Phòng Thuật (Dịch) - Chương 652: Lưu Dong (1)
Vệ Trường Minh vừa mới điều đến Bắc Kinh không lâu, lúc này vẫn còn đang đắc chí trong lòng, có thế thăng chức ở đại khu Bắc Kinh, có thế nói lý lịch của hắn tang them một chương sáng rọi.
Đêm nay, Vệ Trường Minh cũng là nhân vật chính của buổi yến hội, muốn tạo dựng sự nghiệp ở Bắc Kinh, nhất định phải ở nơi này tạo lập các mối quan hệ, vì vậy Vệ Trường Minh rất coi trọng lần yến hội này.
Từ lúc yến hội bắt đầu đến khi kết thúc, Vệ Trường Minh luôn luôn cùng mọi người trò chuyện, nhất là với những người có địa vị cao, bên cạnh đó là vợ của hắn Lưu Vân Phương cũng vậy, nữ nhân tiếp xúc với nữ nhận.
Hơn 10 giờ tối, vợ chồng Vệ Trường Minh vợ trở về nhà, Vệ Trường Minh tắm rữa sạch sẽ bằng nước nóng, hắn thiu thiu ngủ trên gường của mình, hắn có thói quen ngủ ngáy, Lưu Vân Phương lại ngủ rất nhẹ, hai người vẫn luôn chia phòng ra ngủ.
- Reng reng reng…
Chuông điện thoại di động đột ngột vang lên, Vệ Trường Minh cầm điện thoại của mình lên, tên người gọi hiện trên màn hình, trên đó viết Khoan Thành lưu tổng” gọi.
Sauk hi thấy được tên người liên lạc, Vệ Trường Minh không khỏi nhíu mày, bấm nút trả lời, nhỏ giọng nói:
- Xin chào, cô gọi tôi có việc gì không?
- Sao vậy? Dù sao hai người cung chia phòng ra ngủ! có gì phải sợ?
Trong điện thoại di động truyền đến thanh âm của một cô gái.
- Bảo Bảo chưa đi ngủ sao?
Vệ Trường Minh hỏi.
- Anh thật vô lương tâm, đã mấy ngày không gọi điện thoại người ta, làm người tôi phải chủ động gọi đến! Lời đầu tiên của anh là Bảo Bảo, anh có quan tâm em không?
Nữ nhân kiều hừ một tiếng, có chút bất mãn.
- Ôi chao ôi!!!, anh nói nghe Dong Dong, cô đã làm mẹ rồi, ngay cả con trai của mình cũng ghen sao?
Vệ Trường Minh đi vào nhà vệ sinh trong phòng ngủ, khẽ cười nói.
- Tôi chính là ghen tị, thế nào chứ? Anh nếu để cho tôi mất hứng, tôi sẽ lấy anh trút giận cho nhi tử.
Nữ nhân uy hiếp nói.
- Được được được, anh sai rồi được chưa? Thời gian này anh mới nhậm chức, đợi khi anh ổn định mọi thứ, sẽ đi thăm mẹ con nàng.
Vệ Trường Minh an ủi.
- Được rồi, tôi hiểu anh đang bận rộn, tôi chỉ muốn nhắc anh thôi.
Nữ tử ôn nhu nói.
- Dong Dong, ngoan lắm.
Vệ Trường Minh nói.
- Đúng rồi, còn có một việc muốn nói với anh, tôi chuẩn bị đến Bắc Kinh mua nhà. Anh cảm thấy mua ở nơi nào được?
Nữ nhân xưng là Dong Dong hỏi.
- Sao mua nhà gấp vậy?
Vệ Trường Minh nhíu mày, hai nữ nhân đều không phải là dạng vừa, hắn mới đến Bắc Kinh không được một tháng, hai người đều muốn mua nhà rồi.
- Không mua nhà sao? Anh hiện tại ở nhà chánh phủ thoải mái, tôi với con anh còn ở khách sạn đó? Anh để con anh ở khách sạn, có biết phiền toái lắm không?
Dong Dong có chút bất mãn trách mắng.
- Em không phải nói. Trước đó anh bảo không nên đến Bắc Kinh sao? Chờ anh ở đây dàn xếp ổn thỏa, sẽ đi đón em bà Bảo Bảo.
Vệ Trường Minh ngữ trọng tâm trường.
- Vậy người ta hiện tại cũng đã tới rồi, Anh còn đuổi em và con về à?
Dong Dong nói nức nở, tội nghiệp.
- Được rồi, là anh thật xin lỗi hai mẹ con nàng, em nghĩ muốn là mua à.
Vệ Trường Minh nói có chút bất đắc dĩ, hắn mặc dù bên ngoài phong quang vô hạn. Nhưng ai nào biết nổi khổ của hắn?
- Anh nếu là không cam lòng thì thôi vậy, tôi và con chấp nhận ở khách sạn một chút cũng được.
Dong Dong nói.
- Mua được chưa, mua được chưa! Tôi dù có lang thang đường phố, cũng không có thế để hai mẹ con nàng chịu thiệt.
- Này nhân gia nghe lời anh, hai ngày liền đi xem nhà, sau khi tìm được nhà, sẽ để cho anh xem qua một chút.
Dong Dong nín khóc cười nói.
- Hảo hảo, anh đi ngủ nha, có thời gian anh sẽ gọi điện cho em.
Vệ phu nhân muốn mua phòng, Lưu Dong cũng cần mua nhà. Căn nhà của Vệ phu nhân sẽ để lại cho cha mẹ nàng ở, Lưu Dong mua nhà là nàng và Bảo Bảo ở, những bất động sản này không có bất kỳ quan hệ nào với Trường Minh, ít nhất là không có quan hệ quang minh chính đại nào.
- Ừ, vậy em xong chuyện rồi.
Dong Dong lên tiếng. Lập tức cúp điện thoại.
Nữ nhân gọi điện thoại xưng là Lưu Dong, có họ hàng với vợ Vệ Trường Minh, cô tôi cũng là vợ bé của Vệ Trường Minh, sinh cho Vệ Trường Minh Sinh một đứa con.
Lưu Dong trong lòng hết sức rõ ràng, trừ phi Vệ phu nhân bất ngờ chết, thì đời này đừng mong nghĩ đến chuyện thân phận, nếu không để mình cùng con nàng có nhà, nàng dựa vào cái gì để làm vợ bé của Vệ Trường Minh.
Dĩ nhiên, thuê nhà có thế sẽ nhưng hơn, nhưng thuê nhà Bắc Kinh thường thường đều là ký một năm hợp đồng, khiến cho Lưu Dong chờ đến một năm sau mới có thế mua nhà, nàng là bất kể như thế nào cũng không muốn.
..
Trong một phòng ở Thiên Vũ đại tửu điếm, Trương Vĩ cùng Chu Bàn Tử ngồi ăn điểm tâm, tối hôm qua Trương Vĩ tiễn Chu Bàn Tử về tới khách sạn, hai người lại tiếp tục uống rượu, Trương Vĩ quyết định thuê phòng ngủ, cũng không hề lái xe chạy về Nhạc Thành Công Quán.
- Huynh đệ, tối hôm qua cơ hội tốt như vậy, cậu không nắm chắc, muốn gặp lại Vệ khu trưởng, không phải dễ dàng đâu.
Chu Bàn Tử vừa ăn sáng, một bên thầm nói.
- Không sao, trong lòng tôi đã có chủ ý, không riêng sẽ xử lý tốt chuyện của Lữ Thành, còn có thế khiến cho Vệ khu trưởng trở thành bằng hữu của chúng ta.