Phòng Thuật (Dịch) - Chương 728: Tiếp kiến (1)
- Tô Phỉ, lời cô vừa nói tôi không thích nghe, cái gì gọi là tôi cùng hắn cấu kết vậy.
Trên mặt Trương Vĩ lộ ra một nụ cười khổ.
- Có khi nào, hôm bữa hắn không phải là để ý đến tôi.
Đôi mắt đẹp Tô Phỉ vừa chuyển, gương mặt lộ ra một chút vẻ giảo hoạt, đưa ngón trỏ tay phải ra, thọt Trương Vĩ:
- Mà là anh!
- Tôi không như cô, không hề có hứng thú trò chơi đồng tính.
Sau khi nghe được lời nói của Tô Phỉ, sắc mặt Trương Vĩ lập tức sa sầm xuống, trong lòng không khỏi thầm nghĩ tới, nhưng lại vô ý nói ra khỏi miệng, lại dùng một loại khác ngữ khí trêu ghẹo:
- Làm sao biết chứ? Chỉ bằng cái mông vung cao, nở nang của cô, cũng có thế khiến cho Mã Đức quỳ dưới chân.
- Phì, miệng chó không thế khạc ra ngà voi, anh cũng không phải thứ tốt lành gì.
Tô Phỉ trừng Trương Vĩ một cái, chuẩn bị thò tay vặn cánh tay Trương Vĩ.
- Đừng táy máy tay chân, dễ bị người ta hiểu lầm.
Trương Vĩ cũng không có ý để bị đánh, vung tay phải lên, tránh sự công kích của Trương Vĩ.
- Thật không có phong độ của nam nhân!
Tô Phỉ hờn dỗi một tiếng, vẫn còn có chút không hiểu nên hỏi:
- Trương Vĩ, anh rốt cuộc vì sao thực hiện được, tại sao một người bận rộn như Mã Đức lại giúp anh, có khi nào anh là đời thứ hai của một đại gia tộc ẩn danh nào đó, tối hôm qua anh dùng bối cảnh cường đại để hù dọa hắn.
- Trí tưởng tượng của cô thật là phong phú.
Trương Vĩ vừa đi về hướng tòa nhà Phủ thị chính, vừa trỏ ngón cái:
- Bội phục!
- Chẳng lẽ thật sự bị tôi đoán trúng rồi.
Ánh mắt Tô Phỉ sáng lên.
- Thân phận của tôi nếu là thật rất lợi hại như vậy, còn dùng danh thiếp tìm Mã Đức, đó không phải là làm điều thừa sao?
Trương Vĩ chế giễu Tô Phỉ một tiếng.
- Tôi thấy cô là xem nhiều kịch Thanh Xuân Ngẫu Tượng rồi đó!
- Vậy rốt cuộc là nguyên nhân gì nha?
Tô Phỉ truy vấn có chút bất mãn.
- Trở về rồi hãy nói rồi đi, tìm phòng làm việc của Thị Trưởng trước đã.
Trương Vĩ trấn an một câu, cũng không có nói ra nguyên nhân chân chính, mà là xem phân bố tầng lầu trong đại sảnh.
- Đồ hẹp hòi. Không nói coi như xong.
Tô Phỉ kêu hừ một tiếng, cũng không quản Trương Vĩ nữa, nhưng trong lòng lại thầm nói:
- Tên này trông nghiêm trang, sẽ không là một tên bê đê chứ.
Trương Vĩ đang tìm phòng làm việc Thị Trưởng. Cũng không có thời gian đoán ý nghĩ của Tô Phỉ, về phần vì sao có thể thông qua sự kiểm tra của bảo vệ, chỉ là bởi vì hắn sử dụng phương pháp Chướng Nhãn làm vai trò chủ đạo trong việc gây ấn tượng.
Ngày hôm qua, Trương Vĩ làm giả danh thiếp Mã Đức, dựa theo đồng dạng kiểu dáng đã làm ra một cái khác, chỉ có điều số điện thoại di động lại đổi thành số khác, vì thế, người tiếp điện thoại kia căn bản không phải Mã Đức, mà là Dương Quang ngồi ở trong ôtô.
Cái thủ đoạn nhỏ này Trương Vĩ sử dụng. Không tính là cao minh bao nhiêu. Nhưng mà xem như giải pháp tạm thời. Có thế lừa được thì tốt nhất, không thế đi vào cũng không sao, dù sao có thân phận ký giả Cctv của Tô Phỉ. Trương Vĩ cũng không sợ bị làm lớn chuyện.
- Mau nhìn, phòng làm việc Thị Trưởng tại hướng đông lầu ba. Chúng ta lên đi.
Tô Phỉ lộ ra vẻ hưng phấn, lôi tay áo Trương Vĩ.
