Phòng Thuật (Dịch) - Chương 773: Vinh phu nhân (1)
Bên trong một ngôi biệt thự nằm ở khu nhà dành cho nhân viên chính phủ ở kinh thành, phó khu trưởng Sở Thiên Hoành ngồi ở trong thư phòng, trên ghế sa *** ở một bên có một nữ tử đang ngồi, chính là cháu gái ruột của hắn – Sở Thiên Kiều. Hai người đang mặt mày nghiêm túc bàn luận cái gì đó.
- Thiên Kiều, cái công ty Bách Ức đó điều tra ra thế nào rồi? Trong công ty rốt cuộc có tình huống gì không?
Sở Thiên Hoành rút ra một điếu thuốc lá thơm, kẹp ở trong tay hỏi.
- Nhị thúc, công ty Bách Ức là công ty mới mở, người trong nghề cũng không rõ lắm, còn phải tìm hiểu cụ thế lại một phen, chỉ sợ cần mất thêm một ít thời gian.
Sở Thiên Kiều vừa nói, vừa châm thuốc cho nhị thúc.
- Thiên Kiều, chuyện này con cần phải tốn thêm chút tâm tư, mảnh đất trống này nhất định phải ăn vào, không thế cái chuyện gì cũng để cho Vệ Trưởng Minh phỗng tay trên được.
Sở Thiên Hoành nói.
Sở Thiên Hoành ở trong thường ủy của khu ủy, đã làm chức vị phó khu trưởng trong thời gian rất dài rồi. Hơn nữa lý lịch của hắn cũng một mực không tệ, vốn là rất có hi vọng tấn thăng lên làm phó khu trưởng thường ủy, trở thành nhân vật số hai trong khu chánh quyền, đáng tiếc không ngờ là nửa đường có một anh Vệ Trưởng Minh đánh chặn ngang hông.
Ở trong khu chánh quyền, khu trưởng là lão đại, thường vụ phó khu trưởng là nhân vật số hai, khu ủy thường ủy – phó khu trưởng là nhân vật số ba, sau đó kế tiếp mới là những thứ hạng khác, trong đó có phó khu trưởng bình thường không có vào thường ủy khu ủy.
Trong khu, quyền lợi cùng các ngành chức năng cứ như vậy liên kết thành một khối lớn. Khu trưởng là lão đại, không thế nghi ngờ. Tự nhiên không có người nào dám tranh đoạt quyền lợi cùng khu trưởng. Như vậy Vệ Trưởng Minh sau khi chuyển tới trong khu, chỉ có thế đi đè ép thế lực của Sở Thiên Hoành.
Hai người đều muốn cho thân tín vào nằm trong những ngành trọng yếu trong khu, đều mơ tưởng tranh đoạt quyền phát biểu trong khu, đều muốn nắm giữ nhiều tài nguyên hơn. Tự nhiên hai người không tránh được xảy ra xung đột cùng ma sát.
Khu trưởng lấy tư cách người đứng đầu của khu chánh quyền, cũng không hi vọng nhìn thấy trong khu “Quá đoàn kết” . Đối với việc đấu tranh của nhân vật thứ hai cùng nhân vật thứ ba trong khu cũng mở một con mắt, nhắm một con mắt. Như vậy mới có thế làm nổi bật địa vị trọng tài của ông ta, cũng dễ dàng hơn cho ông ta trong việc nắm chắc tình hình trong khu.
Tuy rằng Sở Thiên Hoành công tác trong khu nhiều năm, so với Vệ Trưởng Minh có hệ thống nhân mạch rộng hơn. Nhưng Vệ Trưởng Minh dù sao cũng là cấp trên trên danh nghĩa của hắn, trong lúc hai người xung đột chính diện, Vệ Trưởng Minh vẫn luôn lợi dụng thân phận đi đàn áp hắn, khiến cho Sở Thiên Hoành cảm thấy vô cùng uất ức.
Lần này cạnh tranh mua đất cũng là giống như vậy. Chỗ dựa vững chắc sau lưng Công ty Minh Đức chính là Sở Thiên Hoành. Còn Vệ Trưởng Minh lại có quan hệ thâm hậu cùng công ty Bách Ức, Sở Thiên Hoành tự nhiên muốn tranh đấu một chuyến cùng Vệ Trưởng Minh, cho nên mới trịnh trọng dặn dò Sở Thiên Kiều như vậy.
