Phòng Thuật (Dịch) - Chương 673: Lật ngửa bài (2)
- Tốt, tôi nhất định chuyển đạt, cáo từ.
Vệ phu nhân cố nặn ra vẻ tươi cười, gật đầu tỏ ý với Trương Vĩ, rồi sau đó rời khỏi nhà.
Thấy được Vệ phu nhân vội vàng đi ra ngoài, Lữ Thành cùng Trầm Đông Bình trừng Trương Vĩ một cái, cũng chạy vội theo rời khỏi, Tần Ngọc nhìn thật sâu Trương Vĩ một cái, cầm hợp đồng đặt cọc trên bàn lên, cũng theo sau ba người đi ra.
- Bốp bốp bốp…
Sau khi tiễn ba người rời khỏi, Trương Vĩ dùng sức vỗ tay một cái, sau một lúc lâu, Lưu Thành từ ngoài cửa đi vào.
- Vĩ ca, sự tình xong rồi sao?
Lưu Thành hỏi.
- Ừ, xong rồi.
Trương Vĩ vừa nói, vừa lấy một túi giấy dưới bàn trà, lấy hợp đồng đặt cọc vừa rồi để vào túi giấy, đều giao cho Lưu Thành, dặn dò:
- Lưu Thành, đem hai cái túi giấy này, đưa đến môn điếm 23 ở Nghiễm Phong Lộ, giao cho một người tên là Bưu ca, nhớ kỹ hắn là một người đầu trọc.
- Tôi nhớ kỹ rồi Vĩ ca, anh yên tâm đi.
Lưu Thành lấy hai túi giấy cất vào lòng ngực, gương mặt trịnh trọng.
- Đi sớm về sớm.
Trương Vĩ nói.
- Tốt, tôi hiện tại đi liền.
Lưu Thành lên tiếng, sãi bước đi ra khỏi phòng.
..
Sau khi rời khỏi nhà Trương Vĩ, Vệ phu nhân vẫn vùi đầu đi bộ, không có nói câu nào. Tuy rằng không phải cô ta mới vừa ký hợp đồng đặt cọc, nhưng trong lòng ít nhiều có chút ít lo lắng.
- Lữ Thành, anh nhất định phải nói thật cho tôi biết, Trương tiên sinh chủ nhà kia là ai, anh nếu là dám nói dối một câu, công ty Nghiệp Đạt các người liền dẹp tiệm!
Vệ phu nhân hừ lạnh một tiếng.
- Phu nhân. Cô yên tâm đi, tôi tuyệt đối không dám lừa gạt cô.
Nghe được Vệ phu nhân nghiêm khắc nói, trong lòng Lữ Thành có chút lo lắng, đồng thời nói lý lịch của Trương Vĩ. .
Sau khi nghe được Lữ Thành thuật lại, Vệ phu nhân lại dần an tâm, hỏi:
- Hắn thật chỉ là một quản lí khu vực của công ty môi giới. Gia thế không có gì đặc biệt?
- Cô yên tâm đi, tôi đều đã nghe ngóng, hắn là từ tầng nghiệp vụ viên thấp nhất đi lên, cũng không hề dựa bối cảnh đặc thù gì.
Lữ Thành nói.
- Tôi đã biết, các vị về trước đi.
Vệ phu nhân trừng Lữ Thành một cái, phất tay áo.
- Vệ phu nhân, vậy nhà ở Nhạc Thành Công Quán. Cô còn…
Thấy Vệ phu nhân phải rời đi, Lữ Thành nhanh chóng lên tiếng hỏi, nhưng mà lời còn chưa nói hết, đã bị Vệ phu nhân cắt đứt.
- Anh chờ điện thoại của tôi.
Vệ phu nhân quẳng xuống một câu, rồi sau đó đối vẫy vẫy tay với Tần Ngọc.
- Đệ muội, chúng ta đi.