- Tô Phỉ, cô là một ký giả Cctv keo kiệt, chẳng lẽ không có nhân viên cùng trang bị theo sao?
Trương Vĩ hỏi.
- Anh biết cái gì? Tôi là ký giả mật, không cần những tên to xác kia.
Lông mày Tô Phỉ nhướng lên, từ trong bóp cá nhân lấy ra một thứ gì đó khá giống điện thoại:
- Thấy chưa, vật này có thể ghi âm, lại có thế chụp ảnh, quay phim, hơn nữa so với tính năng điện thoại di động tốt hơn nhiều, không kém mấy tên to xác kia.
- Lợi hại.
Lấy từ trong tay Tô Phỉ, Trương Vĩ tiện tay nghiên cứu một chút, trong lòng không tự chủ xuất hiện cảnh giác, thầm nói:
- Sau này nói chuyện cũng nên cẩn thận, tránh khỏi bị cô ta ghi lại, chính mình còn không biết.
- Trả lại cho tôi, tại đối phương không đồng ý trước, không thế sử dụng chức năng camera, nếu không người ta càng sẽ không tiếp nhận việc phỏng vấn.
Tô Phỉ đưa tay phải trắng nõn ra, đoạt lấy trang bị tựa như điện thoại.
- Đi thôi.
Trương Vĩ kêu đối phương một tiếng, hắn đối với vật này cũng không có gì hứng thú, toàn bộ não hắn hiện tại đều đang suy nghĩ, nhanh chóng tra được lộ tuyến xây dựng cao tốc, sau đó kiếm một khoản tiền lớn một cách quyết liệt.
- Đi thì đi, một hồi anh cũng đừng nói bậy, đến lúc đó đứng ở một bên là được, nếu không Thị Trưởng đuổi chúng ta ra ngoài, tôi cần phải bắt anh đi dò hỏi.
Tô Phỉ khuyên bảo.
- Tốt, tôi hiểu.
Trương Vĩ cười một cái.
Thật ra, Trương Vĩ muốn biết sự tình, cũng là sự việc Tô Phỉ muốn biết, vì thế căn bản không cần để Trương Vĩ hỏi, Tô Phỉ liền giúp hắn mở miệng hỏi rồi, hắn chỉ cần khai mở năng lực Độc Tâm Thuật, theo dõi ý nghĩ tức thời của đối phương là được.
Hai người đi tới lầu ba, dọc theo hành lang đi theo hướng đông, thấy một tấm bảng viết “Phòng làm việc của Thị Trưởng”, Tô Phỉ chỉ chỉ phòng làm việc.
- Ừ, chính là chỗ này.
Trương Vĩ khẽ gật đầu, rồi sau đó đi ra phía trước, gõ vài cái lên cửa:
- Đông đông đông…
- Mời vào.
Thanh âm của một nam tử vang lên, Trương Vĩ thực hiện một dấu tay ra hiệu mời thỉnh, tỏ ý muốn Tô Phỉ đi đến trước mặt mình, dù sao đối phương mới thật sự là ký giả, còn bản thân mình chẳng qua là hàng giả.
Sau khi thấy được củ chỉ của Trương Vĩ, Tô Phỉ cũng không nói thêm gì, trực tiếp mở cửa phòng làm việc, đẩy cửa phòng đi vào, một nam nhân đeo mắt kiếng đang ngồi bên tay phải, bên trong còn có một cái phòng xép.
- Chào hai vị, xin hỏi các vị là ai, đến phòng làm việc Thị Trưởng làm gì?
Tên nam tử đeo mắt kiếng kia, sau khi thấy hai người, trong lòng cảm nhận có chút bất ngờ.
- Chào ông, tôi là ký giả Cctv Tô Phỉ, muốn gặp Thị Trưởng thành phố Bảo Thành chúng ta một chút.
Tô Phỉ thế hiện nụ cười chuyên nghiệp.
- Thật xin lỗi, Thị Trưởng bây giờ không có thời gian, tạm thời không thế đồng ý tiếp nhận hai người phỏng vấn được, hay là mời các vị về trước.
Nam tử đeo mắt kiếng tạ tuyệt từ tốn.
- Anh vừa không xin phép qua Thị Trưởng, anh làm sao mà biết được hắn không có thời gian, anh là ai nha?
Tô Phỉ chất vấn.
- Tôi là thư ký của thị trưởng, Diêu Trường Hưng, những hoạt động cùng công tác bên ngoài của thị trưởng, đều là do tôi phụ trách, hiện tại ông ta quả thật không có thời gian.
Diêu Trường Hưng nói.
- Không có sao, Thị Trưởng bây giờ không có thời gian, tôi cũng có thế chờ đến khi ông ta có thời gian.
Đối với sự ngăn trở của Diêu Trường Hưng, Tô Phỉ không có biểu lộ tức giận nào, trực tiếp đi đến bên trái cửa.