Phòng Thuật (Dịch) - Chương 637: Hành hung (2)
- Đuổi theo bọn họ.
Mấy bảo an từ trong thang máy chui ra, nghe được trong hành lang mùi gay mũi, thấy được thân ảnh của ba tên chạy trốn, đã có thế xác định thân phận ba người, mấy người này đồng loạt đuổi theo.
- Má nó, nhất định là tên hỗn đản cùng con nhỏ hồi nãy bán rẻ chúng ta, đừng để cho tôi bắt được các người, nhất định sẽ rất khó coi.
Hồng Mao ca một bên chạy, một bên la mắng.
Ba người đồng loạt chạy vào trong thang bộ, Đại Ngao chạy ở trước mặt, thật nhanh chạy xuống thang bộ, Đại Đầu theo sát ở phía sau hắn, còn lại Hồng Mao ca chạy cuối cùng.
- Bọn họ chạy vào thang bộ, một người khống chế thang máy, ba người còn lại cùng tôi đuổi theo chúng.
Một vị có thế là đội trưởng đội bảo an, phân phó một tiếng.
Hai thang máy đều bị khống chế, ba tên tiểu lưu manh chỉ có thế xuống thang bộ, vì không để mấy bảo an bắt được, có thế nói liều mạng chạy về phía trước.
- Các người không chạy được đâu. Thang máy đều bị chúng tôi khống chế rồi.
Bốn bảo an cũng ở phía sau đuổi theo nói to lên.
- Đứng lại!
Vì tạo cho ba tên tiểu lưu manh áp lực, ba bảo an còn lại cũng nói hô lên.
Ba tên tiểu lưu manh cũng không thúc thủ chịu trói, nghe bảo an kêu hô, bọn họ chạy nhanh hơn nữa, nhưng sau khi xuống hai tầng lầu. Lại thấy được nam thanh niên đứng cạnh thang bộ.
Ba người đều đang liều mạng chạy, Đại Ngao không chú ý đối phương, trực tiếp chạy đến bên cạnh, nhưng Đại Đầu lại nhận ra người kia, nói to lên:
- Má nó, là tên ngu ngốc kia. Lão tử…
Ngay lúc Đại Đầu sắp nhận ra Trương Vĩ, Trương Vĩ đã sớm vận sức chờ tấn công, một đá đá vào người hắn, khiến cho hắn bay thẳng một cái ra ngoài, đập vào trên người Đại Ngao, hai người trực tiếp từ trên thang lầu ngã nhào xuống.
- Mẹ. Mày là thằng nhị ngũ tử (thằng hai chấm năm, ý chửi người vô dụng), lão tử sẽ phế ngươi.
Thấy được hai vị tiểu đệ ngã sấp xuống, Hồng Mao ca nhào tới Trương Vĩ, cũng không kịp lấy ra thiết côn, trực tiếp nắm quả đấm bay vào Trương Vĩ.
Hồng Mao ca là côn đồ bình thường, công phu cũng chẳng có gì lợi hại, lại thêm đang lúc chạy trốn. Giữa hoảng loạn nên không có mấy phần công lực, Trương Vĩ lại sớm có chuẩn bị, nghiêng mình sang một bên, tránh quả đấm.
Trương Vĩ biết được trong tay áo hắn có thiết côn, vì thế không để cho hắn thời gian lấy vũ khí ra, trực tiếp quơ quả đấm đánh tiếp, hai người lập tức uốn éo đánh nhau, thiết côn Hồng Mao ca cũng rơi xuống đất.
- Hồng Mao đồ tể, tôi xem anh chạy.
Tiểu đội trưởng bảo an tiểu khu đuổi tới, một quyền đập vào lưng Hồng Mao, một chân đá vào đùi của hắn. đạp một phát vào hắn.
Có thể làm đội trưởng bảo an, thường thường hoặc là đã từng đi lính, hoặc là bản thân chính là xuất thân từ du côn, động thủ so sánh với Hồng Mao ca hung bạo hơn, mấy lần làm cho hắn chao đảo.
Trương Vĩ lập tức được thêm nhiều người giúp. Xem xét đúng thời cơ, một đấm đấm tới, đánh vào đầuHồng Mao ca, lập tức đập Hồng Mao ca choáng luôn.
- Giao Hồng Mao giao cho tôi, các vị đuổi theo hai tên kia đi.
Trương Vĩ vời đến một tiếng, động tác trên tay cũng không dừng lại, cưỡi trên người Hồng Mao ca, nắm quả đấm nện liên tục, Hồng Mao ca đã bị đánh cho hồ đồ, hiện tại căn bản cũng không có năng lực trả đòn, chỉ có thế là bị Trương Vĩ đánh đập.
Bốn bảo an cũng nghiêm túc, tiếp tục đuổi theo hai tên còn lại, hai tên côn đồ té nhào một cái, mới vừa từ dưới đất đứng lên, mấy bảo an cũng truy đuổi xuống tới, quên luôn giúp đại ca của mình, cũng chỉ có thế tiếp tục chạy.
Nhưng mà, hai người không có chạy bao xa, đã bị bốn bảo an khóa chặt rồi, chẳng nói gì cả, bị bốn người đánh cho một trận đau đớn, sau đó mới chế phục hai người dẫn đi.
Sauk hi bốn bảo an dẫn hai người vào, thấy được Hồng Mao ca bị đánh trở thành đầu heo, nằm trên đất không đứng lên nổi, y phục trên người Trương Vĩ cũng bị xé rách, trên mặt cũng đã trúng hai quyền, khóe môi nhếch lên một chút vết máu.
- Trương tiên sinh, anh không có sao chứ.
Bảo an thường trực của cao ốc số 1 nhận ra Trương Vĩ, vội vàng hỏi một tiếng.
- Không sao, cực khổ mấy vị rồi.
Trương Vĩ lộ ra vẻ tươi cười, từ trong túi lấy ra ví tiền, thưởng nóng tiền mặt, lại từ chỗ Trương Kỳ rút mấy tờ:
- Chút tiền này, xem như tôi mời các huynh đệ ăn cơm đi.
- Trương tiên sinh, anh khách khí.
Tiểu đội trưởng bảo an nhận hai tay cười nói.
- Nên phải thế.
- Trương tiên sinh, hai tiểu tử này theo anh xử lý ra sao.
Tiểu đội trưởng bảo an vẫy vẫy tay, bảo cho hai vị bảo an xách Đại Đầu cùng Đại Ngao vào.
- Má nó, sớm biết ngươi tinh trùng lên não dám đi tố giác, con mẹ nó chứ đã sớm phế ngươi rồi.
Hai tay Đại Đầu bị trói, bả vai cũng bị ấn giữ, muốn đánh Trương Vĩ lại không thoát được, chỉ có thế mắng.
- Đổ dầu nhà tôi, anh còn lý luận.
Hơn hai ngàn khối tiền cũng không phải là cho không, Trương Vĩ vừa nói, vừa quơ cánh tay, tát cho đối phương mấy cái bạt tai, đá mấy đá thật mạnh lên người đối phương.
- Tiểu tử, ngươi dám chọc chúng ta, ngươi xong đời rồi.
Thấy được Trương Vĩ đi tới mình, Đại Ngao hô to lên.
- Đ! mẹ mày đấy!
Trương Vĩ cũng không thèm nghe hắn nói, một quyền quật ngã hắn xuống đất, nhắm cái bụng mà đạp tới, cho đến khi đối phương chịu thua mới bằng lòng dừng tay.