Phòng Thuật (Dịch) - Chương 693: Hội nghị động viên (2)
Nghe được lời nói của Đặng Hữu Tài, dưới giảng đài vang lên nhóm nghị luận, Đặng Hữu Tài không có ngăn cản nghị luận, mà là cùng Trương Vĩ liếc nhau một cái, sau một lát, mới lần nữa lên tiếng nói:
- Mọi người nghe được quy hoạch này, trong lòng có thế sẽ có chút hoài nghi, có thế sẽ cảm thấy có chút giật mình, nhưng tôi nói mỗi câu mỗi lời nói đều là sự thật, hơn nữa cái quy hoạch này đã áp dụng rồi, mỗi tháng ít nhất sẽ phát triển một cửa hàng, đến lúc đó sẽ phát thông cáo trong Hệ Thống Phòng Hữu.
- Tôi nói tới chỗ này mọi người có thế sẽ cảm thấy, phát triển tiệm mới có quan hệ gì với các vị nhỉ? Quy mô môn điếm trải rộng Bắc Kinh lại có quan hệ gì với tôi?
Đặng Hữu Tài hỏi ngược một câu, rồi sau đó nói như đinh chém sắt:
- Tôi có thế nói cho các người biết hết sức rõ ràng, việc khuếch trương công ty đều có quan hệ với mỗi người, các vị là những người gia nhập công ty sớm nhất, chỉ cần các vị có đầy đủ năng lực, theo công ty không ngừng khuếch trương, nghiệp vụ viên có thế tấn thăng làm điếm trưởng môn điếm, điếm trưởng môn điếm có thế tấn thăng làm quản lí khu vực!
- Đặng quản lí, anh nói nghiệp vụ viên có thế tấn thăng điếm trưởng, xin hỏi có yêu cầu cụ thế ra sao?
- Đúng nha, tôi làm điếm trưởng ở công ty Nghiệp Đạt được một năm, chỉ ngóng trông công ty có thế khuếch trương quy mô, đến lúc đó chúng ta cũng có thế tấn thăng quản lí khu vực.
- Đặng quản lí, công ty chúng ta khuếch trương quy mô, không có lưu trình cụ thế nha.
Lời nói của Đặng Hữu Tài một lần nữa dẫn đến một cuộc nghị luận, rất nhiều điếm trưởng và nghiệp vụ viên giàu kinh nghiệm có lòng cầu tiến, đều không tự chủ được mở miệng nêu ý kiến, tấn thăng chức vụ nếu so sánh với tăng lương căn bản, còn có thế gia tăng tính tích cực của bọn họ lên nữa.
- Mọi người im lặng, chuyện công ty khuếch trương quy mô lớn, đã có kế hoạch áp dụng cụ thế, mọi người không cần loạn, từng người một hỏi.
Đặng Hữu Tài lên tiếng.
- Đặng quản lí, vậy nghiệp vụ viên như thế nào mới có thế tấn thăng điếm trưởng?
Lưu Triết đứng dậy.
- Chỉ cần ba tháng công trạng ưu tú, có thế đề bạt làm điếm trưởng môn điếm.
- Đặng quản lí, vậy điếm trưởng chúng tôi, như thế nào mới có thế tấn thăng quản lí khu vực?
Trầm Đông Bình đứng dậy hỏi.
- Nửa năm sau, số lượng môn điếm cần phải đạt đến hai mươi nhà trở lên, đến lúc đó đề bạt bốn đến năm quản lí khu vực, chỉ cần công trạng môn điếm cầm cờ đi trước, từng điếm trưởng đang ngồi ở đây đều có hy vọng.
..
Hội nghị lần đầu của công ty Trung Vĩ, triệu khai vô cùng thành công, bởi vì vẽ ra được hai miếng bánh lớn là khuếch trương quy mô công ty, cùng với tấn thăng chức vụ, tính tích cực của điếm trưởng cùng nghiệp vụ viên đều khởi động lại, sĩ khí của công ty Trung Vĩ cao chưa từng có.
