Phòng Thuật (Dịch) - Chương 708: Cáo mượn oai hùm (1)
Dị năng Độc Tâm Thuật của Trương Vĩ, hiện tại có hai phương pháp sử dụng hiệu quả. Loại thứ nhất chính là có thế xem ý nghĩ lập tức, loại thứ hai chính là có thế xem ký ức chi tiết, căn cứ sau mấy lần thí nghiệm trên chính bản thân mình.
Trương Vĩ phát hiện hai loại hiệu quả khác biệt, năng lượng tiêu hao cũng khác nhau, muốn thấy rõ ký ức từ đáy lòng một người, năng lượng tiêu hao cần phải nhiều hơn, năng lượng thấy rõ ý nghĩ đối phương lập tức, hơn nữa năng lực tiêu hao kém nhiều gấp mấy lần.
Vì thế, Trương Vĩ quyết định không phải là tình huống bất đắc dĩ, sẽ không theo dõi ký ức người khác, mà là dùng ngôn ngữ khiến cho đối phương hồi tưởng sự kiện kia, rồi sau đó sử dụng dị năng loại thứ nhất, đồng thời có thế nhìn trộm sự việc bản thân muốn biết.
Tuy rằng, loại phương pháp thứ nhất có thể tiết kiệm năng lượng, tác dụng phụ đối với thân thế cũng ít hơn, nhưng cũng không phải mọi thời điểm sử dụng điều thích hợp, nhất là muốn theo dõi vấn đề nhạy cảm một chút, trong tình huống không thế đả thảo kinh xà, chỉ có thế lựa chọn dùng năng lực nhìn trộm ký ức.
Dĩ nhiên, hiện tại Trương Vĩ đi hỏi đối phương, nhưng lại không có bất cứ vấn đề gì, bởi vì hắn là đi cùng Tô Phỉ, hỏi thăm vấn đề xây dựng cao tốc, đối phương cũng sẽ không thế nổi lên sự ngờ vực.
- Hai chuyện tạm thời đều chưa có xác định, còn phải người phụ trách hạng mục ở Bắc Kinh, sau khi tiến hành khảo sát thực địa mới có thế xác định, đến lúc đó trong buổi họp báo sẽ biết.
Ngô Viễn Phương nói.
- Vậy xin hỏi người phụ trách hạng mục ở Bắc Kinh, khi nào có thế đến đây nha?
Trương Vĩ hỏi.
- Thời gian xác thực tôi cũng không rõ ràng lắm.
Ngô Viễn Phương nói lấy lệ một câu.
-cảm ơn giải đáp của ông nhiều.
Sau khi Trương Vĩ hỏi xong vấn đề, cũng thông qua Độc Tâm Thuật nhận được đáp án, chuyện thứ nhất Ngô Viễn Phương quả thật không có nói láo, nhưng ở sự tình thứ hai lại không nói thật.
Ngô Viễn Phương biết được người phụ trách hạng mục ở Bắc Kinh, thời gian cụ thế đến thành phố Bảo Thành, chẳng qua là không muốn nói cho Trương Vĩ, nhưng cũng may hắn dùng Độc Tâm Thuật theo dõi nên biết hết.
Nếu chuyện này còn chưa có xác định, Trương Vĩ cũng không nóng nảy gặp lãnh đạo thành phố, chờ đến người phụ trách hạng mục ở Bắc Kinh cùng lãnh đạo thành phố Bảo Thành, ra quyết định trong chuyện này, Trương Vĩ lại đi theo dõi tâm tư của đối phương cũng không muộn.
Sau khi nghe lời nói của Ngô Viễn Phương, Tô Phỉ trong lòng mặc dù có chút không cam lòng, nhưng cũng biết ở tiếp nữa cũng là vô sự vô bổ, từ bên trong túi xách cầm ra danh thiếp của mình:
- Ngô bí thư trưởng, đây là danh thiếp của tôi. Hi vọng có tin tức gì mới nhất, ông có thế ngay lập tức liên lạc tôi.
- Cô yên tâm đi, tôi nhất định sẽ gọi.
Ngữ khí Ngô bí thư trưởng vô cùng khách khí, cũng lấy ra một tấm danh thiếp của mình, đưa cho Tô Phỉ đối diện:
- Tô ký giả, hoan nghênh cô đến thị sát thành phố Bảo Thành chúng tôi. Nếu như cô ở chỗ này có chuyện gì, có thế trực tiếp gọi điện thoại liên lạc tôi.
-cảm ơn nhiều, chúng tôi cáo từ.
Tô Phỉ cười ngọt ngào, trên gương mặt hiện ra hai lúm đồng tiền nhỏ.
- Tôi tiễn hai vị.
Ngô Viễn Phương thực hiện một dấu tay ra hiệu mời thỉnh, đưa hai người vài mét, lập tức quay trở về đại viện Phủ Thị Chính.
