hắn tiếp xúc quá gần, nhưng tổ một cửa hàng Nhã Uyển có thế nói là chính thống của Trương Vĩ, lại cũng không ai để ý tới hắn!
- Hừ…
Trương Vĩ âm thầm thở dài một cái, đánh giá mấy người của tổ một Nhã Uyển, từ điếm trưởng Trình Hâm, cho đến nghiệp vụ viên bình thường, đều là một dáng dấp không khí trầm lặng.