Trương Vĩ hiện tại cũng không lo lắng nữa, sẽ phát sinh việc chuyển đi nơi khác, bởi vì công ty Trung Vĩ đãi ngộ không thấp, hơn nữa công ty lại đang không ngừng khuếch trương, lại có hi vọng cùng cơ hội thăng chức, cần gì phải chạy đến công ty khác.
Nhưng bất kỳ chuyện gì đều có lợi, có hại, Trương Vĩ nếu vẽ ra cái bánh mì lớn này, nhất định cần phải bày ra hành động cùng hiệu quả, nếu không một khi không có cách nào thực hiện hứa hẹn ngày hôm nay, rất có thế sẽ xuất hiện hiệu quả trái ngược.
Sau khi tan họp, Trương Vĩ giữ Đặng Hữu Tài cùng Vương Mẫn lại, gọi hai người vào phòng làm việc, Trương Vĩ ngồi ở ghế ông chủ, hai người ngồi ở trên ghế sa ***, Ngưu Lỵ Lỵ giúp ba người bưng nước trà lên, rồi sau đó liền đóng cửa đi ra ngoài.
- Đặng ca, lần đại khai hội này thật ấn tượng, không chỉ giúp tính tích cực nhân viên khởi động, những điếm trưởng trước của công ty Nghiệp Đạt, sau khi tan họp đều chạy tới tôi biểu lộ trung thành.
Trương Vĩ lắc đầu bật cười.
- Đúng nha, Đặng quản lí quả nhiên vô cùng kinh nghiệm, nếu đổi lại là tôi có thế không điều khiển được tình hình.
Vương Mẫn cũng khen một tiếng.
- Trương tổng, Vương điếm trưởng, hai người các vị cũng đừng thổi phồng tôi, những người này là bị đói lâu ngày, thấy được tôi vẽ cái bánh lớn, tự nhiên là sức lực vô cùng hưng phấn, chúng ta phải đem chuyện này thực hiện mới được, nếu không có thế sẽ đưa đến phản hiệu quả.
Đặng Hữu Tài thở dài một cái.
Công ty Nghiệp Đạt chỉ có sáu môn điếm, trong đó không thiếu điếm trưởng cùng nghiệp vụ viên có năng lực, nhưng là bởi vì công ty Nghiệp Đạt có quy mô hạn chế, không có khả năng có cơ hội thăng chức, vì thế sau khi Đặng Hữu Tài đồng ý cho thăng chức, những điếm trưởng và nghiệp vụ viên mới hăng hái đến thế.
- Đúng nha, dựa theo những hứa hẹn trong đại hội của chúng ta, ít nhất mỗi tháng cần phải phát triển một cửa hàng, áp lực quả thật không nhỏ nha.
Trương Vĩ gật gật đầu.
- Trương tổng, anh tại Công ty Trung Thông làm qua quản lí khu vực, không thế tận dụng nhân mạch bên đó sao?
Đôi mắt xinh đẹp của Vương Mẫn chuyển động.
Câu nói này của Vương Mẫn nhìn như hỏi Trương Vĩ, nhưng thật ra là đang bẫy Đặng Hữu Tài, Trương Vĩ vì công ty Trung Vĩ suy tính, không cần Vương Mẫn nhắc nhở, bản thân mình khẳng định sẽ vận dụng quan hệ, dùng hết khả năng kéo người đến công ty Trung Vĩ.
Nhưng mà Đặng Hữu Tài sẽ không làm như vậy, nhưng bây giờ còn chưa nhất định, Vương Mẫn cố ý nhắc tới đề tài này, cũng là muốn nhắc ý tứ Đặng Hữu Tài một chút, hơn nữa Đặng Hữu Tài đã làm tổng giám khu vực, nếu so với nhân mạch của Trương Vĩ càng thêm rộng lớn, kéo người tới tự nhiên cũng nhiều hơn.
Sau khi nghe được vấn đề của Vương Mẫn, Trương Vĩ cũng nhìn ra tâm tư của nàng, đồng ý nói:
- Tôi có thế kéo tới hai ba điếm trưởng! ( )