Phòng Thuật (Dịch) - Chương 767: Hội trường (2)
Dĩ nhiên, nhà đầu tư bất động sản còn có nền tảng thị trường sơ cấp (first hand, nhà mới xây bán ra, hoặc mua bán nền) nhưng mà lượng tiêu thụ của bất động sản sơ cấp và tiêu thụ của môi giới bất động sản rất khác biệt, không chỉ có tính cục hạn nhất định, mà còn có phương thức tiếp xúc cùng khách hàng rất khác biệt, không nắm chắc đối với khách hàng như công ty môi giới, không đủ để đánh giá xu thế toàn bộ thị trường bất động sản.
- Trương tổng, ngài xem nam nhân hơi hói đầu kia chính là cục trưởng Cục Quốc thổ Tài nguyên (tương đương Cục/phòng Tài nguyên và Môi trường ở Việt Nam).
Châu Cuồng Sinh kéo cánh tay Trương Vĩ, nhỏ giọng bảo.
- Người này xưng hô như thế nào? Anh cùng hắn quen thuộc không?
Trương Vĩ hỏi.
Việc đấu giá đất đai đều là do Cục Thổ Địa Tài Nguyên thao tác, vị trí của người này có thế nói là rất mấu chốt, Trương Vĩ cũng muốn làm quen người này một chút, sau này song phương không thiếu dịp cần phải làm việc chào hỏi với nhau.
- Người này tên là Lữ Du, tôi tiếp xúc cùng hắn không nhiều lắm.
Châu Cuồng Sinh nói.
- Đi thôi, chúng ta đi qua chào hỏi, ít nhất cũng phải lộ mặt làm quen cái đã, sau này song phương không thiếu được dịp cần phải hợp tác.
Trương Vĩ nói.
-Vâng.
Châu Cuồng Sinh ứng tiếng, rồi sau đó đi theo phía sau lưng Trương Vĩ đi tới đó.
Ngành tài nguyên đất xem như có vẻ là ngành chức cao quyền trọng, nhất là ở trong thành thị kinh tế tương đối phát đạt, người làm trong cục quốc thổ tài nguyên có thế nói là nhân vật vô cùng quan trọng, hơn nữa rất có khả năng sẽ tấn thăng lên chức phó khu trưởng.
Lúc này, bên cạnh Lữ Du có không ít người xúm quanh, trong đó ngoại trừ thuộc hạ của Cục Quốc Thổ Tài Nguyên, còn có một số công ty bất động sản cỡ nhỏ, vị tổng giám đốc của công ty Mỹ Sâm đó cũng có mặt trong số này.
Trương Vĩ cùng Châu Cuồng Sinh chờ ở chung quanh giây lát, cho đến khi bên cạnh đối phương đã không có người nói chuyện, hai người Trương Vĩ mới tiến sát tới, vô cùng khách khí nói:
- Lữ cục trưởng, xin chào ngài!
- À, hai vị tiên sinh xưng hô như thế nào?
Lữ Du nhìn đánh giá Trương Vĩ một cái, lại nhìn sang Châu Cuồng Sinh phía sau hắn một chút, hỏi.
- Tôi là chủ tịch của công ty Bách Ức – Trương Vĩ, vị này chính là Tổng giám đốc của công ty chúng tôi – Châu Cuồng Sinh.
Trương Vĩ cười giải thích.
- Xin chào hai vị, là tới tham gia đấu giá ha.
Lữ Du nhàn nhạt lên tiếng, hắn không có ấn tượng gì đối với Bách Ức công ty, đoán chừng hẳn là một loại công ty bất động sản nhỏ, sở dĩ cũng không để ý lắm.
- Đúng vậy! Sau này còn mong Lữ cục trưởng ngài chiếu cố nhiều hơn.
Trương Vĩ cười nói.
- Ha ha, chúng ta đều là công bộc của nhân dân, vì nhân dân phục vụ đều là việc đáng làm đó mà.
Lữ Du cười ha hả đáp.
- Lữ cục trưởng, ngài buổi trưa hôm nay xem ra có thời gian rảnh phải không, Trương đổng (chủ tịch hội đồng quản trị họ Trương) của chúng tôi muốn mời ngài ăn một bữa cơm.