Trên đường về nhà, Vệ phu nhân vẫn còn là cảm giác không nỡ. Tần Ngọc cũng ở một bên an ủi đã lâu, dù sao, hợp đồng đặt cọc nhà cô ta ký kết, trên danh nghĩa cùng Vệ phu nhân không có quan hệ.
Vệ phu nhân mới đầu có chút hoảng loạn, bởi vì bị Trương Vĩ đột nhiên nhận ra, khiến cho nàng không có sự đề phòng, nên chính nàng cũng có chút chột dạ. Mới nghĩ đến hướng xấu nhất.
Nhưng mà, trên đường được Tần Ngọc khuyên, Vệ phu nhân cũng dần dần an tâm, cùng lắm thì không mua căn nhà này chứ gì. Thật sự để cho đệ muội mua là được, còn có thế tra ra mình sao?
Sauk hi về tới nhà, Vệ phu nhân lại chuẩn bị một bữa ăn tối thịnh soạn, đúng tám giờ tối nghênh đón Vệ Trường Minh về, so với thái độ ngày hôm qua có vẻ nhiệt tình hơn.
- Ha ha, nhìn dáng vẻ của em, hợp đồng đặt cọc đã ký?
Sau khi Vệ Trường Minh rửa tay, ngồi vào ghê ở phòng ăn, thấy gương mặt và dáng dấp ân cần của vợ.
- Ký rồi, nhưng mà…
Vệ phu nhân lên tiếng, chần chờ một lát, rồi tiếp tục nói:
- Nhưng mà dường như chủ nhà nhận ra em.
- Cái gì! Chủ nhà nhận ra em? Chủ sở hữu nhà là ai?
Nghe được Vệ phu nhân, sắc mặt Vệ Trường Minh trầm xuống.
- Chủ sở hữu nhà là ai? Nếu người ta nhận ra em, vậy em còn ký hợp đồng kia!
- Em ngay từ đầu cũng không biết, là sau khi ký hợp đồng đặt cọc, chủ sở hữu nhà mới nói chuyện với em đấy, còn nói có thời gian mời anh ăn cơm nữa.
Vệ phu nhân nói.
- Chủ sở hữu nhà là ai? Tên gọi là gì?
Vệ Trường Minh nói.
- Chủ sở hữu nhà kêu là Trương Vĩ, xem ra hơn 20 tuổi, nói chuyện rất khách khí.
Vệ phu nhân nói.
- Trương Vĩ? Trương Vĩ!
Vệ Trường Minh thầm thì trong miệng đôi câu, trong đầu hiện lên một bóng người, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, thầm nói:
- Chẳng lẽ là hắn! Sao lại trùng hợp như vậy! Lần trước tại yến tiệc cũng gặp hắn, Lưu Dong mua nhà cũng gặp hắn, chủ nhà ở Nhạc Thành Công Quán cũng là hắn!
- Chồng, anh làm sao vậy? Sao sắc mặt thay đổi khó coi quá vậy.
Vệ phu nhân đứng dậy.
- Em ký hợp đồng là hợp đồng gì, là hợp đồng đặt cọc, hay là hợp đồng mua nhà?
Gương mặt Vệ Trường Minh ân cần hỏi han.
- Chồng có quan hệ gì sao?
- Có quan hệ gì?
Vệ Trường Minh hỏi ngược một câu, sắc mặt trầm xuống.
- Em đừng hỏi nhiều như vậy, nhanh nói cho anh biết.
Hợp đồng đặt cọc chỉ có thế chứng minh ước định mua nhà, còn hợp đồng mua nhà chứng minh đã mua nhà, vì thế, hợp đồng mua nhà đối với Vệ Trường Minh có uy hiếp lớn hơn, cũng dễ dàng quật ngã hắn hơn.
- Là hợp đồng đặt cọc.
- Lại là hợp đồng đặt cọc!
Nghe được Vệ phu nhân, Vệ Trường Minh thở phào nhẹ nhõm, trong lòng lại gánh thêm một gánh nặng sầu, thầm nói:
- Việc Lưu Dong mua, có quan hệ với người gọi là Trương Vĩ này không?