Phòng Thuật (Dịch) - Chương 928: Tỏ ra yếu thế (2)
Thấy Trương Vĩ đi ra khỏi thang máy, trên mặt Vệ Khang lộ ra một chút bất ngờ, bởi vì tầng tám đều là chỗ mà các quản lý cao tầng của công ty làm việc, hắn cũng muốn biết Trương Vĩ tới nơi này là tìm ai, lập tức cũng đi ra theo khỏi thang máy.
Đối với tâm tư nhỏ của Vệ Khang, Trương Vĩ cũng không hề để ý lắm, trực tiếp tìm phòng làm việc của Uông Thần Vũ, thấy được biển báo Tổng Giám Đốc trước cửa phòng, liên đi tới gõ cửa:
- Cốc cốc cốc. . .
- Mời vào!
Tiếng gõ cửa vừa mới vang lên, trong phòng làm việc liền truyền đến thanh âm của một nam tử, sau đó Trương Vĩ chỉnh sửa lại quần áo một chút, đẩy cửa ra bước vào.
Nhìn thấy màn này, trên mặt Vệ Khang lộ ra một vẻ kinh ngạc. Hắn không ngờ là người mà Trương Vĩ muốn gặp, lại là Uông Thần Vũ của Hoa Dương Địa Sản, đây quả thật là điều vượt quá tưởng tượng của hắn.
- Trương Vĩ này có quan hệ gì với Uông tổng? Uông tổng vì sao lại gặp người phụ trách của công ty nhỏ như vậy chứ?
Vệ Khang trong lúc nhất thời có chút mê hoặc, căn bản không nghĩ thấu nguyên nhân bên trong đó.
- Không được, ngày hôm nay sau khi tan ca, mình nhất định phải điều tra kỹ một chút về tiểu tử này!
...
- Uông tổng ngài khỏe chứ, tôi là Trương Vĩ.
Trương Vĩ đi vào phòng làm việc, thấy được nam nhân ngồi ở sau bàn công tác, khách khí nói.
- Trương Vĩ đến rồi, không cần khách khí, mau ngồi đi.
Uông Thần Vũ đứng dậy, thực hiện một dấu tay ra hiệu mời thỉnh.
Uông Thần Vũ xem ra có vẻ hơn 40 tuổi, chải một mái tóc hất cao tiêu chuẩn, mặc âu phục màu đen toàn thân mới tinh, thân hình cao lớn, ngũ quan đoan chính, xem ra rất uy nghiêm.
- Dạ được.
Trương Vĩ cười lên tiếng, ngồi xuống đối diện với Uông Thần Vũ.
- Trương Vĩ nha, chuyện của anh tôi đều có nghe nói, tôi đối với năng lực công tác của anh cũng có được hiểu biết nhất định, tôi muốn nghe một chút xem anh cái nhìn của anh đối với chức vị Phó Tổng giám đốc Kinh doanh này như thế nào. Hoặc là nếu như anh là Phó Tổng giám đốc Kinh doanh, thì anh sẽ khai triển công việc như thế nào, cùng với xử lý một vài vấn đề như thế nào?
Uông Thần Vũ nhìn chằm chằm Trương Vĩ, hỏi.
- Trước tiên, tôi sẽ dùng hết năng lực lớn nhất của tôi hoàn thành công tác thuộc bổn phận của tôi, cũng sẽ mau chóng thích ứng nghiệp vụ của công ty, gánh vác trách nhiệm Phó Tổng giám đốc Kinh doanh của công ty.
Trương Vĩ đại khái tường thuật tóm lược một chút.
- Trương Vĩ, cái này anh nói quá lớn, quá sơ lược rồi, tôi hi vọng nghe anh an bài như thế nào cặn kẽ một chút.
Uông Thần Vũ nói.
- Uông tổng, vậy lý tưởng trong lòng ngài, chức Phó Tổng giám đốc Kinh doanh của Hoa Dương Địa Sản công ty, phải cụ bị điều kiện ra sao?
Trương Vĩ xoay chuyển đề tài câu chuyện, hỏi.
