Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 832: Khiêu đan (nhảy hợp đồng) (2)

Ngay như bản thân của Trương Kỳ mà nói, nàng cũng không muốn bỏ qua cái hợp đồng này, vì tiền phí trung gian của hợp đồng rất cao, cho dù là chỉ có thế đòi về một phần, vậy còn lớn hơn so với bán mấy căn nhà bình thường.

..

Sau khi Mạnh Quảng Vân tỷ muội phân biệt cùng đám người Trương Vĩ, lại xoay người trở về biệt thự đầu tiên đi xem. Mà nguyên nhân hai người quay lại nơi đó, là muốn đơn độc nói chuyện một chút cùng chủ sở hữu nhà, như vậy cũng không cần bỏ ra tiền phí trung gian nữa.

- Quảng Ngọc, em cảm thấy hai biệt thự này thế nào, cái nào thích hợp hơn nha?

Mạnh Quảng Vân vừa đi, vừa hỏi muội muội ở bên cạnh.

- Tỷ, em cảm thấy cái tiểu khu này hoàn cảnh cùng vật nghiệp cũng không tệ. Vừa rồi xem hai nhà đều có đặc sắc riêng, nhưng mà muốn nói thích cái nhà nào hơn, thì em vẫn cảm thấy nhà thứ nhất xem vẫn tốt hơn.

Mạnh Quảng Ngọc trầm tư một lát, đáp.

- Quảng Ngọc, chỉ cũng nghĩ gần như em, cũng cảm thấy căn nhà đó tốt hơn, chỉ bất quá chỉ là giá tiền có hơi cao một chút.

Mạnh Quảng Vân nói.

- Ai ôi!!!, tỷ, mua một căn nhà không dễ dàng. Thuế nhà, thuế trước bạ, tiền phí trung gian, tiền sữa chử, cộng hết lại ít nhất tốn mấy triệu NDT, tự nhiên muốn mua một cái nhà mà mình thích, nếu không chị nếu đổi thành nhà khác, phí dụng cộng hết lại cũng không nhỏ.

Mạnh Quảng Ngọc vừa bẻ ngón tay, vừa tính toán kỹ lưỡng cái loại phí.

- Ừ, như thế, cộng lại tất cả các loại phí dụng quả thật không ít, có thế tiết kiệm phí dụng, vẫn là nên tiết kiệm, như vậy mới có thế tiết kiệm giá tiền mua nhà.

Mạnh Quảng Vân khẽ gật đầu, nói.

- Đúng rồi, em cũng có ý tứ này.

Mạnh Quảng Ngọc nói tiếp:

- Chúng ta lấy căn nhà thứ nhất làm ví dụ đi. Căn nhà đó trang thiết bị vật dụng rất mới, trên cơ bản không cần thay đổi gì quá lớn, như vậy chúng ta có thế tiết kiệm được mấy chục vạn NDT.

- Ừ, không tệ. Căn nhà đó trang thiết bị vật dụng chị cũng thật thích, trên cơ bản không cần phải thay đổi cái gì.

Mạnh Quảng Vân đồng ý nói.

- Thứ hai, chủ sở hữu nhà căn nhà đó đoán chừng vẫn còn ở đấy, chúng ta trực tiếp liên lạc cùng chủ sở hữu nhà, như vậy tiền phí trung gian còn có thế ít hơn 1 triệu NDT, cái này cộng hết lại hết thì có hơn 200 vạn NDT rồi vậy.

Mạnh Quảng Ngọc nói.

- Em nói, chúng ta không giao phí môi giới cho Trung Vĩ công ty, mà là tự mình ký kết hợp đồng cùng chủ sở hữu nhà, như vậ có bị công ty môi giới phát hiện hay không nha?

Mạnh Quảng Vân có chút lo lắng nói.

-Không sao, chúng ta cứ nói là những công ty môi giới khác cũng dẫn chúng ta xem qua căn nhà này thì khôg phải là được hay sao? Hơn nữa bọn họ cũng không có chứng cớ gì, dựa vào cái gì mà đưa không tiền cho bọn họ chứ?

- Chị cũng nghĩ như vậy đấy, em nói coi cứ dẫn chúng ta đến xem nhà, bản thân cũng không cần bỏ ra cái gì, một khi chúng ta mua căn nhà này, còn phải cấp cho đối phương 1 triệu tiền phí hoa hồng, bọn họ kiếm tiền cũng quá dễ dàng rồi chứ hả.