Phân phó với Uông bảo an bên cạnh:
- Nếu như hai bằng hữu ký giả đến nữa, lập tức gọi điện thoại cho tôi biết một tiếng.
- Vâng, ông yên tâm đi.
Uông bảo an cúi đầu khom lưng, như con gà con mổ thóc vậy.
..
- Không gặp thị trưởng, cô định làm như thế nào?
Hai người về tới xe, Trương Vĩ vừa khởi động ô tô, vừa hỏi Tô Phỉ bên cạnh.
- Còn có thế làm sao. Để sau hãy nói, người ta đường đường một thị trưởng, không muốn tiếp phỏng vấn, vậy tôi cũng không có cách nào nha.
Tô Phỉ kiều hừ một tiếng.
- Được, vậy chúng ta đi về trước đi, tôi cũng gọi cho bằng hữu ở Bắc Kinh tìm hiểu một chút. Nếu tới lúc đó có thế dò thăm người phụ trách hạng mục ở Bắc Kinh, chúng ta cũng là có thế bắt lấy cơ hội.
Lời nói của Trương Vĩ khá có thâm ý.
- Ừ, hiện tại cũng chỉ có thế như vậy.
Tô Phỉ thuận miệng lên tiếng, tựa như nghĩ tới cái gì.
- Đúng rồi, không biết Trương Kỳ làm xong việc bảo hiểm y tế chưa, bằng không chúng ta gọi điện thoại cho nàng hỏi một chút.
- Cũng tốt, đến lúc đó sẽ cùng chở cô ấy về.
Trương Vĩ gật gật đầu không tỏ rõ ý kiến.
- Tốt, vậy tôi cùng cô ấy gọi điện thoại đây.
Tô Phỉ vừa nói, vừa lấy điện thoại di động ra, từ điện thoại tìm số gọi cho Trương Kỳ.
- Ha… Tốc độ thật đúng là nhanh, mới đây đã lấy được số điện thoại rồi.
Quay đầu nhìn Tô Phỉ một cái, trong lòng Trương Vĩ thầm nở nụ cười, lập tức khởi động ô tô chạy về phía trước.
- Trương Kỳ, cô có đoán được tôi là ai không?
Sau khi bấm điện thoại di động, Tô Phỉ khẽ cười nói.
- Cô là Tô Phỉ hả.
Trong điện thoại di động truyền đến thanh âm của Trương Kỳ.
- Hì hì, là tôi.
Nghe Trương Kỳ nghe biết mình gọi, sắc mặt Tô Phỉ vui mừng:
- Trương Kỳ, chuyện bảo hiểm y tế làm xong chưa? Chúng tôi bây giờ đi về rồi, chuẩn bị đi cụ bảo hiểm xã hội đón cô.
- Tốt, vậy hai người đến đây đi, tôi vừa lúc cũng chuẩn bị đi về đó.
Trương Kỳ lên tiếng.
- Tốt, một hồi gặp.
Sau khi Tô Phỉ nói xong, cũng ngắt máy điện thoại di động theo.
- Cô tnói với cô như thế nào?
- Cô ấy bảo chúng ta qua đón nàng.
- Mọi chuyện làm xong rồi sao?
- Cái này Trương Kỳ không có nói, nhưng mà nghe thanh âm có chút thất lạc.
Tô Phỉ hếch cái miệng nhỏ nhắn lên.
- Đợi gặp mặt rồi nói sau.
Trương Vĩ cười một cái, đi làm chuyện ngành chính phủ, không có quan hệ, phương pháp, tiền trà nước, làm sao có thế lần đầu tiên làm xong việc.
Sau khi hai người lái xe đến Cục Bảo hiểm Xã hội, Trương Kỳ đã đứng ở cửa, dường như đang đợi bọn họ đến, thần sắc nhìn qua quả nhiên có chút tiều tụy.
Trương Vĩ đứng một bên ô tô tại, từ trong buồng lái đi ra:
- Bảo hiểm y tế làm thế nào rồi?
- Không được tốt lắm! Người này đẩy người kia, người nào cũng không chịu hỗ trợ làm chánh sự.
Trương Kỳ nói lầm bầm bất mãn.
- Những viên chức nhỏ ở trong chính phủ, sẽ khi dễ dân nhỏ bé chúng ta rất bình thường, tôi đi theo cô vào xem.
Tay trái Tô Phỉ cầm bao da, tay phải chống eo thon nhỏ, nói nũng nịu.
- Cũng được, vậy chúng ta vào xem đi.
Trương Vĩ gật gật đầu, thân phận Tô Phỉ là ký giả Cctv, tại thành thị loại hai ba vẫn tương đối hảo sự, bằng không Ngô Viễn Phương cũng sẽ không đích thân gặp mặt.