Phòng Thuật (Dịch) - Chương 653: Lưu Dong (2)
Trương Vĩ định liệu trước.
- Thật ư?
Gương mặt Chu Bàn Tử tò mò, Vệ Trường Minh là thường vụ phó khu trưởng, ở Bắc Kinh cũng coi như một nhân vật trên người, thật muốn có thể cùng hắn thành lập quan hệ tốt đẹp, tuyệt đối xem như việc một vốn bốn lời.
- Mọi người cứ chờ mà xem đi.
Trương Vĩ cười một cái.
Tối hôm qua, Trương Vĩ là dùng Độc Tâm Thuật, theo dõi nội tâm Vệ Trường Minh, vì phòng ngừa tiêu hao quá nhiều năng lượng, hắn chỉ theo dõi hai vấn đề.
Vấn đề thứ nhất là Vệ Trường Minh thích gì, căn cứ nội tâm của Vệ Trường Minh, đối phương thích nhất thứ gì đó có quyền lực, vật này Trương Vĩ không có biện pháp cho hắn.
Vấn đề thứ hai Trương Vĩ hỏi là, Vệ Trường Minh lo lắng nhất chính là cái gì, căn cứ nội tâm Vệ Trường Minh, Trương Vĩ phát hiện một người nữ nhân tên là Lưu Dong, người nữ nhân này có con với hắn, sợ nhất chính là bại lộ chuyện hai người.
Đối với người nữ nhân Lưu Dong này, Trương Vĩ có thế nói là cảm thấy rất hứng thú, còn theo dõi cô tôi đến tận khách sạn, đồng thời, đã nắm được phương thức liên lạc của nàng, Trương Vĩ hiện tại cần phải làm là, thông qua người nữ nhân này để cùng Vệ Trường Minh tiếp xúc.
Một phụ nữ dẫn theo con cái, không thế ở tại khách sạn thời gian quá dài, chỉ cần là người bình thường, đều có thế dễ dàng suy đoán cái kết luận này, nhưng Vệ khu trưởng mới vừa đến Bắc Kinh, cũng không có khả năng mua nhà an bài cho đối phương.
Vì thế, Trương Vĩ cảm giác mình có thế từ nơi này hạ thủ, cho dù đối phương là muốn thuê nhà, hay là muốn mua bất động sản, Trương Vĩ đều có thế cùng đối phương tiến hành tiếp xúc.
Sau khi ăn điểm tâm, Trương Vĩ lái xe về tới Nhạc Thành Công Quán, đồng thời gọi điện thoại cho Vương Mẫn, bảo nàng lập tức đến nhà ở Nhạc Thành Công Quán, hai người một trước một sau đi vào nhà.
- Trương tổng, anh tìm em có việc gì?
Thấy được Trương Vĩ ngồi trên ghế sa ***, Vương Mẫn cũng đi theo.
- Em đoán đi?
Trương Vĩ đưa tay phải ra, ôm Vương Mẫn vào ngực.
- Trương tổng, đang ban ngày, anh bảo em chạy đến, sẽ không vì làm loại chuyện đó chứ?
Cảm nhận được hai tay Trương Vĩ xâm nhập, gương mặt xinh đẹp của Vương Mẫn đỏ ứng, gắt giọng.
- Ha ha, anh muốn cái kia với em thì không chịu nổi, kêu em qua đây đương nhiên là có chuyện chính.
Trương Vĩ vỗ cặp mông Vương Mẫn một cái, cười nói.
- Vậy anh gọi em qua đây làm gì?
Vương Mẫn hỏi.
- Giờ em giúp anh liên lạc một khách hàng.
Trương Vĩ nói.
- Sao anh không tự liên lạc?
Đối với nghiệp vụ cùng năng lực của Trương Vĩ, Vương Mẫn có thế nói là hết sức rõ ràng, tuyệt đối chỉ mạnh hơn cô ta, không thế kém hơn.
- Đối phương là một nữ khách hàng, em cùng cô tôi nói chuyện điện thoại, sẽ giúp cho cô tôi dễ tiếp nhận hơn.
Trương Vĩ suy tính đều không phải là không có căn cứ, một người đàn ông xa lạ gọi điện, ít nhiều sẽ làm người khác đề phòng.
- Vậy sao anh không đến Trung Vĩ môn điếm? Còn đặc biệt chạy vào nhà?
Vương Mẫn nói.
- Anh hiện tại không thuận tiện để đến môn điếm, dù sao, anh còn là quản lí khu vực của công ty Trung Thông.
Trương Vĩ nói.
- Tốt, giới thiệu qua thông tin khách hàng cho em đi.
- Tư liệu khách hàng là lấy được từ khách sạn, những thứ khác anh cũng không rõ.
Trương Vĩ giang tay ra.
- Trương tổng, nếu số điện thoại lấy được từ khách sạn, vậy có thế đối phương đang đi du lịch không?
- Em không cần phải để ý nhiều như vậy, trực tiếp gọi điện thoại hỏi thăm là được, nếu như cô tôi hỏi em từ nơi nào có được số điện thoại, em cứ nói là lấy được từ khách sạn.
- Tốt, em hiểu rồi.
Vương Mẫn lên tiếng, dựa theo số điện thoại Trương Vĩ cung cấp, nàng gọi điện cho Lưu Dong.
- Xin chào, tìm người nào?
Sau khi điện thoại tiếp nối, xuất hiện thanh âm của một cô gái.
- Cô khỏe chứ, tôi ở công ty bất động sản Trung Vĩ, xin hỏi cô có nhu cầu thuê phòng, mua nhà không?
- Cô làm sao mà biết được số điện thoại của tôi vậy? Lại làm sao mà biết được tôi có nhu cầu mua nhà?
Lưu Dong có chút đề phòng.
- Chúng tôi lấy được thông tin từ khách sạn, bởi vì không rõ lắm cô là đến du lịch, hay còn muốn ở Bắc Kinh dài hạn, vì vậy đặc biệt gọi điện thoại hỏi thăm một chút.
- A, công ty của các vị thật đúng là bàng môn tả đạo, nhưng mà thật đúng là bị đoán đúng rồi, tôi quả thật có nhu cầu mua nhà.
Lưu Dong này là lần đầu tiên đến Bắc Kinh, ra cửa cũng không nhận ra đường, có một trung gian môi giới chủ động gọi điện thoại, hơn nữa cũng giải thích hợp lý, Lưu Dong tự nhiên sẽ không cự tuyệt.
- Vậy à, vậy thì tốt quá, xin hỏi cô muốn mua bất động sản, có yêu cầu đặc thù gì?
- Tôi bây giờ còn chưa có nghĩ kỹ, cô xế chiều gọi lại đi.
Lưu Dong phân phó một tiếng.
- Tốt, vậy tôi sẽ liên lạc lại với cô vào xế chiều.
Vương Mẫn lên tiếng, nghe được đối phương ngắt máy điện thoại di động, cô tôi cũng ngắt máy.
- Trương tổng, anh làm sao mà biết được đối phương có nhu cầu bất động sản?
Vương Mẫn tò mò hỏi.
- Đoán.
Nghe được Lưu Dong không đem lòng sinh nghi, Trương Vĩ không khỏi buông lỏng xuống, lại ôm Vương Mẫn vào ngực, vuốt ve thân thế mềm mại của giai nhân.