Phòng Thuật (Dịch) - Chương 733: Đổi nghề (2)
Sau khi nói xong, Trương Vĩ cuốn bản đồ lại, rồi sau đó dẫn hai người đi ra khỏi phòng ngủ, vừa mới chuẩn bị rời khỏi nhà, lại thấy Tô Phỉ từ một bên xông ra hỏi:
- Trương Vĩ, các vị này là muốn đi nơi nào nha?
- Vậy à, chúng ta ra ngoài làm một ít chuyện, cô muôn ăn gì sao? Buổi tối tôi mua về cho cô.
Trương Vĩ cười nói.
- Không cần khách khí như vậy.
Tô Phỉ xua bàn tay nhỏ, đánh giá ba người một cái rồi nói:
- Các vị ra ngoài làm chuyện gì nha! Có muốn cho tôi đi theo hay không.
- Không cần, hai ngày này cô chạy tin tức đã mệt mỏi, vẫn nên ở nhà nghỉ ngơi cho thật khỏe đi.
Trương Vĩ ân cần nói.
- Vậy được rồi.
Tô Phỉ lên tiếng, đôi tay trắng nõn vắt chéo sau lưng, uốn éo thân mình đi về phòng ngủ của mình, nhưng trong miệng lại thầm nói:
- Vì sao đột nhiên đối với mình tốt như vậy, lại mua đồ ăn đấy, lại bảo mình nghỉ ngơi?
Tô Phỉ đóng cửa phòng ngủ lại. Cái miệng nhỏ nhắn hơi nhếch lên, trong mắt lóe lên một chút nghi ngờ:
- Vô sự mà ân cần, không gian tức đạo chích!
Trương Vĩ chưa mua được đất thổ cư, chưa muốn đem việc này nói cho Tô Phỉ, nếu không Tô Phỉ sẽ biết lộ tuyến của cao tốc, đồng thời đưa tin chuyện này ra ngoài. Như vậy ai còn chịu bán đất trong tay, Trương Vĩ chẳng phải là một đồng cũng không kiếm được!
..
Trong bệnh của bệnh viện Hoa An ở Bắc Kinh, Trương Kỳ lại tới nơi này thăm cha mẹ, tuy rằng hai người đều vẫn không thế xuất viện, nhưng khí sắc lại đã khá nhiều, điều này làm cho trong lòng Trương Kỳ ít nhiều có chút an ủi.
- Kỳ Kỳ. Lần con không phải nói điều trị bảo hiểm giao cho bệnh viện sao? Sao bây giờ có thế không cấp báo phí cho chúng ta nhỉ?
Lưu Quế Hoa hỏi.
- Bệnh viện bên này đang làm, nhưng mà, không rõ giảm được bao nhiêu?
Trương Kỳ lên tiếng.
- Kỳ Kỳ, trong nhà bây giờ còn có bao nhiêu tiền nha, có đủ để ba mẹ nằm viện hay không, nếu như trong nhà không đủ tiền. Chúng ta liền chuyển về nhà dưỡng thương.
Lưu Quế Hoa đề nghị.
- Không cần mẹ, con có tiền.
Trương Kỳ cố nặn ra vẻ tươi cười.
- Kỳ Kỳ, ba mẹ đến Bắc Kinh sống cùng con, vốn là sợ một mình con sinh sống không xong, không nghĩ tới lại trở thành gánh nặng cho con.
Trương Bảo Quốc thở dài một cái.
- Ba, ba đừng nói như vậy. Chăm sóc ba mẹ là nên phải thế.
Trương Kỳ an ủi.
Lúc tại bệnh viện thăm hỏi ba mẹ, Trương Kỳ tận lực vẫn duy trì nụ cười, không cho ba mẹ vì mình lo lắng, lại ngồi ở bệnh viện cùng ba mẹ nói chuyện một hồi, rời mới cáo từ rời khỏi bệnh viện Hoa An.
Sau khi rời khỏi bệnh viện Hoa An, trong lòng Trương Kỳ cũng vô cùng ủy khuất, tiền trong tay cô ta quả thật không nhiều lắm. Tiền viện phí nằm viện quả thật rất cao, đã vượt qua sức chịu đựng của nàng.
