Phòng Thuật (Dịch) - Chương 638: Phân tích (1)
Việc hành hạ ngược đãi này diễn ra, tất phải khiến cho đêm nay trở nên dài hơn. Sau khi bắt được ba tên tiểu lưu manh, Trương Vĩ cũng bấm điện thoại báo cảnh sát, Trương Vĩ và mấy bảo an đè ba tên tiểu lưu manh ra, cùng đợi cảnh sát đến.
Trương Vĩ sở dĩ đánh đập tàn bạo ba tên côn đồ, không đơn thuần là bởi vì ba người bọn chúng giội dầu đỏ, mà bởi vì phiền muộn tâm lý trong lòng, hắc sắc mã não Thủ Liên một mực không có cách giải quyết, Lữ Thành lại nhiều gây phiền toái, khiến cho lửa giận trong lòng Trương Vĩ cuối cùng cũng bạo phát.
Có đối thủ bên cạnh sẽ có tranh đấu, có lợi ích sát bên sẽ có cạnh tranh, Trương Vĩ không sợ tranh đấu, cũng không sợ cạnh tranh, nhưng lại không thích ở vào thế bị động, càng không thích tranh đấu không có lợi ích.
- Hồng Mao đứng lên, đừng trên mặt đất giả chết, tôi có lời muốn hỏi anh.
Trương Vĩ đi cạnh Hồng Mao ca, dùng chân đá đá thân thế hắn.
- Địt mẹ mày đấy, lão tử cái gì cũng không biết, hai ngày nữa ta được phóng thích khỏi ngục tù, xem ta thu phục ngươi như thế nào.
Hồng Mao ca kêu gào.
Dựa theo pháp luật quy định cố ý gây hư hại vật chất công hoặc tư, tạm giữ từ năm đến mười ngày, có thế bị phạt tiền từ 500 NDT trở xuống; tình tiết nặng hơn, tạm giữ từ mười đến mười lăm ngày, có thế bị phạt dưới 1000 NDT.
Vì thế, Hồng Mao ca cũng không sợ cảnh sát đến, với hắn mà nói ngược lại là một sự giải thoát, ít nhất không còn bị Trương Vĩ đánh, với lại cảnh sát cũng không thế làm gì hắn.
- Anh yên tâm, chờ ngươi từ cục cảnh sát tởi, tôi sẽ dẫn anh đi đón tiếp ông ta, đến lúc đó chúng ta còn có cơ hội thân cận.
Trương Vĩ âm thầm cười lạnh một tiếng, nếu thật là muốn chơi thủ đoạn đen, hắn cũng không sợ ba tên tiểu lưu manh này.
- Nói cho tôi biết, người nào phái anh đến giội dầu đỏ?
Trương Vĩ ngồi xổm người xuống, đầu gối đùi phải đè ở ngực Hồng Mao ca. Tay phải túm cổ của đối phương, chất vấn.
- Lão tử xem ngươi thấy ghét, chính là muốn chơi ngươi!
Hồng Mao ca trừng mắt, mạnh miệng nói.
- Ba…
Trương Vĩ đưa tay phải ra, lấy lực tán Hồng Mao Ca một bạt tay:
- Không tự trọng!
Hồng Mao ca không chịu nói ra người chủ mưu, trước mặt bảo an tiểu khu không thế nghiêm hình bức cung, Trương Vĩ chỉ có thế sử dụng Độc Tâm Thuật, mà mỗi một lần sử dụng Độc Tâm Thuật, năng lượng hắc sắc mã não Thủ Liên liền giảm một phần. Điều này làm cho trong lòng Trương Vĩ rất bất mãn.
Độc Tâm Thuật cảu Trương Vĩ là dùng để kiếm tiền, không phải dùng để xử lý chuyện đấm đá.
- Nói cho tôi biết, là ai chỉ điểm anh giội dầu đỏ?
Trong mắt Trương Vĩ lóe lên một luồng sáng vàng, ép hỏi từng chữ từng câu một.
