Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 666: Hợp đồng đặt cọc (1)

Bên trong căn nhà ba phòng ngủ ở tiểu khu Quốc Tế Thành, Lưu Dong tiếp Vệ Trường Minh đến xem nhà, dẫn đi vòng căn nhà ba phòng ngủ, từ trên xuống duối lầu, Lưu Dong thậm chí hiện tại cũng suy tính kỹ, sau khi mua nhà xong sẽ bố trí ra sao.

Trong sảnh của căn nhà theo kiểu Phục có ba phòng ngủ, chỉ có hai người Lưu Dong cùng Vệ Trường Minh, Lưu Dong ôm cánh tay Vệ Trường Minh, nũng nịu hỏi:

- Chồng à, anh cảm thấy căn nhà này thế nào?

- Cũng không tệ lắm, nhà xem ra khá mới.

Vệ Trường Minh gật gật đầu.

- Đúng nha, vị chủ sở hữu nhà kia thường xuyên đi công tác, sau khi mua căn nhà này thì rất ít ở, nội thất trong nhà vẫn còn mới.

Lưu Dong cười nói.

- Ừ.

Vệ Trường Minh không tỏ rõ ý kiến.

- Lão công, nơi này cách khu chánh phủ cũng không xa, lái xe nửa tiếng là đến.

Dưới bàn tay nhỏ bé của Lưu Dong, đã tính kỹ chỗ tốt, tiếp tục nói:

- Hơn nữa, đây là tiểu khu mở, trong tiểu khu lượng người đi rất lớn, ra vào tiểu khu cũng không cần thẻ, sẽ không dễ dàng bị người khác nhận diện được.

- Phải như thế.

Vệ Trường Minh đồng ý.

- Vậy anh có thích căn nhà này không?

Lưu Dong chớp chớp hai tròng mắt, lay động cánh tay Vệ Trường Minh, gắt giọng.

- Chỉ cần là em chọn, anh đều thích.

Vệ Trường Minh vỗ vỗ tay của nàng, cười nói.

- Vậy chúng ta liền mua căn nhà này, một hồi cùng chủ nhà đi đặt cọc.

Gương mặt Lưu Dong rất mong chờ.

- Tốt, nghe lời em.

Đối với loại chuyện mua phòng ốc như vậy, Vệ Trường Minh cũng không phải rất quan tâm, nếu Lưu Dong thích mua, thì có thế kém bao nhiêu?

- Chồng a, anh đối với người ta thật tốt.

Nghe được Vệ Trường Minh đáp ứng. Gương mặt Lưu Dong mừng rỡ, rồi sau đó lại lộ ra một chút vẻ giảo hoạt.

- Lão công, bằng không chúng ta cùng nhau xướng Song Hoàng đi.

- Song Hoàng? Xướng Song Hoàng là gì vậy?

Sau khi nghe được lời nói của Lưu Dong. Vệ Trường Minh có chút không hiểu.

- Chúng ta sẽ có một người xướng mặt đen, một người sắm vai phản diện, sau đó sẽ cùng áp đè giá tiền nhà.

Lưu Dong cười khẽ.

- Ha ha, bảo bối của anh đầu óc thật quỷ. Nhưng mà, loại người như em có chút thủ đoạn không hẳn là tốt, nếu không hài lòng về giá tiền nhà, có thế nhờ Vương điếm trưởng giúp chúng ta bàn thảo, cô ta không phải người của công ty môi giới sao?

Vệ Trường Minh lắc đầu bật cười, hắn đường đường một là một quan chức. Vụ phó khu. Khá là bận, làm gì có tinh lực để làm những chuyện như vậy.

- Được rồi, người ta hiểu anh bận rộn công việc, chuyện này cứ giao cho em làm là được.

Lưu Dong bĩu môi.

- Bảo bối. Giá tiền nhà gần như được rồi. Không cần phải kéo dài quá lâu sự việc này.

Vệ Trường Minh dặn dò:

- Em thích là được.

