Phòng Thuật (Dịch) - Chương 940: An bài chức vụ (2)
Nếu như, Trương Vĩ có thế đảm nhiệm chức vụ Phó tổng giám đốc công trình, đối với Trương Vĩ tự nhiên là một chuyện tốt, hắn còn phải vì thế mà cảm kích Uông Thần Vũ. Nếu như Trương Vĩ không thế đảm nhiệm chức vụ này, như vậy rất có thế bị người khác cho rớt đài.
Lúc này, Trương Vĩ không khỏi bắt đầu rơi vào trầm tư, ý của Uông Thần Vũ khẳng định là không đơn giản, nếu không sẽ không an bài ra loại sự việc không thế tưởng tượng nổi này. Mà chức vụ này đối với Trương Vĩ mà nói tuyệt đối là một sự khiêu chiến.
- Tiểu Trương cảm thấy thế nào? Có lòng tin đảm nhiệm tốt chức vụ này hay không?
Uông Thần Vũ cười hỏi.
- Uông tổng, tôi không có làm qua công tác ở bộ phận công trình, có thế làm được chức vụ này hay không, tôi thật đúng là không dám xác định.
Trên mặt Trương Vĩ lộ một nụ cười khổ, nói.
Vì thăm dò ý nghĩ chân chính của Uông Thần Vũ, Trương Vĩ không khỏi sử dụng Độc Tâm Thuật đối với y, muốn nhìn một chút xem y suy tính như thế nào, vì sao an bài cho mình một chức vụ như vậy.
- Tiểu Trương, người tuổi trẻ nên có chút sức phấn đấu vươn lên, loại thái độ này của anh là không được đâu đấy, anh nhất định phải phản tỉnh lại một chút, cho tôi một cái thái độ minh xác, rốt cuộc là làm hay là không làm.
Gương mặt Uông Thần Vũ lộ ra vẻ hận thiết bất thành cương, giả vờ cả giận nói.
Thật ra, trong lòng Uông Thần Vũ lại có chút lạnh nhạt, còn âm thầm suy nghĩ:
“Anh nếu có thế đảm nhiệm chức vụ này, tôi còn không cho anh làm đâu!”
Trương Vĩ đang sử dụng Độc Tâm Thuật, hoàn toàn thấy rõ ý nghĩ của Uông Thần Vũ. Mục đích của Uông Thần Vũ hết sức đơn giản, chính là muốn hoàn toàn khống chế Hoa Dương Địa Sản, cho nên mới để cho mình trở thành Phó tổng giám đốc công trình như thế.
Uông Thần Vũ muốn khống chế toàn bộ Hoa Dương Địa Sản, thế nhưng tổng công ty nhất định sẽ không đồng ý, mà hạn ngạch hai vị Phó tổng lần này, cũng không có khả năng đều là người của Uông Thần Vũ.
Gia tộc của Vệ Khang, Trương Vĩ, Trương Trung Vân ba người đều nắm giữ cổ phần nhất định tại Hồng Đỉnh tập đoàn. Ba người này từ một loại ý nghĩa nào đó đại biểu cho tổng công ty, mà chức vụ Phó tổng nhất định phải lọt vào tay một trong ba người này.
Uông Thần Vũ sở dĩ chọn Trương Vĩ, mà không lựa chọn hai người khác, một là bởi vì thông qua nói chuyện và hiểu biết, biết được Trương Vĩ là người không có dã tâm nhất, hơn nữa mạch quan hệ trong gia tộc cũng yếu nhất.
Thứ hai đề danh Trương Vĩ làm Phó tổng giám đốc công trình, mà không phải là Phó tổng bộ phận marketing, cũng bỡi vì đó là một loại sách lược của y, Trương Vĩ không kinh qua công tác ở bộ phận công trình, trong khoảng thời gian ngắn khẳng định sẽ rất khó thích ứng.
Hơn nữa, Vệ Khang cũng không phải là một cái đèn cạn dầu, Trương Vĩ trong lúc bất chợt trở thành cấp trên của hắn, trong lòng hắn chắc chắn sẽ vô cùng không phục, Trương Vĩ lại không có kinh nghiệm công tác, lại không được thuộc hạ ủng hộ, khẳng định sẽ nép sát vào y là lãnh đạo cấp trên này, và điều này cũng làm cho mục đích Uông Thần Vũ đạt được.
