Phòng Thuật (Dịch) - Chương 623: Hợp tác (2)
Thấy gương mặt mờ mịt của Trương Vĩ, Lỗ Bình cười giải thích.
- Chậc chậc, lợi hại!
Trương Vĩ nhíu nhíu, mày tỏ vẻ khâm phục.
- Lỗ tiên sinh, anh nhớ kỹ bảng số xe của Long đại sư rồi sao?
Trương Vĩ hỏi.
Thật ra, dùng bảng số xe để tra xét thông tin của Long đại sư vốn là do Trương Vĩ cố ý dẫn đường, thậm chí hắn còn sớm nhớ kỹ bảng số xe, chỉ là hắn không nói thẳng, mà muốn bản thân Lỗ Bình tự nói ra.
- Anh yên tâm, tôi làm quản xe đã lâu, bảng số xe đối với tôi mà nói giống như mặt mũi của con người vậy, nhìn qua một lần thì không thế quên được!
Lỗ Bình cười ha hả đáp.
- Vậy thì tốt rồi, chỉ cần anh có thế tìm được thông tin của Long đại sư, tìm được phương thức liên lạc và địa chỉ của hắn. Tôi sẽ nghĩ biện pháp thuyết phục đối phương, không để hắn quấy rối chúng ta.
Vì để cho Lỗ Bình có thế yên tâm, Trương Vĩ bảo đảm một lần nữa.
- Được, vậy tôicảm ơn anh trước.
Lỗ Bình nói.
- Không cần khách khí, vậy hai chúng ta phân công nhau làm việc, tôi tìm cho anh một căn nhà thích hợp, anh đi điều tra thông tin của Long đại sư, hai chúng ta cùng tiến hành làm việc, sau khi xong thì liên lạc bằng điện thoại cho nhau.
Trương Vĩ nói.
- Ừ. Giữ liên lạc.
Đối với lời vừa mới nói của Trương Vĩ, Lỗ Bình cũng chưa hoàn toàn tin tưởng, nhưng hiện tại hắnchỉ có thế đi tin tưởng Trương Vĩ, bởi vì hai người có mục đích giống nhau. Cái chính là mau sớm mua một căn nhà tân hôn.
Trong khi Lỗ Bình, mua nhà để kết hôn, thì Trương Vĩ lại và phí hoa hồng, nhưng chỉ cần hai người có mục đích giống nhau, lại không xung đột lợi ích, thì đủ rồi.
Trên thế giới này, lợi ích có thế khiến người nhà trở thành kẻ thù. Cũng có thế khiến cho người xa lạ trở thành đồng minh.
- Hẹn gặp lại.
Trương Vĩ giơ giơ tay phải, đưa mắt nhìn Lỗ Băng rời đi, trong lòng cũng đang xuy nghĩ chuyện này.
Khiến Lỗ Bình thông qua việc quản xe mà điều tra tư liệu, cách thức liên lạc và địa chỉ của Long đại sư. Có thế nói Trương Vĩ tỉ mỉ bày mưu tính kế, hắn làm như vậy là vì hai nguyên nhân.
Thứ nhất, thử dò xét một chút về năng lực làm việc của Lỗ Bình, xem hắn có thế lấy được thông tin của Long đại sư không. Nếu như hắn có thế thuận lợi xử lý thành công chuyện này, như vậy mới có giá trị để Trương Vĩ lôi kéo. Sau này gặp khách hàng ớn, có thế xin cách thức liên lạc của họ thông qua Lỗ Bình.
Thứ hai, chính là việc hai bên hợp tác, vì là lần đầu tiên nên sẽ vô cùng khó khắn, nếu như Trương Vĩ chủ động đưa ra ý kiến, khiến Lỗ Bình giúp hắn thông qua biển số xe tra được thông tin của khách hàng, thì đây chắc chắc là điều cố kỵ với Lỗ Bình.
Nhưng mà, lần đầu tiên hai người hợp tác, là vì trợ giúp Lỗ Bình mua nhà, điều tra thông tin của Long đại sư tư là chủ ý hắn chủ động đưa ra, có thế nói là việc hợp tác vô cùng tốt đẹp.