- Đúng đấy, em cũng cảm giác giống như tay không bắt giặt vậy, ta có vậy 1 triệu NDT làm gì không được, tại sao lại phải đưa không công cho bọn họ chứ.

- Ừ, cứ làm như thế đi.

Mạnh Quảng Vân cùng muội muội có ý nghĩ giống như vậy, từ trên căn bản không tiếp thụ công ty môi giới, cảm thấy đối phương không phải là công ty thực nghiệp, không có thương phẩm cùng hàng hóa của bản thân mình, có chút giống như là một loại lường gạt.

Hai tỷ muội vừa đi, vừa nói, rất nhanh về tới nhà thứ nhất được dẫn xem, rồi sau đó đi tới trước của nhà gõ cửa, nhưng điều khiến cho họ có chút thất vọng chính là, chủ sở hữu nhà tựa như đã đi ra khỏi biệt thự.

- Đông đông đông…

Mạnh Quảng Vân lại gõ cửa hai cái nữa, nhưng vẫn không có người mở cửa, chỉ có thế thở dài bất đắc dĩ có chút nói:

- Vậy làm sao nha? Chủ sở hữu nhà đoán chừng đã đi rồi.

- Không có quan hệ gì, em không phải lưu lại danh thiếp ở nhà xí rồi sao? Em đoán chừng chủ sở hữu nhà sau khi nhìn thấy được, khẳng định sẽ gọi điện thoại cho chúng ta, đến lúc đó chẳng phải là liên lạc được sao?

Mạnh Quảng Ngọc vỗ vỗ cánh tay tỷ tỷ, an ủi.

- Em nói đúng, cũng chỉ có thế hy vọng như vậy thôi.

Mạnh Quảng Vân lên tiếng, nhìn đồng hồ tay một chút nói:

- Chúng ta trở về đi, đoán chừng anh rễ em ngày hôm nay về nhà sớm, chị sẽ đưa ảnh chụp biệt thự cho hắn xem một chút.

- Đi, em đoán chừng tỷ phu nhất định thích.

Mạnh Quảng Ngọc cười nói.

Ngay sau khi Mạnh Quảng Vân tỷ muội rời khỏi, tiểu Triệu đi theo phía sau bọn họ, cũng quay trở về môn điếm của Trung Vĩ công ty, trực tiếp chạy tới phòng làm việc của Trương Vĩ, nói cho Trương Vĩ nghe sự tình hắn thấy được.

- Tiểu Triệu, cậu khổ cực rồi, chuyện này trước hết không cần nói cho người khác biết, tôi đến lúc đó sẽ đi xử lý.

Trương Vĩ vỗ vỗ bờ vai của hắn, khích lệ nói.

- Dạ vâng Trương đổng, tôi đi ra ngoài trước.

Tiểu Triệu cũng vừa tới công ty không lâu, công tác kinh nghiệm cũng không phong phú, trải qua chuyện ngày hôm nay, khiến cho hắn càng thêm bội phục đối với Trương Vĩ, thầm nói:

“Trách không được người ta có thế làm chức chủ tịch, liếc mắt là liền nhìn ra hai vị khách hàng này có vấn đề!”

Thấy tiểu Triệu đi ra khỏi phòng làm việc, Trương Kỳ đứng lên từ trên ghế salon, tức mình thở phì phò nói:

- Hai cái lão bà này thật đáng giận, buổi sáng bởi vì dẫn khách đi xem nhà, còn ở trước mặt của nhiều người mắng tôi như vậy, hiện giờ lại còn không biết xấu hổ đi khiêu đan.

- Anh còn mời hai người họ ăn cơm oan đó mà? Anh chẳng phải là còn oan uổng hơn so với em hay sao?

Trương Vĩ cười lạnh một tiếng, nói.

-Hai người kia rất đáng giận, quả thực là coi chúng ta như khỉ vậy đó, đùa bỡn coi thường quá mà!

Trương Kỳ có chút không cam lòng nói.

- Trên cái thế giới này không có bữa cơm trưa nào là miễn phí cả. Nếu như bọn họ đã ăn cơm của chúng ta, còn làm ra chuyện không đúng như vậy, thì cần phải trả lại cho chúng ta gấp bội!

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free