Phòng Thuật (Dịch) - Chương 923: Bụng chứa âm mưu (1)
Hơn tám giờ tối. trong Lục Châu Môn Điếm của Công ty Trung Vĩ tại khu Long Tĩnh loan, phần lớn nghiệp vụ viên bắt đầu tổng kết ngày làm vie65c hôm nay, một phần nhỏ nghiệp vụ viên vì hoàn thành định lượng, tìm tòi thêm khách hàng và phòng nguyên trên mạng. Còn Trương Kỳ thì đang ở ngoài môn điếm gọi điện thoại.
- Xin chào, Vương tiên sinh, tôi là Trương Kỳ của Công ty Trung Vĩ.
Sau khi kết nối điện thoại, Trương Kỳ cười nói.
- Ài, là tôi, tiểu Trương cô khỏe không?
Trong điện thoại nam nhân đó đáp lại.
- Dạ khỏe, ngài hiện tại đi tới chỗ nào rồi, môn điếm của chúng tôi sắp phải đóng cửa, đến lúc đó chỉ sợ cũng không xem được biệt thự rồi.
Trương Kỳ nói.
- Vậy à, tôi đã đến, ở gần ngay môn điếm của các người, đã thấy cái Cao ốc ở ốc đảo kia rồi.
Vương tiên sinh nói trong điện thoại.
- Tốt quá, tôi đang ở ngay cửa môn điếm chờ ngài, ngài cho xe ngừng ngay cửa tiệm của chúng tôi là được.
Trương Kỳ dặn dò.
- Tốt, tôi thấy được cô rồi.
Vương tiên sinh lên tiếng, lập tức cúp điện thoại.
Sau một lát, một chiếc Mercedes màu đen chạy đến Trung Vĩ môn điếm, trên xe hơi bước xuống một nam nhân hơn 30 tuổi, dáng dấp coi như là đoan chính, trên người lại bốc ra mùi rượu nhàn nhạt.
- Vương tiên sinh, ngài đã tới rồi.
Thấy được nam tử kia, Trương Kỳ nhanh chóng cười bbước lên nghênh đón.
- Ừ, Trương tiểu thư ngày hôm nay ăn mặc thật là xinh đẹp.
Vương tiên sinh cười ha hả, tháo kính râm màu đen xuống, nhìn đánh giá thân thế mềm mại của Trương Kỳ một phen, nhất là dừng lại trên cặp chân đẹp của nàng thêm một hồi.
- Vương tiên sinh, ngài quá khen.
Trương Kỳ cố ra vẻ tươi cười, khiêm tốn nói:
- Vương tiên sinh, thời gian không còn sớm nữa, hay là chúng ta đi xem nhà ngay bây giờ đi.
- Tốt, vậy đi xem nhà đi.
Vương tiên sinh thực hiện một dấu tay ra hiệu mời thỉnh, tỏ ý mời Trương Kỳ ngồi bên tay lái phụ.
- Ngài chờ một chút, ta đi gọi đồng nghiệp một chút, sau đó cùng đưa ngài đi xem phòng ốc.
Trương Kỳ khẽ khom người nói.
- Không cần dùng, không cần, tự cô dẫn tôi đi xem là được rồi, không cần tìm quá nhiều người.
Nghe Trương Kỳ nói thế, Vương tiên sinh vội khoát khoát tay, ngăn cản lại.
Thấy được cử chỉ của Vương tiên sinh, Trương Kỳ không khỏi có chút lo lắng. Nàng cũng không thế đêm hôm khuya khoắt như vầy dẫn một nam tử xa lạ xem nhà, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, chỉ sợ ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
Đúng lúc này, một chiếc ô tô màu trắng được lái tới, chiếc xe vừa mới dừng lại Trung Vĩ môn điếm, trong ôtô bước ra một người nam tử, chính là Trương Vĩ cùng Vương Siêu đi ăn cơm trở về.
