Phòng Thuật (Dịch) - Chương 625: Phòng nguyên (nguồn cung nhà) (2)
Lữ Thành cầm lên điện thoại di động lên, nhìn vào màn hình điện thoại, trên mặt có chút bất ngờ, người gọi điện thoại cho hắn chính là Vệ phu nhân, một khi khách hàng đã chủ động gọi điện thoại đến, thì chắc chắn đối phương rất có ý muốn mua nhà.
- A lô, xin chào Vệ phu nhân.
Lữ Thành nhanh chóng nhấn nút trả lời.
- Lữ Thành chào anh, căn phòng cao tầng có thế ngắm cảnh ở Cao ốc Lạc Thành thế nào rồi?
Vệ phu nhân hỏi.
- Vệ phu nhân, việc trao đổi mua căn nhà đó không tốt lắm.
Trên mặt Lữ Thành lộ ra vẻ cười khổ.
Lúc trước Lữ Thành dẫn Vệ phu nhân đi xem nhà, đó cũng chính là nhà của hoa kiều Mỹ kia, nhưng đối phương căn bản lại không có ý muốn bán, chỉ muốn cho thuê mà thôi, mà hiện tại lúc này hắn cũng không có cách nào tìm được phòng nguyên khác.
Lữ Thành dẫn Vệ phu nhân xem căn phòng đó, chính là muốn giữ chân Vệ phu nhân, đợi khi tìm được phòng nguyên sẽ dẫn Vệ phu nhân đi xem, không ngờ Vệ phu nhân lại chủ động liên lạc với hắn.
- Tại sao? Chủ sở hữu nhà muốn đòi giá cao hơn sao?
Hiện tại Lữ Thành có hai biện pháp để đối mặt, thứ nhất là tiếp tục lừa gạt Vệ phu nhân, dùng căn nhà này để giữ chân Vệ phu nhân, nhưng hi vọng càng lớn, thất vọng càng lớn, cuối cùng có thế gây tổn thương cho khách hàng.
Thứ hai, chính là lấy phòng nguyên dùng làm tân hôn làm mục tiêu, mà hiện tại đây cũng là cách Lữ Thành muốn thực hiện.
- Chủ sở hữu nhà dường như không có ý định bán, hiện tại tôi đang trao đổi với đối phương.
Lữ Thành thử dò xét.
-Tại sao lại như vậy chứ? Lần trước chúng ta đi xem, chủ sở hữu nhà không phải nói sẽ bán sao? Tại sao bây giờ lại thay đổi chứ.
Vệ phu nhân có chút bất mãn.
-Vệ phu nhân, cho dù chủ sở hữu không bán, cũng không sao, tôi sẽ tìm một phòng nguyên khác ở tiểu khu cho cô.
Lữ Thành xoay chuyển đề tài câu chuyện.
- Tiểu khu nào?
- Tiểu khu Vân Đình, tiểu khu này cách công viên không xa, là một căn nhà có bốn tầng.
Lữ Thành nói.
- Tiểu khu đó không phải chúng ta đã xem qua rồi sao? Ở tiểu khu đó không nhìn được toàn bộ công viên.
- Tiểu khu đó tôi không cần.
- Thế này đi, tôi sẽ tìm thêm phòng nguyên ở những tiểu khu khác, nếu tìm được sẽ lập tức liên lạc với cô.
- Lữ Thành, tôi nói thật cho anh biết, những phòng trống ở tiểu khu Long Tỉnh Loan tôi đã xem hết rồi, ngoại trừ phòng ở Cao ốc Lạc Thành ra, thì những cái khác tôi không muốn nhắc đến.
Vệ phu nhân nói.
- Vệ phu nhân, nếu như cô không thích những phòng ở khu Long Tỉnh Loan, tôi có thế tìm những phòng bên ngoài khu Long Tỉnh Loan, cho dù phải tìm tất cả các tiểu khu ở Bắc Kinh này cũng không sao.
- Lữ Thành, công ty bất động sản Nghiệp Đạt các người, chỉ có cửa hàng ở Long Tỉnh Loan, nếu như mua nhà ở tiểu khu Long Tỉnh Loan, tôi sẽ tìm anh, còn nếu như mua nhà bên ngoài tiểu khu Long Tỉnh Loan, thì tôi cảm thấy việc này không cần thiết.
Công ty Nghiệp Đạt chỉ có cửa hàng ở tiểu khu Long Tỉnh Loan, đối với địa phương bên ngoài tiểu khu Long Tỉnh Loan, không chỉ thua kém các công ty khác về phòng nguyên, mà ngay cả địa hình các nghiệp vụ viên cũng chưa hẳn đã quen thuộc, điều này Vệ phu nhân cũng có thế suy luận được một cách dễ dàng.
-Vệ phu nhân, tôi sẽ trao đổi lại lần nữa với chủ nhà, cố gắng thuyết phục hắn bán ra.
Trong lòng Lữ Thành rất rõ ràng, ưu thế của hắn là ở khu Long Tỉnh Loan, nhưng mà Cao ốc Lạc Thành lại là hy vọng cuối cùng của hắn.
- Được, tôi chờ điện thoại của anh.
Vệ phu nhân nói xong, lập tức cúp điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại, sắc mặt Lữ Thành trầm xuống, thông qua lời nói vừa rồi của Vệ phu nhân, hắn cảm thấy áp lực rất lớn, nhất định hắn phải nhanh chóng tìm một căn phòng cao tầng có thế ngắm cảnh ở Cao ốc Lạc Thành, nếu không rất có thế sẽ mất đi vị khách hàng Vệ phu nhân này.
Sở dĩ Lữ Thành muốn nhanh chóng ký thành công cái hợp đồng này, cũng không phải là vì tiền hoa hồng, mà là muốn tiến vào Vệ khu. Đó chính là một cây đại thụ, nếu như hắn ngay cả việc này cũng làm không xong, thì không thế chứng minh thực lực của công ty, người ở Vệ khu sẽ dựa vào cái gì mà hợp tác với hắn.
- Đông Bình, chúng ta phân công công việc một lát, đối với ba chủ sở hữu đã có cách thức liên lạc, thì tôi sẽ tự liên hệ, còn bảy chủ sở hữu không có cách thức liên lạc, anh phái người đi điều tra, nhớ kỹ nhất định phải khách khí với họ một chút.
Lữ Thành phân phó một tiếng.
- Lữ tổng, tôi sẽ phái người đi ngay.
Thẩm Đông Bình đáp một tiếng, sau đó xoay người đi về phòng làm việc của mình.
Sau khi Thẩm Đông Bình đi ra khỏi phòng làm việc, Lữ Thành lấy điện thoại di động của mình ra, dựa theo số điện thoại của chủ sở hữu trong tài liệu, bấm máy gọi đến lần nữa, hy vọng có thế thuyết phục đối phương bán ra.
- Reng reng reng…
Trương Vĩ mới vừa ngừng ô tô, đi ra khỏi xe, điện thoại di động lại lần nữa vang lên, vừa nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, lông mày hắn không khỏi nhíu lại.
- A lô, tìm tôi có chuyện gì?
Trương Vĩ bấm nút trả lời.
- Trương tiên sinh, tôi là Lữ Thành bên công ty bất động sản Nghiệp Đạt…