Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 651: Biến hóa (2)

Ngày hôm nay, Trương Vĩ không có chuyện gì làm, vì muốn kéo gần quan hệ các môn điếm, Trương Vĩ liền lái xe đi tuần tra các cửa hàng, trong vòng một ngày là đi hết các cửa điếm.

- Reng reng reng…

Năm giờ chiều, Trương Vĩ mới vừa chạy về cửa hàng Phong Độ Bách Lâm, điện thoại di động của hắn lại vang lên, hắn nhìn thoáng qua trên màn hình điện thoại, phía trên cho thấy người liên lạc là Chu Bàn Tử.

- Xin chào, Bàn ca.

Trương Vĩ bấm nút trả lời.

- Huynh đệ, chuyện cậu nhờ tôi hỏi thăm tình, hiện tại đã có manh mối rồi.

Chu Bàn Tử nói.

- Nhanh vậy!

Trương Vĩ có chút bất ngờ.

- Cái tên Vệ Khu kia. Mới vừa được điều đến Bắc Kinh, hai ngày này đang ở Bái Sơn Đầu, tạo quan hệ, đêm nay hắn sẽ dự một bữa yến tiệc, đến lúc đó tôi đi cùng cậu.

Chu Bàn Tử nói.

- Tốt. Vậy tôi chuẩn bị một chút, buổi tối đi Thiên Vũ đại tửu điếm đón anh.

Trương Vĩ nói.

- Được, tám giờ sáng nhé.

- Ừ, tôi nhớ kỹ rồi.

Trương Vĩ lên tiếng. Thuận tay ngắt máy điện thoại di động, nếu cần phải cùng Vệ Khu gặp mặt, hắn nhất định phải lập kế hoạch một chút, xử lý chu đáo chuyện này.

..

8 giờ tối. Trương Vĩ tại Thiên Vũ đại tửu điếm tiếp ( Chu Bàn Tử, hai người lái xe chạy tới hội sở, Trương Vĩ ném chìa khóa cho lễ tân, thuận tay đưa cho đối phương một chút tiền típ, liền theo Chu Bàn Tử đi vào hội sở.

Hội sở vẻ ngoài phong cách hết sức đơn giản, đại khí, nhưng bên trong nội thất lại hết sức xa hoa, một nữ nhân đứng ở cửa hội sở, toàn thân mặc lễ phục màu đen, dung mạo thanh tú, vóc người thon nhỏ.

- Chu lão bản. Đã lâu không gặp. Nghe nói ngài gần đây có Kim Ốc Tàng Kiều (ý chỉ giấu người đẹp trong nhà) nha!

Người nữ nhân có dung mạo thanh tú kia nói.

- Dung tiểu thư. cô chê cười tôi, ở đâu ra cái gì Kim Ốc Tàng Kiều.

Chu Bàn Tử cười ha hả.

- Chào Dung tiểu thư.

Trương Vĩ chào hỏi.

Đối với nữ tử họ Dung này, Trương Vĩ cũng không phải lần đầu gặp. Lần trước vì liên hệ đường giây cho vay, Trương Vĩ tới qua cái hội sở này. Chỉ có điều cuối cùng lại là tan rã trong không vui.

- Trương tiên sinh, ngài cũng tới.

Dung tiểu thư thực hiện một dấu tay ra hiệu mời thỉnh, cười với hai người:

- Mời vào.

-cảm ơn nhiều.

Thấy được người nữ nhân này còn nhớ rõ bản thân mình, Trương Vĩ ngược lại thì cảm thấy có chút bất ngờ.

Sau khi hai người Trương đi vào đại sảnh yến hội, bên trong đã tụ tập khá đông người, quần tam tụ ngũ ở cùng một chỗ bắt chuyện, Chu Bàn Tử cũng thỉnh thoảng cùng mọi người chào hỏi.

- Bàn ca, anh biết tên Vệ Khu kia không?

Trương Vĩ quét mắt mọi người chung quanh.

- Yên tâm đi, xế chiều tôi thông qua một người bạn, tìm được Vệ Khu rồi. Có chụp bức ảnh lớn, chỉ cần có thế tìm được người của hắn, tôi nhất định có thế nhận ra được.

Vỗ vỗ Trương Vĩ bả vai, Chu Bàn Tử dặn dò:

- Ngược lại là cậu đó, có chuẩn bị gì đối phó với Vệ Khu chưa.