Thấy Trương Vĩ đii hướng về phía bên này, Trương Kỳ đột nhiên nhẹ nhõm hẳn, cũng không lo lắng đối phương có mưu đồ gì nữa, dùng lời nói dịu dàng nhắc nhở:
- Vương tiên sinh, chúng tôi bình thường là hai ba người cùng dẫn khách đi xem, trước khi khách hàng còn chưa tới chỗ phòng nguyên, đã cho nghiệp vụ viên sớm mở cửa nhà trước rồi, đây cũng là vì tiết kiệm thời gian của ngài.
- Ta nói không cần thì không cần nữa, hai người chúng ta cùng đi xem nhà không phải là tốt hayy không? Tôi không thích quá nhiều người đi cùng, phiền toái.
Vương tiên sinh phất tay áo, không cho phép hoài nghi nói.
- Vương tiên sinh, chúng ta muốn dẫn ngài đi xem ba căn nhà, có một căn nhà có chìa khóa gửi ở công ty, nếu như chúng tôi không cùng đưa ngài đi xem, vậy không có ai đi lấy chìa khóa ở công ty ký gửi rồi.
Tào Quân Lan cũng đi tới một bên, khuyên nhủ nói.
- Không có quan hệ gì. Tôi cũng có thế cùng đi theo lấy chìa khóa.
Vương tiên sinh nói.
- Vương tiên sinh, công ty chúng tôi có quy định, thường thường khi dẫn khách đều phải ba người cùng đi.
Nghe được động tĩnh, Thẩm Đông Bình cũng đi ra, nhắc nhở.
Thẩm Đông Bình cũng là một nghiệp vụ viên già dặn kinh nghiệm, thấy được tình huống như vậy, lập tức sẽ hiểu trạng huống, biết được Vương tiên sinh này là mượn danh xem nha mua nhà, muốn chiếm tiện nghi hay lợi dụng cợt nhã Trương Kỳ.
Thế nhưng, đối phương dù sao cũng là khách hàng của công ty, công ty môi giới vốn chính là dựa vào danh tiếng để ăn cơm, Thẩm Đông Bình tuy rằng trong lòng vô cùng chán ghét, thế nhưng cũng không thế đi nói nặng lời, chỉ có thế để cho bản thân Trương Kỳ dùng lời nói dịu dàng tạ tuyệt, cho đối phương biết cô ta không phải loại cô gái đó.
- Con người của ta sợ nhất phiền toái, các người nếu như vậy thì, ta đi mua nhà của công ty khác vậy, công ty môi giới hiện giờ phải nói là bày đầy ra đường đó mà.
Thấy người chung quanh càng tụ càng nhiều, Vương tiên sinh có chút bất mãn nói.
- Vương tiên sinh, chúng ta không phải là không muốn dẫn ngài đi xem nha, chỉ là một người không thế dẫn khách.
- Tiểu Trương, có cái gì không tiện dẫn chứ? Chúng ta ở trên điện thoại không phải là nói chuyện tốt đẹp vô cùng, chỉ cần cô dẫn ta đi xem nhà hài lòng, tôi mua ngay là được, dù sao đến công ty nào cũng giống như nhau là phải mua thôi, chỉ xem cô có muốn kiếm tiền, có cái thành ý đó hay không.
Đôi mắt nhỏ của Vương tiên sinh vừa nhìn chằm chằm vào thân thế mềm mại của Trương Kỳ, vừa dùng giọng vừa uy hiếp vừa lấy lợi đi dụ nói.
- Ta có thành ý dẫn ngài xem nhà , chỉ là một người dẫn khách đi xem nhà thì quả thật có chút không thích hợp lắm!
Trương Kỳ vẫn dùng lời nói dịu dàng tạ tuyệt.
- Có cái gì không thích hợp? Cô cứ đi theo tôi đi á…, chỉ cần là cô dẫn tôi đi xem nhà , tôi nhất định sẽ mua nó lại, không cần để người khác đi theo.
Vương tiên sinh vừa nói, vừa đưa tay phải của mình, làm bộ như muốn nắm cánh tay Trương Kỳ, trong miệng còn nói:
- Tiểu Trương, ta nói như vậy cô đều hiểu cả chứ?