Phòng Thuật (Dịch) - Chương 785: Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (1)
Sáng sớm, Trương Vĩ chậm rãi mở hai mắt ra, nằm trên giường ngáp một cái, đêm qua hắn cũng uống nhiều rượu, lại cùng Chu Bàn Tử cùng Tô Phỉ nói tới tới khuya, nên nghỉ ngơi cũng không nhiều.
Trương Vĩ bước xuống giường, đi rửa mặt, chỉnh sửa lại một chút, sau đó thay quần áo, rồi ra khỏi phòng ngủ, theo thói quen nhìn về phía nhà ăn một cái.
Sau khi Trương Vĩ đi vào nhà ăn, liền nhìn vào bếp, thấy Trương Kỳ đang làm điểm tâm, bóng lưng uyển chuyển trước mặt hắn, hắn liền nhẹ nhàng bước đến.
Trương Vĩ đi rất nhẹ nhàng, còn Trương Kỳ lại đang nấu cơm, nên cũng không để ý phía sau có người, cho đến khi Trương Vĩ đi tới sau lưng cô, ôm thân hình mảnh mai của cô từ phía sau, Trương Kỳ mới giật mình thảng thốt.
- Anh buông tôi ra, thật đáng ghét.
Trương Kỳ nghiêng đầu lại, trừng mắt nhìn Trương Vĩ, gắt giọng.
- Sức khỏe ba mẹ em thế nào rồi?
Trương Vĩ hỏi.
- Rất tốt, không cần anh quan tâm.
Trương Kỳ vừa nói, vừa duỗi tay phải của mình ra, đẩy tay Trương Vĩ đang đặt trên hông của cô xuống.
- Ngày hôm qua, mẹ anh gọi điện đến, bảo anh quan tâm em nhiều một chút, tôi chỉ là phụng mệnh hành sự thôi.
Trương Vĩ cười nói.
- Quan tâm với quấy rầy là hai việc khác nhau, anh nên rõ ràng một chút, nếu anh còn động tay động chân với tôi, đừng trách tôi không khách khí.
Trương Kỳ hừ một tiếng, uy hiếp.
- À, vậy tôi cũng muốn thử xem, em không khách khí với tôi như thế nào?
- Nghe nói có một loại dược phẩm hóa học, nam nhân sử dụng một thời gian, sẽ không bao giờ nghĩ đến chuyện đó nữa, tôi cũng không ngại trong lúc nấu cơm, thêm vào một chút gia vị đặc thù cho anh.
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Trương Kỳ, lộ ra nụ cười giảo hoạt.
- Phải không? Vậy tôi phải thừa dịp bản thân mình còn tạm được. Sớm nếm thử cô một chút mới đúng!
Trương Vĩ nhướn lông mày lên, cuối người xuống, sắc mặt lại càng thêm âm trầm.
- Anh chớ làm loạn.
Thấy Trương Vĩ đến gần, ánh mặt lại nhìn chằm chằm vào thân thế của cô, Trương Kỳ nghĩ đến chuyện khuya hôm trước, trong lòng lại có chút lo lắng, cố gắng trấn định nói.
- Tối hôm qua, Tô Phỉ tỷ cũng ngủ ở nơi này, phòng ngủ của cô ấy cách nhà ăn không xa. Nếu như bị cô ấy nghe…
- Ha…
Ngay lúc hai người đang nói chuyện, Tô Phỉ vừa ngáp, vừa tiến vào phòng ăn.
- Kỳ Kỳ, cô vừa rồi là tìm tôi sao?
- Đúng vậy. Tô Phỉ tỷ.
Thấy Tô Phỉ xuất hiện, Trương Kỳ ngầm thở phào nhẹ nhõm, nhìn Trương Vĩ giơ giơ cằm lên, nhìn về phía hắn thị uy.
- Vừa rồi em bảo Trương Vĩ gọi tỷ xuống ăn cơm.
- Kỳ Kỳ, cô đối với tôi thật tốt.