- Nhị thúc, hiện tại có rất nhiều nhà đầu tư bất động sản, hơn nữa cũng không đánh giá cáo thị trường bất động sản năm sau. Con thấy lần này giá đất cạnh tranh của khu này xem ra cũng không lớn.
Sở Thiên Kiều giải thích xong, lại khuyên nhủ:
- Hơn nữa, công ty đã nắm giữ một khối thổ địa, chúng ta cũng không có khả năng bỏ quá nhiều tiền bạc đi đầu tư mảnh đất trống này.
- Như vậy, hai người chúng ta đều chia ra tìm hiểu một chút, làm cho hết sức mà thôi.
Sở Thiên Hoành gật gật đầu. cũng hiểu rõ về phương diện làm ăn tự nhiên không có khả năng hành động theo cảm tính, nên thở dài một cái, nói.
- Dạ được, con sẽ phái người tìm hiểu thêm một chút về công ty Bách Ức.
Sở Thiên Kiều lên tiếng, lại hỏi:
- Nhị thúc. Tính cho tới bây giờ, có bao nhiêu công ty đưa ra thân thỉnh đấu giá rồi?
- Ừ. Gần đây thị trường bất động sản quả thật rất lắng đọng, rất nhiều khu đất đều đã bị lưu phách (không đấu giá được do không ai tham gia đấu). Lần này công ty thân thỉnh đấu giá cũng không nhiều, cộng hết lại cũng chẳng qua là mới có bốn công ty mà thôi.
Sở Thiên Hoành khẽ lắc đầu, đáp.
- Dạ, con biết rồi.
Sở Thiên Kiều nói.
- Đi thôi, cũng đến thời gian rồi, chúng ta đi ra phòng ăn ăn cơm đi, tránh khỏi một hồi nhị thẩm của con lại giống như quỷ đòi mạng vậy.
Sở Thiên Hoành hừ một tiếng, nói.
- Nhị thúc, xem người nói kìa, nhị thẩm dù gì cũng là quan tâm cho thúc mà.
Sở Thiên Kiều trêu ghẹo nói.
- Được rồi, không đề cập đến bà ấy nữa, đi xuống đi.
...
Sau khi trở về từ sảnh triển lãm lần trước, đám người Trương Vĩ cứ luôn luôn bận rộn vì chuyện đấu giá đất. Tiền bạc của Chu Bàn Tử cùng Tô Phỉ (Sophie) đã vào vị trí của mình, Châu Cuồng Sinh cũng thông qua con đường của bản thân mình, điều ra một chút tình huống của những công ty khác.
Trương Vĩ những ngày này vẫn luôn một mực chạy lo lót quan hệ, thỉnh cầu người của chánh quyền cùng ngân hàng ăn cơm, bởi vì đấu giá trúng được đất chẳng qua mới chỉ là bắt đầu, trọng yếu hơn phải cần có thao tác sau khi đấu được đất.
Trước khi đấu giá miếng đất đó, cần phải cấp cho chánh quyền một loại tiền ký quỹ nhất định cho hạng mục này. Và kim ngạch của nó bằng năm phần trăm giá đất yết giá, sau đó mới có thế có được tư cách đấu giá.
Năm phần trăm tiền này công ty Bách Ức thật ra thì bỏ ra được, mấu chốt là sau khi đấu giá xong mảnh đất trống đó, còn phải giao nộp 5 ức NDT tiền phí đấu giá đất ( tiền nhượng lại quyền sử dụng đất), như vậy mới có thế lấy được quyền sử dụng đất đai.
Chỉ sau khi lấy được quyền sử dụng đất đai, thì mới có thế dùng mảnh đất đó thế chấp vay tiền từ ngân hàng, nhưng mà hiện tại vấn đề của công ty Bách Ức là, công ty chỉ có hơn hai ức tiền mặt, căn bản không thế nào giao nộp hoàn toàn 5 ức phí dụng mua đất.
Nếu như, không có cách nào giao nộp toàn bộ phí dụng, thì cũng không có cách nào có được giấy chứng nhận sử dụng thổ địa, càng không có cách nào dùng đất này để tiến hành đi vay, cũng không cách nào trả sạch phí đấu giá 5 ức (500 triệu) NDT.
Đổi lại phương pháp đơn giản mà nói, Trương Vĩ mua mảnh đất trống này, nhưng không đủ tiền mặt để trả, nhất định phải trước hết thu được giấy chứng nhận quyền sử dụng đất đai, sau đó mới có thế dùng mảnh đất trống này để thế chấp đi vay, rồi mới có thế thu được đủ tiền bạc để vận hành những bước tiếp theo.