..
Bên trong phòng làm việc của công ty bất động sản Nghiệp Đạt.
Ngày hôm qua, Lữ Thành lấy lại phòng thuê, bán cho Vệ phu nhân, mặc dù đã bán thành công, nhưng mà, đó phòng nguyên giả, thật ra đó chính là phòng thuê giả làm phòng nguyên để bán ra.
Cho nên, nhiệm vụ cấp bách của Lữ Thành bây giờ, chính là tìm một căn nhà cao tầng có thế ngắm cảnh, mà ở biệt thự Nhạc Thành, lại có 4 phòng phù hợp với yêu cầu, chỉ có lầu số một và lầu số ba có hơn mười bộ phòng, nhưng muốn tìm được phòng trống cũng không dễ dàng gì.
- Đông đông đông…
Ngay lúc Lữ Thành đang cau mày khổ sở, bên ngoài liền phòng làm việc vang lên tiếng gõ cửa.
- Cửa không có khóa, vào đi.
Lữ Thành thuận miệng phân phó một tiếng.
- Lữ tổng, tôi đã tìm được tư liệu của bốn chủ sỡ hữu ở biệt thự Nhạc Thành, tôi tìm được từ công ty Vật Nghiệp chỗ bằng hữu của tôi làm việc.
Một nam nhân hơn 30 tuổi, tóc ngắn, hơi béo trả lời.
- Lão Trầm, làm tốt lắm, nếu hợp đồng có thể thành công, tôi nhất định cho anh nghỉ phép ba ngày.
Trên mặt Lữ Thành lộ ra vẻ tươi cười.
- Việc nghỉ phép không quan trọng, nếu anh có thế tăng tiền lương, thì tôi đã cảm kích lắm rồi.
Người được gọi là lão Trầm đáp.
Người gọi là lão Trầm tên thật là Thẩm Đông Bình, là điếm trưởng của công ty Nghiệp Đạt, cũng là thủ hạ đắc lực của Lữ Thành, hắn có một người bạn làm tại công ty Vật Nghiệp ở biệt thự Nhạc Thành, nên mới có thế tìm được tư liệu của chủ sở hữu.
- Tiểu tử ngươi, đừng có ra vẻ thông minh.
Lữ Thành lúc này tâm tình không tệ, cười mắng một câu.
- Lữ tổng, cho anh.
Thẩm Đông Bình chìa ra hai tờ giấy.
Lữ Thành xem thoáng qua tư liệu của chủ sở hữu, nụ cười trên mặt dần cứng lại, tư liệu củ chủ sở hữu tầng trệt thì có đầy đủ, nhưng mà, từ tầng 30 trở lên, lại không hề có số điện thoại.
- Ồ, tại sao thông tin lại thiếu nhiều như vậy.
- Lữ tổng, từ tầng 30 trở lên, phần lớn đều không phải bán ra bình thường, mà là nhà đầu tư trực tiếp lấy đi, tư liệu của bọn họ cũng tuyệt đối bí mật.
Thẩm Đông Bình nói.
- Ừ, tôi biết rồi.
Lữ Thành hừ một tiếng, lộ ra vẻ hiểu được mọi việc.
Bốn căn phòng ở lầu 23 chính là phòng có thế ngắm cảnh, có thế nói là những căn phòng đẹp nhất trong toàn bộ tiểu khu, nhất định đã bị nhà đầu tư lấy đi, nhưng mà người có thế lấy đi những căn phòng này, nếu không phải có gia thế mạnh thì cũng là một đại nhân vật
Chí ít, thì không phải một ông chủ ở công ty bất động sản nhỏ có thế động vào được.
Lữ Thành đang tìm kiếm thông tin trên tài liệu, phía trên còn dùng bút bi làm dấu, những chủ sở hữu có tiếng, nhưng mà, chủ sở hữu phòng 3606 lầu một, cũng khiến Lữ Thành vô cùng chú ý.
Chủ sở hữu nhà tên Trương Vĩ, ghi chú là quản lí khu vực của Công ty Trung Thông!