Tuy rằng Trương Vĩ không phải người của Uông Thần Vũ, thế nhưng vì có thế ngồi vững vàng ghế Phó tổng giám đốc công trình, tất phải nhận được sự ủng hộ của Uông Thần Vũ, coi như là Uông Thần Vũ dần dần khống chế bộ phận công trình.
- Tốt, Uông tổng, tôi nghe lời ngài!
Sau khi nhìn thấu ý nghĩ của Uông Thần Vũ, trong lòng Trương Vĩ mặc dù có chút thấp thỏm, thế nhưng với hắn mà nói dù sao cũng là một cơ hội, Trương Vĩ không muốn bỏ qua cơ hội này.
- Như vậy mới đúng chớ, chỉ cần anh chịu làm cho tốt, tôi nhất định sẽ ủng hộ anh trong công việc.
Thấy Trương Vĩ đồng ý, Uông Thần Vũ thân thiết vỗ vỗ vai của hắn, nói.
- Tốt, vậy tôicảm ơn Uông tổng trước.
Trương Vĩ nói.
- Không cần khách khí, mọi người sau này đều là đồng sự rồi, thân cận một chút là điều nên làm.
Uông Thần Vũ nói.
- Uông tổng, không biết Phó tổng bộ phận kinh doanh và marketing, ngài chuẩn bị đề danh vị nào?
Trương Vĩ lộ ra một chút tò mò, hỏi.
Nghe câu hỏi này của Trương Vĩ, Uông Thần Vũ đầu tiên là đắn đo một chút, sau đó lại trầm tư một lát, rồi mới nói:
- Tiêu thụ bộ tổng giám Trình Chí Viễn, đã làm mười mấy năm qua ở trong công ty, cho tới nay đều công tác ở bộ phận Kinh doanh và Marketing, hơn nữa luôn luôn căng căng nghiệp nghiệp, sở dĩ tôi muốn cho hắn một cơ hội.
- Trình tổng giam!
Nghe Uông Thần Vũ nói thế, trên mặt Trương Vĩ lộ ra vẻ chợt hiểu, nói:
- Lúc ở trong phòng nghỉ ngơi, tôi còn hàn huyên qua một hồi cùng Trình tổng giam, đúng là một người có kinh nghiệm phong phú, nhân tài không thế có ai hơn nha.
Trương Vĩ ở mặt ngoài nói thật dễ nghe, nhưng trong lòng lại âm thầm suy nghĩ:
“Uông Thần Vũ cái tên này, thật đúng là không phải là một cái đèn cạn dầu, Trình Chí Viễn xem như đệ tử ruột của hắn, còn mình như quả muốn ngồi vững vàng ghế Phó tổng giám đốc công trình, tất cũng phải đầu phục hắn, coi như là hắn gián tiếp nắm hai bộ phận trong tay rồi.”
- Đúng a, sau này có thời gian, hai người các anh nên thân cận nhiều một chút.
Uông Thần Vũ cười nói.
- Tốt.
Trương Vĩ ứng tiếng.
- Đúng rồi, tôi còn muốn báo cho anh một câu, chuyện này anh biết là tốt rồi, trước hết không được để lộ ra ngoài, dù sao anh bây giờ còn chưa phải là nhân viên của Hoa Dương Địa Sản, trình tự thủ tục cần phải phức tạp hơn một chút.
- Tôi nhớ kỹ rồi, Uông tổng.
Trương Vĩ nói.
Hai người nói xong chuyện chính, liền đều ăn ý dời đề tài câu chuyện, bắt đầu nói về một số việc vặt ở phương diện sinh hoạt, hai người đều có ý kéo gần lại quan hệ, nên bề ngoài cũng coi như là trò chuyện với nhau thật vui.
Nhưng mà về bề ngầm, hai người cũng không ngừng thử dò xét lẫn nhau, muốn tận lực hiểu rõ hơn một chút tình huống của đối phương.