Phòng Thuật (Dịch) - Chương 849: Quy hoạch tương lai (1)
Lý Mông Dao thoạt nhìn có vẻ vô cùng hiền lành, nhưng trong lòng lại rất kiêu ngạo, lúc nói chuyện có thế khách khí, nhưng khó trở thành bằng hữu tri âm của cô, càng không dễ để trở nên thân thiết với cô.
Về bản chất mà nói, Trương Vĩ không thích người như vậy, luôn có cảm giác người đó quá kiêu căng, chỉ là trước kia lúc còn ở Công ty Trung Thông, Lý Mông Dao là con gái của tổng giám đốc công ty, nên Trương Vĩ mới không dám biểu hiện rõ.
Nhưng mà, hiện tại Trương Vĩ cũng coi như là có thân phận, cũng không cần dựa hơi đối phương, nên sau khi hắn thấy Lý Mông Dao, liền thích đùa bỡn đối phương.
Lý Mông Dao không chỉ có thân thế tốt, mà dáng dấp cũng đẹp như tiên nữ, cộng thêm bản thân lại cực kỳ cao ngạo, để theo đuổi người như vậy không phải chuyện dễ dàng, thậm chí có thế nói là vô cùng cực khổ, Trương Vĩ cũng không muốn đem quá nhiều kinh nghiệm từng trải đặt vào phương diện này.
- A Vĩ, con thử nghĩ xem, tướng mạo và phẩm chất của Hướng Mộng Dao đều rất tốt, nếu như bây giờ không nắm chặt, sau này có hối hận cũng không kịp.
Vinh phu nhân nói.
- Được, con sẽ suy nghĩ thật kỹ.
Trương Vĩ cười đáp.
Lý Mông Dao là nữ nhân đẹp nhất trong những người Trương Vĩ từng gặp, nếu như nói Trương Vĩ không động tâm, là chuyện không có khả năng, nhưng trên thế giới này không phải anh nghĩ là có thế lấy được.
- Mọi người đang nói gì vậy? Trò chuyện náo nhiệt nhỉ.
Đúng lúc này, Trương Bình Hoa cầm điện thoại di động đi đến.
- Ah, em chuẩn bị thu xếp một mối hôn sự cho A Vĩ, nó bây giờ tuổi cũng không còn nhỏ nữa, vẫn nên sớm định trước, dù sao đi nữa, làm việc chung cũng đã hai ba năm, cũng gần giống như kết hôn rồi còn gì.
- Vậy thì tốt, chuyện này đúng là phải để em phí tâm rồi, anh bình thường cũng không có thời gian rãnh.
Trên mặt Trương Bình Hoa lộ ra vẻ tươi cười nói. Thấy thế tử quan tâm đến hôn sự của con mình, Trương Bình Hoa cũng vô cùng cao hứng.
- Đúng rồi, lúc nãy ai gọi điện cho anh vậy, có chuyện gì sao?
Vinh phu nhân hỏi.
- Còn không phải chuyện của địa sản Hoa Dương sao. Phó tổng giám đốc Marketing cuối cùng đã từ chức, trong lúc nhất thời không thế tìm người được thay thế, như vậy sẽ ảnh hưởng đến việc vận hành của công ty.
Trương Bình Hoa thở dài một cái.
- Địa sản Hoa Dương!
Sau khi nghe được tên này. Trương Vĩ không khỏi sửng sốt, có chút giật mình nói:
- Địa sản Hoa Dương cũng là công ty con của tập đoàn Hồng Đỉnh.
- Đúng vậy, con đã nghe qua về công ty Hoa Dương rồi sao?
Trương Bình Hoa cười hỏi.
- Nghe qua một chút, hình như là một công ty địa sản có thực lực rất mạnh.
Trương Vĩ khẽ gật đầu.
Lúc trước, Chu Bàn Tử mua biệt thự Hương Giang, chính là do địa sản Hoa Dương kiến tạo, nên Trương Vĩ mới biết đến công ty này, hơn nữa không chỉ là biệt thự Hương Giang.
