Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 887: Tâm sự (1)

- Ha ha.

Sau khi nghe được lời nói của Trương Kỳ, Trương Vĩ bật cười lớn.

- Anh vốn định mua cho em một căn nhà, nếu em không muốn, vậy coi như anh chưa nói gì !

- Anh…

Sau khi nghe được lời nói của Trương Vĩ, trên gương mặt xinh đẹp của Trương Kỳ lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Anh vừa mới nói cái gì? Muốn tặng em một căn nhà sao.

- Đúng vậy, anh vừa rồi đã nói như thế.

Trương Vĩ khẽ gật đầu, khoanh hai tay trước ngực.

- Nhưng mà, nếu em không thèm món quà của anh, thì coi như anh chưa nói gì đi!

Thấy được thái độ của Trương Vĩ, Trương Kỳ sao lại không biết, đối phương là đang cố ý trêu cô, nhưng muốn có được nhà thì phải mê hoặc thôi.

- Em vừa rồi nói sai không được sao? Anh thật sự muốn tặng em một căn nhà à?

- Cũng không tính là tặng, chỉ là thanh toán trước tiền cọc (trong mua trả góp) cho em mà thôi, còn hằng tháng em vẫn phải trả.

Trương Vĩ nói.

- Vậy anh cho em nhà lúc nào?

Trương Kỳ hỏi.

- Em nên biết các hạng mục công trình của công ty Bách Ức, đợt tới anh chuẩn bị bán hoặc cho thuê một tòa nhà mới xây, để cho em một bộ phòng, coi như đền bù tổn thất lần này cho em.

- Haha, em còn tưởng bây giờ anh cho em chứ, thì ra là cho em vẽ nên một cái bánh mỳ lớn.

Trương Kỳ hếch cái miệng nhỏ nhắn lên.

- Vậy rốt cuộc là, em có cần hay không!

Trương Vĩ hỏi ngược lại.

- Cần, em đương nhiên là cần.

Trương Kỳ nhanh chóng gật gật đầu, tuy Trương Vĩ chỉ giúp cô thanh toán tiền cọc trả góp, nhưng như vậy cũng đã rất khó rồi, mỗi tháng cô đóng tiền vào, thời gian dần qua cô cũng có thế có một căn phòng ở Bắc Kinh.

- Vậy được, đây là hợp đồng, sau này em cũng không cần quản nữa, cho dù có đòi được tiền hoa hồng hay không. Thì cũng không liên quan gì đến em nữa.

Trương Vĩ cười nói.

- Ừ, em biết rồi.

Trương Kỳ lên tiếng.

- Vậy nếu không còn chuyện gì nữa, thì em ra ngoài đi.

Trương Vĩ phất tay áo nói.

- Được.

Trương Kỳ lên tiếng. Sau đó xoay người bước ra khỏi phòng làm việc.

Thật ra, chuyện của Chung Kiến Hoa, đúng là do Trương Vĩ ở phía sau khống chế, để Tô Phỉ lợi dụng quan hệ với giới truyền thông, đưa tin tức kia trở thành tiêu điểm.

Dĩ nhiên, ngoại trừ dựa vào quan hệ của Tô Phỉ ra. Trương Vĩ cũng phải chuẩn bị một ít tiền để khiến tin tức kia, được đẩy lên những trang tin tức lớn.

Trương Vĩ xem đó là nơi hắn lập nghiệp, nên có tình cảm rất sâu đậm với công ty Trung Vĩ, hơn nữa lợi nhuận của công ty Trung Vĩ cũng không ít, hắn muốn mượn cơ hội lần này để lăng xê công ty Trung Vĩ lên một vị trí cao hơn.

- Reng reng reng…

Đúng lúc này, chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Trương Vĩ lấy điện thoại của mình ra vừa thấy, hiện trên màn hình chính là số điện thoại của Trương Bình Hoa.

- Ba, tìm con có việc gì sao?

Trương Vĩ nhấn nút trả lời.