Châu Cuồng Sinh đề nghị.
- Ài, buổi trưa hôm nay không được rồi, một lát có lãnh đạo sắp đi qua, hay là chờ dịp khác rồi nói sau ha.
Lữ Du vừa nói, nhìn đồng hồ một bên tay, nói:
- Thật xin lỗi, tôi còn có chuyện phải xử lý, cáo từ trước.
- Xin ngài tùy ý.
Trương Vĩ thực hiện một dấu tay ra hiệu mời thỉnh, đáp.
- Tốt, hẹn gặp lại.
Lữ Du phất tay áo, rồi sau đó đi ra ngoài sảnh triển lãm.
- Chủ tịch, ngài chớ để ý, làm quan đa số đều có chút kiểu cách làm giá như vậy.
Thái độ của Lữ Du có vẻ lãnh đạm, Châu Cuồng Sinh sợ Trương Vĩ tuổi trẻ khí thịnh, trong lòng sẽ có chút ít không thoải mái, nên khuyên nhủ.
- Không có quan hệ gì, tôi cũng không trông cậy vào một lần nói chuyện cùng đối phương là bắt được mối quan hệ, trước hết để cho quen mặt rồi nói sau.
Trương Vĩ xuất thân từ nghề môi giới bất động sản, dạng khách hàng gây khó khăn gì mà chưa từng thấy, cũng không phải là những thứ COCC (con ông cháu cha) phú nhị đại (con nhà giàu, đời hai) đầy ngạo khí kia, tự nhiên sẽ không bởi vì thái độ của đối phương mà tức giận.
- Chủ tịch, ngài xem người nữa bên tay phải của ngài kia.
Châu Cuồng Sinh chỉ chỉ một nữ nhân có vóc người cao gầy nói.
- Chính là nữ nhân có sống mũi cao, vóc người bốc lửa đó hả?
Trương Vĩ cười một cái nói.
- Chủ tịch, ngài cũng chớ xem thường nữ nhân này, cô ta là Tổng kinh lý của Công ty bất động sản Minh Đức. Hơn nữa, chú ruột của cô ta là phó khu trưởng trong khu của chúng ta, rất có thế là lần đấu giá đất này, là người cạnh tranh có lực nhất.
- Cô ta xưng hô như thế nào?
Trương Vĩ vừa hỏi, vừa quan sát nữ nhân này.
- Nữ nhân này tên là Sở Thiên Kiều, tốt nghiệp đại học danh tiếng ở nước ngoài, tinh thông ba loại ngôn ngữ, năng lực rất mạnh.
Châu Cuồng Sinh đáp.
Trương Vĩ nhìn đánh giá nữ nhân ấy, chỉ thấy cô ta chải một mái tóc ngắn đen nhánh, tuy rằng không tính là đại mỹ nữ gì, chỉ có thế xưng là tướng mạo thanh tú, nhưng mà vóc người vô cùng bốc lửa, hơn nữa rất có vài phần của nữ cường nhân.
Đúng lúc này, cách đó không xa truyền đến một chút rối loạn, Trương Vĩ cùng Châu Cuồng Sinh đưa mắt nhìn lại, phát hiện cửa ra vào của sảnh triển lãm đã tụ họp rất nhiều người, dường như là có nhân vật trọng yếu xuất hiện.
Dẫn đầu chính là một nam tử hơn bốn mươi tuổi, trên mặt mang nụ cười nhàn nhạt, lưu lại sau lưng một cái đầu trọc bóng, vóc người đã tỏ ra phát phúc, chính là thường vụ phó khu trưởng Vệ Trường Minh.
Bên cạnh Vệ Trường Minh còn đi theo mấy người, xem ra cũng đều là làm quan, trong đó Lữ Du đi sát phía sau y, trên mặt lộ ra nụ cười lấy lòng, dường như đang nhẹ giọng kể lễ cái gì đó.
Một người khác hấp dẫn sự chú ý của Trương Vĩ, chính là nam nhân bên cạnh Vệ Trường Minh. Nam tử này thân hình cao lớn, dung mạo có chút tương tự với Sở Thiên Kiều, rất có thế chính là phó khu trưởng mà Châu Cuồng Sinh nói.