Sau khi nghe lời nói của Trương Kỳ, Tô Phỉ nở một nụ cười.
Lại quay đầu nhìn Trương Vĩ.
- Trương Vĩ, bình thường không phỉ anh dậy trễ lắm sao? Sao hôm nay sớm như vậy đã chạy đến phòng ăn rồi.
- Ngày hôm nay công việc tương đối nhiều, làm xong chuyện của công ty. Tôi còn có một cuộc hẹn nữa, cho nên, mới dậy sớm ăn cơm đi làm.
Trương Vĩ nói.
- Là hẹn Vệ khu trưởng dùng cơm sao?
Tô Phỉ nói.
- Ừ, cô có muốn đi cùng không?
- Quên đi. Tôi không có hứng thú.
Tô Phỉ lắc lắc đầu, xoay người về phòng ngủ của mình.
- Tôi đi rửa mặt trước, một lát ra ăn cơm sau.
- Cơm đã làm xong, anh tự ăn đi.
Trương Kỳ vừa nói, vừa đặt dĩa lên bàn.
- Tại sao? Em giảm cân?
- Tôi thấy anh nên không muốn ăn, một lát tôi ăn chung với Tô Phỉ tỷ.
Trương Kỳ trừng mắt nhìn Trương Vĩ, cởi tạp dề ra, cố ý ném vào người Trương Vĩ, lắc lắc mông ra khỏi nhà ăn.
..
Bên trong phòng VIP ở một nhà hàng tại khu Long Tỉnh Loan, có một cái bàn tròn tám người, trên bàn bày đầy thức ăn, ngồi quanh bàn có ba người, chính là Trương Vĩ, Vệ Trường Minh, Lữ Du.
- Vệ ca, Lữ cục trưởng, tôi mời hai vị một chén.
Trương Vĩ đứng dậy, bưng một ly rượu đế nói.
- Trương lão đệ, giữa chúng ta không cần khách khí, ngồi xuống, ngồi xuống rồi nói.
Vệ Trường Minh phất tay áo, nói.
- Được, vậy tôi kính trước.
Trương Vĩ vừa nói, vừa uống cạn chén rượu, sau đó mới ngồi vào vị trí của mình, Vệ Trường Minh và Lữ Du cũng uống cạn một ly.
- Lão đệ, mảnh đất trống kia khởi công thuận lợi, lão ca xin chúc mừng đệ.
Vệ Trường Minh cười nói.
- Đúng nha, công ty Bách Ức lại có miếng mồi lớn như vậy, Trương đổng nhất định sẽ thăng chức rất nhanh.
Lữ Du cũng phụ họa thêm.
- Không dám, không dám, còn phải nhờ Vệ ca cùng Lữ cục trưởng dìu dắt.
- Lão đệ, chuyện dìu dắt, sau này không cần phải nói, chỉ bằng quan hệ giữa chúng ta, có chuyện gì, cậu cứ nói là được.
Vệ Trường Minh nói.
- Đúng vậy, đúng vậy.
Lữ Du cũng nhanh chóng hưởng ứng, lãnh đạo của hắn lên tiếng, hắn còn có thế không có chút bày tỏ sao?
- Vệ ca, ngài đã nói vậy, thì tôi cũng có chút việc, muốn thỉnh cầu hai vị hỗ trợ.
- Lão đệ, có chuyện gì cứ nói thẳng, chỉ cần là trong phạm vi năng lực, lão ca tôi nhất định sẽ tận lực hỗ trợ.
Vệ Trường Minh vỗ ngực nói, Lữ Du ở một bên cũng gật gật đầu.
- Là như thế này, mảnh đất trống kia hiện tại phải khởi công, chính phủ bắt phải giao 500 triệu phí dụng, nhưng tài chính công ty Bách Ức không nhiều, có thế giao trước một phần được không, sau này tài chính công ty nhiều hơn, sẽ đem phần còn lại trả cho chính phủ.