- A Vĩ, con về nhà một chuyến đi. Ba có chút chuyện muốn nói với con.

Trương Bình Hoa phân phó nói.

- A, chuyện gì ạ. Sao lại gấp như vậy?

Trương Vĩ hỏi.

- Bên Hương Giang có chuyện, ba có thế phải trở về một chuyến, trước khi trở về có một số chuyện muốn dặn dò con.

Trương Bình Hoa nói.

- Con biết rồi, bây giờ con về liền.

Trương Vĩ nói.

- Ừ, trên đường lái xe cẩn thận một chút.

Trương Bình Hoa dặn dò.

- Vâng, con nhớ kỹ rồi.

Trương Vĩ lên tiếng, lập tức ngắt máy điện thoại di động, sắp xếp lại văn kiện trên bàn, sau đó sãi bước đi ra ngoài.

..

Biệt thự Hoa Quang nằm ở đường trung tâm. Chính là do địa sản Hoa Dương kiến tạo, đây được xem là tiểu khu cao cấp, giá tiền cũng vô cùng đắt, có thế coi là nơi giàu sang phú quý.

Vợ chồng Trương Bình Hoa cũng có một ngôi biệt thự ở đây, sau khi để người hầu quét dọn xong, cả nhà mới di chuyển từ khách sạn đến ở. Mà lúc này Trương Vĩ cũng chạy xe đến đây.

Trang thiết bị bên trong tiểu khu vô cùng sang trọng, hơn nữa diện tích sân vườn cũng rất rộng, vượt xa những khu biệt thự bình thường khác, Trương Vĩ mặc dù đã gặp qua không ít nhà, nhưng lần đầu tiên bước vào tiểu khu này, trong lòng vẫn cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Trương Vĩ lái xe đến trước biệt thự, sau khi thấy ô tô của Trương Vĩ, người hầu trong nhà vội chạy ra mở cổng, để Trương Vĩ trực tiếp lái xe vào trong biệt thự.

Bên trong ngôi biệt thự trang thiết bị vô cùng đầy đủ, bể bơi, hậu hoa viên cũng rất khác biệt, sau khi Trương Vĩ đỗ ô tô xong, liền đi dọc theo con nhỏ được xếp bởi những viên đá cuội, đến trước cửa biệt thự, dùng chìa khóa mở cửa ra, trực tiếp đi vào bên trong biệt thự.

Trương Vĩ vừa mới đi qua cửa trước căn biệt thự, liền thấy Trương Bình Hoa ngồi ở phòng khách, nhìn hắn vẫy vẫy tay.

- A Vĩ, mau vào đây.

- Vâng.

Trương Vĩ lên tiếng, rồi đi đến cạnh ghế sa *** ngồi, trong lòng cũng có chút nghi ngờ.

- Ba, sao chỉ có mình ba ở đây?

- À, mẹ con với Trung Nghĩa đang thu dọn đồ đạc, chuẩn bị một lát về Hương Giang.

- Gấp như vậy à, đã xảy ra chuyện gì sao?

- Cũng không có chuyện gì lớn, công ty bên kia có chuyện phải thương lượng.

- Nha.

Trương Vĩ lên tiếng.

- Đúng rồi, hai ngày nữa con cũng đến Hương Giang một chuyến đi, ba dẫn con đi gặp ông nội, cũng nên gặp gỡ người trong gia tộc một chút.

Trương Vĩ gật gật đầu, lên tiếng.

Thật ra, lần này Trương Bình Hoa chạy về Hương Giang, chính là vì giải quyết chuyện của công ty địa sản Hoa Dương, cùng người trong gia tộc thương lượng về việc chọn người đảm nhiệm chức vụ ở địa sản Hoa Dương, Trương Vĩ nếu muốn ngồi ở vị trí phó tổng marketing, thì tất yếu phải đến Hương Giang một chuyến, chỉ có được gia tộc nhìn nhận, mới có thế giành được chức vụ kia.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free