- Thằng ngu, hỏi như vậy? Lão tử liền nói cho anh nghe à!
Hồng Mao ca mắng.
Hồng Mao ca không chịu nói ra người chủ mưu, Trương Vĩ sử dụng năng lực Độc Tâm Thuật. Quả nhiên theo dõi được thân phận của hắn, thầm nghĩ trong lòng:
- Trầm Đông Bình ở Công ty bất động sản Nghiệp Đạt! Quả nhiên Lữ Thành cùng tên kia có quan hệ!
Trên mặt Trương Vĩ lộ ra vẻ ngưng trọng, tên Lữ Thành này hắn cũng không lo lắng, hắn lo lắng chính là Vệ phu nhân sau lưng Lữ Thành, lần trước Lữ Thành nói uy hiếp, tuy nhiên không là do Vệ phu nhân chỉ thị.
Nhưng mà, lòng người dù sao cũng luôn thay đổi. Độc Tâm Thuật chỉ có thế theo dõi ý nghĩ hiện tại, Trương Vĩ không hề biết chuyện này, có sự ra lệnh của Vệ phu nhân hay không, dù sao, hắn chưa cùng Vệ phu nhân trực tiếp tiếp xúc qua, chỉ là thông qua Lữ Thành hiểu được.
- Leng keng…
Đúng lúc này, tiếng chuông thang máy đột nhiên vang lên, Trương Vĩ từ dưới đất đứng lên, đi ra bên cạnh Hồng Mao ca.
Một lát sau, mấy cảnh sát từ trong điếm đầu đi ra. Dẫn đầu chính là một cái chừng ba mươi tuổi nam nhân, thân hình cao lớn, tóc húi cua tóc ngắn, làn da xanh đen, xem ra vô cùng hoạt bát nhanh nhẹn.
- Các vị ai là người gọi điện? Ai là người bị hại?
Một cảnh sát hơn 30 tuổi đi qua hành lang, thấy được trước cửa phòng có dầu đỏ, sau khi nhìn Trương Vĩ cùng nhóm người Hồng Mao ca. Dùng ngón tay cà cà mũi.
- Đồng chí ngài khỏe chứ, tôi là người bị hại, là tôi báo cảnh sát.
Trương Vĩ đi tới đối diện, nói với người cảnh sát dẫn đầu.
- Anh là bị người hại?
Cảnh sát dẫn đầu dò xét, lại nhìn ba tên nằm trên đất, cả người bị đánh tổn thương, trên mặt lộ ra nụ cười:
- Tôi là Tằng Mẫn Sinh, cảnh sát nhân dân khu Long Tỉnh Loan, anh nói qua một chút tình hình đi!
- Vâng, tôi thuật lại cho anh một chút.
Trương Vĩ gật đầu lên tiếng, lập tức thuật lại việc đã xảy ra, về phần đánh nhóm Hồng Mao ca, lại phải chỉnh sửa một chút, nói thành là do hành vi tự vệ vội vã.
- Cảnh sát tiên sinh, chúng tôi là tại cửa nhà hắn giội dầu đỏ, nhưng hắn thuê đám bảo an này đánh chúng tôi ác ý, tổn thương trên người chúng tôi đều là do hắn gây nên.
Nghe được Trương Vĩ ở đó điểm tô cho bản thân hắn, Hồng Mao ca không nhịn được kêu gào.
- Ngậm miệng, hiện tại không đến phiên anh nói chuyện.
Tằng Mẫn Sinh quát mắng một câu, lại quay đầu nhìn Trương Vĩ.
- Trương tiên sinh, thương tổn trên người bọn họ, đều là do tự vệ tạo thành sao ?
- Cảnh sát đồng chí, điểm này chúng tôi có thế làm chứng, Trương tiên sinh cùng chúng tôi hoàn toàn là từ tự vệ, cũng không hề làm hành vi gì quá đáng.
Tiểu đội trưởng bảo an vỗ ngực nói, tiền của Trương Vĩ không phải là cho không, nếu là thu tiền của người ta, nhất định phải thay người ta làm việc.