Trương Vĩ vào lúc hỏi câu này, đồng thời sử dụng Độc Tâm Thuật, muốn nhìn một chút xem ý nghĩ của Uông Thần Vũ như thế nào, hay nói cách khác, hắn muốn biết Uông Thần Vũ cần một Phó Tổng giám đốc Kinh doanh dạng gì.
Uông Thần Vũ có quyền chỉ định chức vụ phó tổng, chỉ khi có được sự thừa nhận của ông ta, Trương Vĩ mới có thế làm tới chức Phó Tổng giám đốc Kinh doanh, cho nên đối với cách nhìn của Uông Thần Vũ, Trương Vĩ hết sức coi trọng.
- Tôi đương nhiên là muốn tìm một người có năng lực làm việc mạnh, một lòng suy nghĩ cho ích lợi của công ty rồi.
Uông Thần Vũ cười ha hả, nói lấy lệ.
Nhưng mà, Trương Vĩ do đang sử dụng Độc Tâm Thuật, lại nhìn thấy được một loại ý nghĩ khác, chỉ thấy trong lòng Uông Thần Vũ thầm nghĩ:
“Điều kiện trọng yếu nhất chính là bbiết nghe lời, tôi muốn tìm một tay phó, chứ không phải là rước lấy một sự đau đầu, càng là người năng lực không mạnh, càng dễ dàng bị tôi khống chế.”
Thấy được nội tâm của Uông Thần Vũ, Trương Vĩ đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó mới phản ứng lại, Uông Thần Vũ là một người muốn khống chế rất mạnh, ông ta có rất nhiều cổ phần ở tại Hoa Dương Địa Sản, ông ta cũng muốn khống chế Hoa Dương Địa Sản ở trong tay.
Sở dĩ, ông ta muốn muốn tìm người không nhất định phải có năng lực làm việc mạnh, mà là những thuộc hạ năng lực làm việc bình thường, nhưng lại biết nghe lời, như vậy mới có thế dựa vào ông ta mà một mực làm việc, công ty cũng sẽ bị ông ta nắm chắc ở trong tay.
Hay nói cách khác, Trương Vĩ biểu hiện càng có chủ kiến, biểu hiện năng lực làm việc càng mạnh, ngược lại sẽ chỉ đưa tới Uông Thần Vũ cảnh giác, còn không bằng giả dạng làm một công tử ca có năng lực làm việc không mạnh, đi tới công ty để tiến hành mạ vàng dát ngọc vào người thế thôi.
- Uông tổng, cụ thế an bài như thế nào tôi còn chưa suy nghĩ kỹ, hơn nữa tôi cảm thấy các bộ môn đều có tổng giám, cũng không cần tôi tiến hành tự an bài, chỉ cần chọn tổng giám của bộ môn cho tốt, giao chuyện cho bọn họ làm là được rồi.
Trương Vĩ cười nói.
- Vậy à, vậy anh đối với bộ phận kinh doanh có ba chức vụ là tổng giám của bộ môn, có người nào thích hợp không?
Uông Thần Vũ hỏi thăm câu này, là muốn nhìn xem một chút coi Trương Vĩ có ý tranh quyền đoạt lợi hay không.
- Cái này. . .
Nghe được lời nói của Uông Thần Vũ, Trương Vĩ lộ ra một tia khó xử, nói:
- Uông tổng, ngài ở công ty lâu như vậy, ai thích hợp hơn với ba chức vụ tổng giám này, hẳn là rõ ràng hơn so với tôi, ngài trực tiếp an bài là được rồi.
- Ừ.
Nghe Trương Vĩ trả lời như thế, Uông Thần Vũ mặt ngoài không có gì khác thường, nhưng trong lòng thì đã có chút hài lòng, đối với loại công tử cacó bối cảnh như Trương Vĩ này, ông ta là không muốn tận đáy lòng.
Bởi vì Uông Thần Vũ muốn tìm là tìm thuộc hạ, chứ không phải tìm cho mình một vị tổ tông. Mà Trương Vĩ hiện tại biểu hiện ra thái độ, vừa khéo là điều mà y đang hi vọng nhìn thấy được.