Mà rất nhiều tiểu khu xung quanh. Cũng đều do địa sản Hoa Dương phụ trách khai thác kiến tạo.
- Địa sản Hoa Dương là của tập đoàn Hồng Đỉnh, là một phân bộ ở Trung Quốc, cũng là khu vực trung bộ có địa sản lớn nhất của công ty. Nó có giá trị hơn mấy trăm triệu, cũng là khu vực sản xuất trung tâm của công ty, khu vực trung bộ của tập đoàn Hồng Đỉnh có rất nhiều công ty. Đều là những công ty liên quan đến bất động sản, một khi địa sản Hoa Dương xảy ra vấn đề. Sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ khu vực trung bộ của công ty.
Trương Bình Hoa nói.
- Ah, thì ra là như vậy.
Trương Vĩ lên tiếng.
- A Vĩ, cha bây giờ là phó tổng giám đốc của khu vực trung bộ, con có muốn đến khu vực trung bộ của công ty làm việc không, như vậy đối với sự phát triển của con sau này cũng có chỗ tốt.
- Ý của cha là, bảo con đến tập đoàn Hồng Đỉnh làm việc.
Trương Vĩ có chút kinh ngạc.
- Đúng vậy.
Trương Bình Hoa lên tiếng, phân tích nói:
- Con là chủ của công ty Bách Ức, tuy cũng là công ty bất động sản, nhưng dù sao nền tảng cũng còn quá nhỏ, sau này không có không gian lớn để phát triển, rất khó để có thế lên mặt, làm lớn.
- A Vĩ, mẹ cảm thấy đề nghị của cha con rất tốt, cho dù con tiến nhập tập đoàn Hồng Đỉnh, cũng giống như nắm giữ cổ phần ở công ty Bách Ức, chuyện này cũng sẽ không ảnh hưởng đến sự nghiệp cá nhân của con.
Vinh phu nhân khuyên nhủ.
- Cha, người nói việc này có chút đột ngột, con muốn suy tính một chút.
Sau khi nghe hai người khuyên bảo, Trương Vĩ chần chờ một lát.
- A Vĩ, con đối với tập đoàn Hồng Đỉnh có thế không biết, tập đoàn Hồng Đỉnh không chỉ đơn thuần là một đoàn thế kinh doanh, mà còn có thế lực rất lớn về chính trị, tập đoàn Hồng Đỉnh ở toàn bộ đại lục đều có chi nhánh, nên có quan hệ với rất nhiều quan viên ở địa phương, cũng có rất nhiều quan viên nắm giữ cổ phần của công ty.
- A Vĩ, ông nội con là chủ tịch tập đoàn Hồng Đỉnh, cũng là cổ đông lớn nhất của tập đoàn Hồng Đỉnh, có 18% cổ phần ở tập đoàn Hồng Đỉnh, nếu con ở tập đoàn làm tốt, nói không chừng còn có thế thừa kế cổ phần bên đó.
- Cái này thì không có khả năng lớn, mặc dù năng lực của A Vĩ không tệ, nhưng kinh nghiệm và sự từng trải không đủ, chưa chắc có thế đè ép những cổ đông khác trong công ty, cha cũng sẽ không bỏ qua anh, đại ca, tam đệ, mà trực tiếp giao cổ phần cho người nhỏ tuổi được.
Trương Bình Hoa phất tay áo, thực tế nói.
- Mặc dù cha không giao cổ phần cho A Vĩ, nhưng anh vẫn có cơ hội lấy được, đến lúc đó còn không phải do nhà chúng ta kế thừa sao.
- Chuyện cổ phần này tạm thời không nói đến nữa, chuyện này chỉ có cha mới có thế quyết định được, chúng ta là con cũng không nên chê trách, nhưng nếu A Vĩ có thế gia nhập tập đoàn Hồng Đỉnh, thì vẫn có rất nhiều chỗ tốt.