Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 639: Phân tích (2)

- Cảnh sát đồng chí, tôi là người có nghề nghiệp đứng đắn, đã qua giáo dục công dân cao đẳng, tôi cũng chưa từng làm việc phạm pháp.

Trương Vĩ nghiêm túc nói.

- Ừ…

Tằng Mẫn Sinh lên tiếng, cũng không hề tiếp tục dây dưa chuyện này, phân phó đồng nghiệp bên cạnh:

- Lão Triệu mấy người các anh cũng nhàn rỗi, chụp tình huống hiện trường lại một lần đi.

Tuy rằng, mấy tên côn đồ bị đánh rất thảm, nhưng muốn giám định y khoa, ngay cả tổn thương nhỏ cũng chưa chắc được làm, mặc dù Trương Vĩ đúng thật là trả thù ác ý, cũng không tính là đại sự gì, ai bảo mấy tên này vi phạm trước.

- Trương tiên sinh, anh có thuận tiện để làm bút lục không?

Tằng Mẫn Sinh hỏi.

- Đồng chí cảnh sát, đã trễ thế này khiến các anh chạy tới, vốn là đủ làm phiền nhóm các anh rồi, nếu còn phải giày vò làm bút lục một phen, vậy tôi sẽ rất áy náy, hay là để sáng mai đi.

Trương Vĩ cười nói.

- Được rồi, ngày mai trước 11 giờ trưa, hi vọng anh có thể chạy tới cục cảnh sát.

Tằng Mẫn Sinh gật gật đầu, thường thường làm bút lục cần phải hoàn thành trong 12 giờ đồng hồ, vì thế hắn mới dặn dò Trương Vĩ một câu.

- Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ đúng hạn chạy tới.

Trương Vĩ cười một cái nói.

Sau khi cảnh sát kiểm tra xong hiện trường, liền dẫn theo mấy tên côn đồ đã đi khỏi, lập tức mấy bảo an cũng cáo từ, đồng thời hứa ngày mai sẽ phái người, giúp Trương Vĩ dọn dẹp dầu đỏ còn trên cửa.

Sau khi tiễn hai nhóm người đi, Trương Vĩ và Trương Kỳ về tới nhà, Trương Vĩ cùng Hồng Mao ca đánh nhau một phen, trên người cũng là dơ dáy bẩn thỉu không chịu nổi, sau khi tắm nước nóng, thì bước ra phòng khách.

Sau khi Trương Vĩ tắm, ngược lại trở nên sảng khoái, nhưng (phiền não trong lòng vẫn không nguôi, từ trên kệ lấy một ly rượu đỏ, ngồi ở trên ghế sa *** tự rót tự uống.

- Đát đát…

Đúng lúc này, vang lên một hồi thanh âm, Trương Vĩ không khỏi quay đầu nhìn lại, thấy được Trương Kỳ chân thành bước đến.

Trương Kỳ mặc một cái áo choàng tắm màu trắng, tóc ươn ướt, hẳn là cũng vừa tắm, hai cái chân thon dài, đi lắc lư, đong đưa như ẩn như hiện, rất có phần phong tinh mê người.

- Sao thế? Cô còn chưa nghỉ ngơi.

Trương Vĩ nghi ngờ nói.

- Thấy được trên mặt anh có máu ứ đọng, tôi giúp anh luộc trứng gà, chườm nóng để nhanh tiêu sưng.

Eo Trương Kỳ mềm mại, ngồi xuống ghế sa *** bên cạnh Trương Vĩ, trên người tản ra hương thơm hờ hững.

-cảm ơn nhiều.

- Không nghĩ tới anh ra tay hung ác như vậy.

Trương Kỳ một bên lột vỏ trứng gà, một bên tò mò hỏi.

Có thế vì giữa hai người không có ruột thịt, cũng không có liên hệ máu mủ, quan hệ Trương Kỳ cùng Trương Vĩ không quá thân, trong ấn tượng cũ của Trương Kỳ, Trương Vĩ là một người ôn hòa, chưa từng thấy hắn bạo lực.

