Phòng Thuật (Dịch) - Chương 840: Khiêu đan (Nhảy hợp đồng) (2)
- Bảo bối, ba con ở vị trí then chốt này, chỉ cần con một ngày không có định hôn sự, người muốn đám hỏi cùng nhà chúng ta có rất nhiều, có một số việc cũng không phải mẹ có thế khống chế được.
Hướng Tú Lan nói.
- Ha… Con biết rrồi, vậy thì gặp đi.
Lý Mông Dao trợn trừng đôi mắt đẹp, có chút bất đắc dĩ nói.
- Được, vậy để mẹ nói với con một chút về tình huống bên đàn trrai đó.
Hướng Tú Lan cười nói.
- Một hồi rồi nói sau, chạy ở bên ngoài mệt mỏi quá vậy à, con muốn vào phòng tắm tắm một cái.
Lý Mông Dao quẳng xuống một câu nói, xoay người đi về hướng thang lầu, căn bản cũng không cho Hướng Tú Lan cơ hội ngăn trở.
- Đứa nhỏ này… Ai.
Thấy được con gái quày quả rời đi, Hướng Tú Lan có chút thở dài bất đắc dĩ.
...
Chung cư Lạc Thành, ở trong căn hộ 3606 Lầu 1, Trương Vĩ ngồi trên ghế sa *** ở phòng khách, tuy rằng TV đang mở, nhưng hắn lại đang nhắm mắt dưỡng thần, dường như đang suy tư chuyện gì.
- Trương Vĩ, ăn cơm đi.
Đúng lúc này, trong nhà bếp truyền ra tiếng gọi của Trương Kỳ. Trương Vĩ ngồi dậy từ trên ghế salon, vừa đi về phía nhà ăn, vừa đáp:
- Ừ.
Trương Vĩ sau khi đi tới trong phòng ăn, thấy Trương Kỳ đã thu thập xong chén đũa, trên bàn để bốn món thức ăn một món canh, có thế nói là sắc, hương, vị đều đầy đủ, khiến cho Trương Vĩ không nhịn được nhỏ dãi liên tục.
- Anh ở công ty không có chuyện gì thì về sớm một chút, tránh khỏi mỗi một ngày đều ăn cơm trễ thế này.
Trương Vĩ ngồi ở bên cạnh bàn ăn, cầm chén đũa của mình nói.
- Giờ tan sở không phải em định sao? Anh dù sao cũng không thế đặc biệt một mình mình, không đến thời gian về về sớm sao coi được.
Trương Kỳ tháo tạp dề xuống, ngồi xuống một đầu khác của bàn ăn, đáp.
- Ừ, vậy cũng đúng ha.
Trương Vĩ gật gật đầu, nói.
- Đúng rồi, buổi trưa hôm nay dường như có một đại mỹ nữ tìm anh đó nha?
Trương Kỳ vừa dùng đũa bới cơm, vừa nói.
- Em nhìn thấy được rồi?
Trương Vĩ hỏi.
- Đúng nha, lái một chiếc Ferrari màu trắng, xem ra chừng hai mươi tuổi, bộ dạng đẹp giống như búp bê vậy, những nam nhân đồng nghiệp trong điếm kia nhìn thấy cô ta xong rrồi đều như mất hồn vậy, nghị luận suốt một buổi chiều luôn.
Trương Kỳ nói.
- Vậy à, vậy xem ra, sau này vẫn còn là bảo cô ta ít tới công ty, nếu không làm trễ nãi công tác của nghiệp vụ viên, anh chẳng phải là sẽ kiếm ít đi rất nhiều tiền sao?
Trương Vĩ cười nói.
- Đúng rồi, cô ta với anh quan hệ thế nào vậy?
Trương Kỳ mắt đẹp xoay chuyển, hỏi.
- Em đoán xem?
- Ngươi đang truy đuổi người ta?
Trương Kỳ thử dò xét.
- Em nói vừa khéo tương phản.
Trương Vĩ buông chén đũa xuống, nghiêm trang nói.
- Vừa khéo ngược lại, đây là ý gì?
Trương Kỳ nghi ngờ hỏi.
- Cô ta đang theo đuổi anh!