Loại chuyện như vậy cần châm chước rõ ràng, nếu như đến lúc đó ngôn ngữ không thích hợp, rất có thế cùng đối phương sứt mẻ cảm tình.

- Ừ, tôi đã biết.

Trương Vĩ gật gật đầu.

- Huynh đệ, bên kia.

Chu Bàn Tử đụng cánh tay Trương Vĩ một cái, chỉ chỉ đám người bên phải.

- Hai người nói chuyện bên kia, người ở giữa mặc âu phục màu lam sậm, chính là vệ khu mới nhậm chức. Trường.

- Bàn ca, chúng ta tiếp lời như thế nào đây?

- Giao cho tôi là được rồi.

Chu Bàn Tử cười hắc hắc, từ trên bàn bên cạnh lấy một ly rượu đỏ, đi về Vệ Khu trưởng, Trương Vĩ cũng đi phía sau.

- Ôi!!!, đây không phải là Ngô tổng sao? Không nghĩ tới có thế ở này gặp được ngài.

Gương mặt Chu Bàn Tử ra vẻ bất ngờ.

- Hây A, Chu tổng cũng tới, thất kính thất kính!

Vệ Khu. Nam nhân bên cạnh Trường, sau khi thấy được Chu Bàn Tử, cũng có chút bất ngờ.

- Ngô tổng, vị tiên sinh bên cạnh đây là

Chu Bàn Tử chỉ chỉ Vệ Khu Trường, gương mặt nghi ngờ.

- Chu tổng, tôi trịnh trọng giới thiệu với anh, vị này chính là chúng ta Vệ Khi đại khu mới nhậm chức của chúng ta. Trường, chính là quan phụ mẫu của chúng ta!

Người được xưng là Ngô tổng giới thiệu.

- Vệ khu. Trường, người khỏe.

Chu Bàn Tử đưa tay phải ra, thủ thế bắt tay.

- Người khỏe.

Vệ Khu. Trường mỉm cười gật đầu, bắt tay cùng Chu Bàn Tử.

Vị Vệ Khu. Trường này xem ra chừng bốn mươi tuổi, trên mặt mang nụ cười nhàn nhạt, giữ lại một cái ánh sáng sau lưng của đầu, vóc người tỏ ra phát phúc, nói tới nói lui giống Ôn Văn Nhỉ.

- Vệ Khu. Trường, Ngô tổng, tôi giới thiệu cho các vị một chút, vị này chính là hảo huynh đệ của tôi Trương Vĩ.

Chu Bàn Tử chỉ chỉ Trương Vĩ bên cạnh, giới thiệu.

- Vệ Khu. Trường, Ngô tổng, lần đầu gặp mặt, còn xin chiếu cố nhiều hơn.

Trương Vĩ cười cười với hai người, trong mắt lóe lên một đạo tinh quang, thi triển Độc Tâm Thuật với Vệ Khu. Trường, theo dõi nội tâm của hắn.

Vệ Khu. Trường mỉm cười gật đầu, vẫn là bộ dạng có chút căng thẳng.

Thấy được hai người đáp lời rồi, Chu Bàn Tử cũng nhìn chằm chằm Trương Vĩ, muốn xem hắn sẽ nói cái gì đó, nhưng mà khiến cho hắn cảm nhận được không hiểu chính là, Trương Vĩ cũng không có nói lời thừa thải, mà là trực tiếp cùng hai người cáo từ:

- Không quấy rầy hai vị nói chuyện rồi, chúng tôi cáo từ trước.

- Cáo từ.

Chu Bàn Tử gật đầu tỏ ý với hai người, sau đó đi theo Trương Vĩ rời khỏi, đi tới chỗ vắng người mới hỏi:

- Huynh đệ, thật vất vả gặp được Vệ Khu. Trường, cậu vì sao không nói gì cả?

- Đêm nay có thế thấy mặt Vệ Khu. Trường, làm cho đối phương lưu lại một chút ấn tượng, đã đạt được mục đích.

Trương Vĩ lộ ra nụ cười ý vị thâm trường, hắn vừa rồi theo dõi nội tâm Vệ Khu. Trường, nhưng lại đã nhận được một chút tin tức thú vị, chỉ cần có thế đối với chuyện này tăng thêm lợi dụng, sẽ đạt hiệu quả không ngờ.

- Bàn ca, anh chờ kịch vui nha!

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free