- Cô đây là đang khen ngợi tôi sao?

- Anh cảm thấy thế, thì chính là thế.

Trương Kỳ cười khẽ, sau khi lột vỏ trứng gà, tự mình chườm nóng cho Trương Vĩ, chạm vào mạch máu tuần hoàn, có thế trợ giúp nhanh chóng tiêu sưng.

Động tác Trương Kỳ rất ôn nhu, nhẹ nhàng chầm chậm, nhưng mà lúc nâng cánh tay lên, cúi người, lại làm lộ bộ ngực sau áo choàng, hai bán cầu tròn bại lộ trong không trung, một đường khe trắng như tuyết như muốn làm mạch máu người phun trương.

Tuy rằng Trương Vĩ vô tình rình coi đối phương, nhưng bất đắc dĩ hai người ngồi đối diện nhau, khoảng cách gần trong gang tấc, khiến cho cái vóc dáng trắng như tuyết mê người đó vừa khéo bại lộ trong tằm mắt Trương Vĩ.

Áo choàng tắm trước ngực, khiến cho Trương Kỳ cảm nhận được một sự tràn gió lạnh rót vào, lại thấy được ánh mắt Trương Vĩ, đang nhìn ngực, nhanh che áo choàng tắm trên người, gắt giọng:

- Tôi xem anh không phải cần trứng gà nóng, mà là cần đậu hủ.

- Này cũng không nên trách tôi, ánh mắt của tôi vốn chính là hướng chỗ đó.

Trương Vĩ nói.

- Vậy anh sao không nhắm mắt lại, sao vẫn nhìn?

Gương mặt xinh đẹp của Trương Kỳ đỏ ửng.

- Xem tôi có chột dạ không, tôi là chân chính không sợ bóng nghiêng.

- Phải không? Vậy hãy để cho bóng của anh, chườm trứng gà nóng cho anh, tôi không hầu hạ anh.

Mang trứng gà luộc cho Trương Vĩ, Trương Kỳ từ trên ghế salon đứng lên, xoay người về phòng ngủ của mình.

Trương Vĩ dầu gì cũng là quản lí khu vực, cũng không muốn đi làm khi sưng mặt sưng mũi, tuy rằng không rõ vị trí cụ thế, nhưng cũng cảm nhận được địa khái vị trí, chỉ có thế tự mình chườm đá nóng thôi.

Chuyện ngày hôm nay khiến cho Trương Vĩ cảm thấy rất uất ức, hắn nhớ tới truyện tiểu thuyết trên internet, thường thường là nhân vật chính đánh tiểu nhân, rồi sẽ tiếp tục xuất hiện một người lợi hại hơn, khiến cho nhân vật chính lâm vào tầng tầng phiền toái trong.

Tình huống hiện tại của Trương Vĩ cũng không chên lệch là bao nhiêu, hắn hiện đã thu phục ba tên tiểu lưu manh, có thế sẽ trả thù Lữ Thành tiếp theo, nhưng phía trên Lữ Thành là vị Vệ phu nhân kia, và sau lưng Vệ phu nhân còn có Vệ khu trưởng.

So sánh lợi hại bốn người bọn họ, giống như là con trùm qua ải trong trò chơi, Trương Vĩ vào thế bị động, nhưng Trương Vĩ không thích loại cảm giác này, hắn chỉ thích hàng động đánh đòn phủ đầu.

Trương Vĩ cẩn thận phân tích thăm dò một phen, tại sự kiện này Vệ khu trưởng một mực không xuất hiện, nhìn như cùng hắn không có quan hệ lớn, trên thực tế hắn chính là trung tâm của mọi chuyện.

Chỉ cần có thế giải quyết Vệ khu trưởng này, hết thảy vấn đề đều sẽ giải quyết dễ dàng!

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free