- Vâng, em hiểu rõ rồi.

Lưu Dong biết điều lên tiếng, hắn cũng biết thân phận đặc biệt của Vệ Trường Minh. Có thể đi xem nhà một lần là tốt rồi, không có khả năng tiêu tốn quá nhiều tâm tư ở đây.

- Được. Nhà anh đã xem rồi, vậy anh đi trước đây

Vệ Trường Minh nói.

- Lão công, anh đêm nay không đến chỗ em sao? Bảo Bảo mỗi ngày đều đòi gặp ba đó.

Lưu Dong có chút bất mãn hờn dỗi.

- Đợi em mua nhà xong đi, khách sạn dù sao cũng không thuận tiện.

Vệ Trường Minh an ủi.

- Vậy được rồi.

Nghe được lời nói của Vệ Trường Minh, Lưu Dong cũng không còn thế hiện tâm tư nữa, muốn nhanh chóng mua lại nhà, để cho Vệ Trường Minh sớm đến với nàng.

- Bảo bối, vậy anh đi trước vậy, khi nào em về tới khách sạn, nhớ gửi tin nhắn cho anh.

Vệ Trường Minh nói ân cần.

- Vâng, em đã biết.

Lưu Dong gật gật đầu, ôm cánh tay Vệ Trường Minh, đi về hướng cầu thang.

- Các vị, công ty tôi còn có chút việc, cáo từ trước.

Đi tới đại sảnh lầu một, Vệ Trường Minh cùng những người trong phòng khách chào hỏi, rồi sau đó sãi bước rời khỏi.

- Lưu tiểu thư, Vệ tiên sinh vì sao về rồi?

Thấy được Vệ Trường Minh đi ra khỏi nhà, Vương Mẫn đứng dậy.

- Vậy à, công ty chồng tôi có một số việc, nhất định phải chạy tới xử lý.

Trên mặt Lưu Dong cố nặn ra vẻ tươi cười.

- Chuyện nhà cửa tôi làm chủ, chúng ta tiếp tục bàn chuyện ký hợp đồng đi.

- Vậy thì tốt, chúng ta bắt đầu nói chuyện hợp đồng đặt cọc đi.

Vương Mẫn vừa nói, vừa đưa tay vào túi da, bấm tin nhắn đã được soạn trước, gửi đi.

..

Sau khi Vệ Trường Minh rời khỏi phòng, đứng ở hành lang trước cửa thang máy, đợi chừng 3 đến 5 phút, mới có một lượt thang máy đi lên, sau khi hắn vào thang máy, liền ấn nút tầng kế tiếp.

Thang máy thêm hai lần dừng lại, liên tiếp có hai chủ nhà đi vào, Vệ Trường Minh đứng ở góc thang máy, cố ý kéo vành nón xuống một chút, phòng ngừa có người nhận ra thân phận của hắn.

- Leng keng…

Sau khi thang máy đến một tầng, liền có tiếng chuông báo hiệu, rồi sau đó cửa thang máy tự động mở ra, mấy vị khách liên tiếp rời khỏi, chỉ còn Vệ Trường Minh đi ra cuối cùng.

- Bịch…

Vệ Trường Minh cúi đầu đi ra khỏi thang máy, đang chuẩn bị rời khỏi tòa cao ốc này, lại cùng đụng phải một người, may mắn thân hình khá khôi ngô, hắn chỉ bị lay động cơ thế một chút.

- Đồng chí này, đi đường sao không chịu chú ý một chút vậy.

Sắc mặt Vệ Trường Minh trầm xuống, nhìn thoáng nam nhân đụng phải hắn.

- Thật xin lỗi, tôi vừa rồi có chút thất thần, không có chú ý tới anh.

Nam tử đụng vào Vệ Trường Minh kia, trên mặt lộ ra một chút áy náy.

- Sau này chú ý một chút.

Vệ Trường Minh quẳng xuống một câu nói, xoay người đi ra bên ngoài.

- Vị tiên sinh này, xin anh chờ một chút.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free