Trương Vĩ nín cười, chớp chớp mắt, nói.
Trương Vĩ trong lòng hết sức rõ ràng, loại người tính tình lãnh đạm giống như Lý Mông Dao vậy, căn bản cũng không có thế chủ động truy đuổi nam nhân. Nhưng mà, điều này cũng không gây trở ngại Trương Vĩ ngẫu nhiên ý dâm một chút, dù sao Trương Kỳ cũng không thế nào xác nhận sự thật được.
- Ha… Thiệt hay giả đó, cái loại cực phẩm Bạch Phú Mỹ đó (chú: vừa trắng vừa giàu vừa đẹp), lại theo đuổi ngược lại anh à?
Trương Kỳ bật cười một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ một chút cũng không thế tin.
- Khụ…
Thấy biểu tình của Trương Kỳ có chút khinh thường, Trương Vĩ ho nhẹ một tiếng, ưỡn ngực nói:
- Kỳ Kỳ, em không thế dùng ánh mắt trước kia để nhìn đánh giá anh. Anh hiện tại có thế nói là chủ tịch của hai công ty, tuổi trẻ tài cao nhân sĩ thành công, cô gái theo đuổi ngược lại anh có nhiều lắm đó nghe.
- Vương bà bán dưa, mèo khen mèo dài đuôi.
Trương Kỳ hừ yêu một tiếng, nói:
- Hay là chờ tôi cơm nước xong rồi nói sau, bằng không nghe anh nói nhiều quá, chỉ sợ một hồi không còn đói bụng nữa luôn.
- Kỳ Kỳ, lời này của em nói là không đúng rồi.
Trên mặt Trương Vĩ lộ ra vẻ tươi cười, nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp của Trương Kỳ, cười nói tiếp:
- Anh cũng không tin, các nghiệp vụ viên trong điếm không có lén thảo luận về anh? Và cũng không có ai lén yêu thầm mến trộm anh sao?
- Haha, quả thật là có không ít nữ nghiệp vụ viên thảo luận về anh, nói anh là Chu bái bì phiên bản hiện đại, chỉ biết bóc lột tiền mồ hôi nước mắt của nhân viên, chờ đến cô ta từ chức tạm rời cương vị công tác ở công ty, ngày đó nhất định phải hảo hảo chửi mắng anh một trận.
Trương Kỳ cười nói.
- Miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo.
Trương Vĩ thở dài một cái, lắc lắc đầu nói.
- Đúng rồi, tôi còn có một việc cần phải với anh một chút.
Trương Kỳ chề chề cái miệng nhỏ, nghiêm trang nói.
- Chuyện gì? Em nói đi.
- Mạnh thị tỷ muội mua biệt thự kia, xế chiều hôm nay không tiếp nhận điện thoại của em nữa, cũng không biết hiện xuất hiện tình huống gì.
Trương Kỳ có chút lo lắng nói.
- Em dẫn họ xem qua mấy cái nhà rồi?
- Cộng thêm lần trước chúng ta cùng dẫn đi xem hai căn, hiện tại tổng cộng dẫn họ đi xem 5 căn rồi.
- Thư xác nhận dẫn khách đi xem nhà có còn ở đây không?
- Vâng, em đều án theo lời dặn dò của anh, đều bảo lưu lại hết.
Trương Kỳ đáp.
- Ngày mai sau khi vào làm việc, em đến tổng bộ của Trung Vĩ công ty tìm Lưu Thành, đem địa chỉ nhà dẫn họ đi xem đó báo cho hắn biết, hết thảy chuyện khác vẫn làm y như cũ là được.
Trương Vĩ trầm tư một lát, phân phó.
- Vậy… Nếu như, Mạnh Quảng Vân tỷ muội thật sự khiêu đan nhảy phá hợp đồng thì làm sao bây giờ nha?
Trương Kỳ khẽ cắn môi đỏ mọng, có chút lo lắng. Cái hợp đồng này nàng theo đã rất lâu rồi, tiền phí trung gian có trên trăm vạn, nàng cũng không muốn cứ như vậy mà bị mất đi.
- Hừ, anh còn ước gì bọn họ nhảy hợp đồng đây!
Trương Vĩ cười lạnh một tiếng, nói.