Trương Kỳ quyết định trả nhà ở tiểu khu Nhã Uyển, tạm thời ở tạm nhà Trương Vĩ, dĩ nhiên cô ta cũng sẽ không ở chùa nhà Trương Vĩ.
Nàng sẽ giúp hắn quét dọn vệ sinh phòng ở, cùng với giặt quần áo, nấu cơm và với việc nhà, coi như là cấn trừ tiền thuê phòng của mình rồi.
Mấu chốt nhất chính là, Trương Kỳ đã mất đi việc làm ở cửa hàng 4s, cũng chẳng khác nào đã mất đi thu nhập ổn định, cô ta cũng biết Ngô Đổng có ý xa thải mình, và cũng hiểu rõ nguyên nhân Ngô Đổng cần phải xa thải mình.
Trương Kỳ đi ở ở đại lộ khu biệt thự gần đó, đi bộ chẳng có mục đích gì, nhìn đám người vội vã, trong lòng cảm thấy hết sức khó chịu, lúc đang muốn sang đường, nghe được một âm thanh ra sức gào thét:
- Công ty bất động sản Trung Vĩ thông báo tuyển dụng lương cao, hai nghìn NDT bao gồm lương căn bản và phần trăm hoa hồng cao!
- Công ty Trung Vĩ thông báo tuyển dụng!
Nghe được âm thanh nhân viên môi giới gào thét, lại thấy một bảng màu vàng thông báo tuyển dụng, lập tức hấp dẫn sự chú ý của Trương Kỳ.
Nghề trung gian môi giới đối với Trương Kỳ mà nói cũng không xa lạ gì, coi như là một loại nghề tiêu thụ, hơn nữa Trương Vĩ chính là theo nghề trung gian môi giới nghề đấy, đồng thời, với thời gian cực ngắn đã leo lên chức quản lí khu vực.
Trước đó, thấy Trương Vĩ mua bất động sản biệt thự, Trương Kỳ cũng cảm thấy hết sức kinh ngạc, thậm chí trêu ghẹo nói cần phải đổi nghề làm trung gian môi giới, lúc đó chẳng qua là một câu nói đùa, nhưng hiện tại đối với nàng là một lựa chọn!
Ngô Đổng nếu đã triệt chức điếm trưởng của nàng, cô ta mặc dù mặt dày mày dạn về cửa hàng 4s, giống như vậy muốn từ nghiệp vụ viên bình thường phát triển lên, hơn nữa mấu chốt là, cứ như vậy trở về, nghiệp vụ viên trong điếm sẽ đối xử với nàng như thế nào!
Lúc này, Trương Kỳ cảm thấy đổi nghề làm trung gian môi giới nghề, coi như là một lựa chọn tốt, nếu như có thế làm tốt, so với bán ô tô có tiền đồ hơn.
Nếu không, Trương Vĩ làm sao có thế trong khoảng thời gian ngắn, mua một bộ bất động sản hơn mười triệu NDT? Cô ta cũng không cảm thấy năng lực bản thân mình so với Trương Vĩ kém hơn, Trương Vĩ có thế làm được tới đâu, cô ta cũng giống vậy có thế làm được!
Nói đến muốn từ công việc môi giới bất động sản nghề, Trương Kỳ nghĩ đến đầu tiên chính là, đi công ty Trung Thông mà lúc đầu Trương Vĩ gia nhập, nhưng mà, ngay sau đó cô ta lại phủ định cái ý nghĩ này.
Bởi vì tại cửa hàng 4s có không ít người, tại đó nói lý ra là không có ai châm chọc chuyện cô ta đến tiếp xúc gần Ngô Dũng, nếu như cô ta đi Công ty Trung Thông, khẳng định sẽ có người nói cô ta như vậy, còn Trương Vĩ cũng chưa chắc có thế cho cô ta chỗ tốt gì, không nhất thiết phải trở thành đầu đề câu chuyện của người khác.
- Vị tiểu thư này, cô cần tìm việc sao? Công ty Trung Vĩ chúng tôi đang thông báo tuyển dụng nhân viên môi giới!
Người phụ trách tuyển dụng của công ty Trung Vĩ, thấy Trương Kỳ đứng ở gần, thân thiết cất tiếng hỏi.